Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Đỗ Phủ » Phiêu bạc tây nam (760-770)
Đăng bởi tôn tiền tử vào 05/05/2015 21:57
窮老真無事,
江山已定居。
地幽忘盥櫛,
客至罷琴書。
掛壁移筐果,
呼兒問煮魚。
時聞系舟楫,
及此問吾廬。
Cùng lão chân vô sự,
Giang sơn dĩ định cư.
Địa u vong quán trất
Khách chí bãi cầm thư.
Quải bích di khuông quả,
Hô nhi vấn chử ngư.
Thì văn hệ chu tiếp,
Cập thử vấn ngô lư.
Ông già khốn đốn thật ra còn chuyện gì nữa,
Núi sông đã là nơi ở rồi.
Nơi đất vắng quên cả tắm rửa, chải đầu,
Khách tới thì bỏ cả sách.
Dời giỏ trái cây treo trên vách,
Gọi con nhắc coi chừng nồi cá nấu.
Nghe tiếng cột chèo thuyền,
Sau đó là hỏi thăm nhà ta.
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 05/05/2015 21:57
Lão kiết còn gì nữa,
Non nước ở yên rồi.
Chốn vắng quên tắm rửa,
Khách tới đàn sách lơi.
Nhắc con nồi cá nấu,
Treo tường giỏ quả rời.
Có nghe chèo thuyền cột,
Sau đó hỏi nhà tôi.
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 12/12/2019 21:21
Già, nghèo, thực rỗi rãi,
Ở hẳn núi sông thôi.
Đất vắng không rửa, chải,
Khách lại, đàn sách rời.
Lấy lồng quả trên vách,
Gọi con nấu cá xơi.
Nghe tiếng chèo chợt buộc,
Có khách đến nhà chơi.
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 12/12/2019 21:22
Thật rảnh rỗi ông già cùng khổ
Núi sông là nơi ở sẵn rồi
Đất nhàn tắm chải bỏ lơi
Khách mà tìm tới thôi chơi sách đàn
Lấy trái cây giỏ treo trên vách
Nấu cá ăn còn nhắc trẻ làm
Khi nghe thuyền buộc rõ ràng
Tất là khách tới và đang vào nhà.