“Я медленно сходил с ума...”

Я медленно сходил с ума
У двери той, которой жажду.
Весенний день сменяла тьма
И только разжигала жажду.

Я плакал, страстью утомясь,
И стоны заглушал угрюмо.
Уже двоилась, шевелясь,
Безумная, больная дума.

И проникала в тишину
Моей души, уже безумной,
И залила мою весну
Волною черной и бесшумной.

Весенний день сменяла тьма,
Хладело сердце над могилой.
Я медленно сходил с ума,
Я думал холодно о милой.


3-1902

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Viết Thắng

Tôi chầm chậm trở nên điên cuồng
Bên cánh cửa người mà tôi mong muốn.
Bóng tối đã thay đổi ngày mùa xuân
Chỉ niềm khát khao càng thêm cháy bỏng.

Tôi đã khóc, mệt lử vì khao khát
Và tiếng rên đã buồn bực, lặng câm
Bị chia đôi đã trở nên rạo rực
Ý nghĩ đớn đau, ý nghĩ điên cuồng.

Ý nghĩ này thấm vào trong tĩnh lặng
Của hồn tôi đã rồ dại, điên cuồng
Và ý nghĩ làm tràn ngập mùa xuân
Bằng con sóng màu đen, không tiếng động.

Bóng tối đã thay đổi ngày mùa xuân
Và con tim đã lạnh lùng trên mộ
Tôi chầm chậm trở nên điên cuồng
Đã lạnh lùng suy nghĩ về em đó.

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Butgai

Tôi đã dần trở nên điên cuồng
Bên cửa nhà người tôi mong mỏi.
Ngày xuân kia đã thay bằng bóng tối,
Đã đốt lên một nỗi ước ao.

Tôi đã khóc, kiệt sức vì khát khao,
Và tiếng rên đã lặng dần buồn bực.
Đã nhân đôi, đã trở nên bức xúc,
Suy nghĩ điên cuồng, ý nghĩ đớn đau,.

Ý nghĩ đó đã thấm tận thẳm sâu
Trong hồn tôi đã hóa điên, rồ dại,
Và đã làm mùa xuân tôi u tối
Bằng sóng ngầm, đẫm một màu đen.

Bóng tối đã chiếm chỗ của ngày xuân,
Và con tim đã lạnh lùng trên mộ.
Tôi đã dần trở nên cuồng nộ,
Đã lạnh lẽo khi nghĩ về em.

Chưa có đánh giá nào
Trả lời