Cái oan sừng ngựa giận khôn tiêu,
Bến Dịch dòng sông rủ rỉ kêu.
Lòng nghĩa cảm trời vàng mống lợt,
Khí thu dâng đất lưỡi gươm reo.
Thân côi phó mặc hơi cười khóc,
Lời hứa âu đành gửi trước sau.
Hàng thịt thành Yên người được thế!
Nhân tài sáu nước hỏi đâu đâu?

Ở trên là bài dịch của chính tác giả in trên báo Tiếng dân (1931). Dưới đây là bản trong Thi tù tùng thoại (1939, 1951):
Nỗi oan sừng ngựa giận đương đeo,
Sông Dịch đưa người ngọn sóng trêu.
Khí hiệp suối trời vừng mống lợt,
Hơi thu giăng đất tiếng gươm reo.
Chí côi hẳn để vui buồn ngoại,
Lời hứa đành mang sống chết theo.
Sáu nước nhân tài đâu vắng ngắt?
Khéo nhương phường thịt tấm gương treo.


[Thông tin 2 nguồn tham khảo đã được ẩn]