Thơ » Nga » Aleksandr Pushkin » Bá tước Nulin
Đăng bởi Tung Cuong vào Hôm kia 07:16
Изо стола
Встают. Хозяйка молодая
Черезвычайно весела.
Граф, о Париже забывая,
Дивится: как она мила!
Проходит вечер неприметно;
Граф сам не свой. Хозяйки взор
То выражается приветно,
То вдруг потуплен безответно….
180. Глядишь — и полночь вдруг на двор.
Давно храпит слуга в передней,
Давно поет петух соседний,
В чугунну доску сторож бьет;
В гостиной свечки догорели.
Наталья Павловна встает:
«Пора, прощайте: ждут постели.
Приятный сон»…. С досадой встав,
Полувлюбленный, нежный граф
Целует руку ей — и что же?
190. Куда кокетство не ведет?
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Tung Cuong ngày Hôm nay 07:16
Khách rời bàn
Đứng lên. Mợ chủ trẻ măng
Tính tình vốn vui tươi, hăng hết sức.
Giờ bá tước quên luôn Pari vừa nói suốt,
Tỏ ngạc nhiên thấy mợ chủ thật đáng yêu!
Chiều nhạt dần, chuyển tối sẫm tự lúc nào;
Bá tước thấy mình phiêu diêu, bay bổng.
Ánh mắt mợ chủ, khi trông niềm nở,
Lúc chợt nhìn xuống, chẳng trả lời…
Ngó ra ngoài, bỗng thấy nửa đêm rồi.
Ở phòng trước, từ lâu, gia nhân ngáy,
Gà hàng xóm theo nhau râm ran gáy,
Người coi nhà gõ gõ chiếc bảng bằng gang;
Trong phòng khách nến cháy nốt, tối đen.
Mợ Natalia Paplôpna bèn đứng dậy:
“Đã đến lúc, xin chào, tới giờ lên giường đấy.
Chúc khách ngon giấc”… Nhổm đứng lên
Khách dịu dàng, vừa bực, vừa thấy yêu yêu,
Hôn tay mợ chủ nhà - sao vậy chứ?
Tính ỡm ờ dẫn đến đâu không biết nữa?