Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Ngũ Hành đẹp nhất vút trời cao,
Trên biển thần tiên chẳng khác nào.
Nhật nguyệt đủ vòng về cửa động,
Sóng dâng muôn dặm rửa lưng đèo.
Trời quang vách đá sinh mưa lạnh,
Chuông vọng nửa đêm rớt ngọn triều.
Ngắm thử non sông tuyệt cảnh ấy,
Nợ đời nặng trĩu một thời tiêu.