Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Dựa cọc đỗ thuyền dưới Long Môn,
Thăm Bình Lạc gió mát ghê hồn,
Lụa xua rèm trúc hơi hè nóng,
Sương ráng phố hoa xa khói thôn.
Quanh núi Ân Sơn ba suối uốn,
Mỹ nhân ứng má gác sen hồng,
Nhà Chu người ngọc giờ đâu nhỉ?
Rau hoắc hai mươi năm tự trồng?