Họ cáng về nhà người tử sĩ
Nàng không than khóc, chẳng mê man!
Những cô hầu cận như đều nói
“Nàng khíc hay xin chết với chàng”

Mặc họ khen chàng, buồn lặng lặng
Cho chàng đáng kính mến muôn đời
Bạn hiền, chiến sĩ lòng cao thượng
Nàng vẫn ngồi yên chẳng góp lời

Một cô thị nữ ở bên nàng
Se sẽ nhanh chân đến cạnh chàng
Nhấc nhẹ chiếc khăn đang phủ mặt
Nàng ngồi vẫn lặng, chẳng buồn than

Người vú em mười chín tuổi tròn
Đặt em trong lòng mẹ lon xon
Khiến nàng ứa lệ như mưa bão
“Mẹ sống đây là sống với con!”

- Bài thơ trên được trích từ thi phẩm “Công chúa” (The princess, 1847). Nhan đề bài thơ trên dịch giả Hà Bỉnh Trung dịch thoát là “Buồn chinh phụ”

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]