Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Đỗ Phủ » Phiêu bạc tây nam (760-770)
Đăng bởi Vanachi vào 27/01/2009 07:34
亂離知又甚,
消息苦難真。
受諫無今日,
臨危傷古人。
紛紛乘白馬,
攘攘著黃巾。
隋氏營宮室,
焚燒何太頻。
Loạn ly tri hựu thậm,
Tiêu tức khổ nạn chân.
Thụ gián vô kim nhật,
Lâm nguy thương cổ nhân.
Phân phân thừa bạch mã,
Nhương nhương trứ hoàng cân.
Tuỳ thị dinh cung thất,
Phần thiêu hà thái tần.
Vì loạn, chia lìa nên càng biết rõ,
Tin tức khó mà biết cái nào là đúng.
Ngày nay tiếp thu lời khuyên can thật là khó,
Sa vào cảnh khó khăn thấy thương người cũ.
Rối rít cưỡi ngựa trắng,
Luống cuống quấn khăn vàng,
Nhà Tuỳ xây dựng nhiều cung điện,
Đốt cháy sao nhiều lần.
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 11/06/2015 04:35
Sau loạn càng thấy rõ,
Tin tức thật nhập nhằng.
Ngày nay khuyên chẳng khứng,
Bạn cũ gặp nạn thương.
Rối rít cưỡi ngựa trắng,
Luống cuống quấn khăn vàng.
Cung điện nhà Tuỳ đó,
Sao nhiều lần tan hoang.
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 05/10/2019 16:55
Cảnh loạn ly sao mà quá đỗi,
Tin tức về khổ nỗi khó tin.
Không nghe can gián mà nên,
Gặp nguy mới nhớ người hiền hôm qua.
Ngựa trắng đến sao mà đông đúc,
Bọn khăn vàng lúc nhúc khắp nơi.
Vua Tuỳ bỏ lại lâu đài,
Cửa nhà cháy trụi mãi hoài thế ư?
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 05/10/2019 16:57
Biết loạn ly lại cam chịu đựng
Tin tức nghe khó đúng như loan
Chuyện hôm nay, không nghe can
Lâm nguy mới nhớ lời vàng bạn thân
Đông đảo tướng cưỡi trên ngựa trắng
Lúc nhúc người toàn quấn khăn vàng
Nhà Tuỳ xây dựng điện cung
Mà sao bị đốt tan hoang quá nhiều.