Trang trong tổng số 4 trang (32 bài trả lời)
[1] [2] [3] [4] ›Trang sau »Trang cuối
Gửi bởi hongha83 ngày Hôm qua 13:55
Các cụ kể ta nghe, có một chàng trai thanh nhã
Đêm đêm hiện về và vào đến tận chỗ nghỉ ngơi
Chàng nghiêng mình trên đầu giường, làm mê hoặc bối rối
Còn biết dùng ma lực thuốc phiện điều khiển chúng ta
Đó là giấc ngủ, làm phẳng mọi nếp nhăn tàn phá
Làm đứt ngang chuỗi hình ảnh vĩnh cửu của cuộc đời
Và để cứu ta khỏi náo nhiệt ban ngày thúc hối
Đưa hình hài trong mơ vào điệu luân vũ kiêu sa
Đã lâu không gặp chàng, giờ một bóng hình quyến rũ
Từ nhiều đêm nay đến đây và dần dần thế chỗ
Tôi nhìn thấy được một nàng thiếu nữ diễm kiều
Nhưng nàng không hề thương xót tôi như là giấc ngủ
Và từ sau bím tóc dợn sẫm màu nụ cười hé lộ
Tôi phải mỏi mòn lo sợ và đau khổ khi yêu
Gửi bởi hongha83 ngày Hôm qua 13:38
Bà cố, bà ngoại, mẹ và con nhỏ
Ở cùng nhau trong gian phòng đơn sơ
Đứa bé vui chơi, người mẹ làm đỏm
Bà ngoại quay tơ, bà cố lom khom
Ngồi sau lò bếp trong chăn lông lớn
Ôi không khí oi bức thổi từng cơn!
Đứa bé nói: “Ngày mai là ngày nghỉ
Con rất muốn chơi ngoài bờ giậu xanh rì
Con rất muốn tung tăng qua núi đồi thung lũng
Con rất muốn hái nhiều hoa xinh trên đồng
Cho bãi cỏ làng, con là đứa duyên dáng!”
Mọi người nghe tiếng sấm rền vang chăng?
Người mẹ nói: “Ngày mai là ngày nghỉ
Nhà ta sẽ có một bữa tiệc vui
Bản thân mình chuẩn bị váy lễ hội
Sau đắng cay cuộc sống cũng có ngọt bùi
Rồi mặt trời như vàng chiếu sáng!”
Mọi người nghe tiếng sấm rền vang chăng?
Bà ngoại nói: “Ngày mai là ngày nghỉ
Bà ngoại không biết ngay nghỉ là gì
Ngoại nấu bữa ăn, ngoại dệt chiếc váy
Cuộc sống nhiều lo toan và việc hàng ngày
Phúc thay người đã làm việc phải làm xong!”
Mọi người nghe tiếng sấm rền vang không?
Bà cố nói: “Ngày mai là ngày nghỉ
Tốt nhất là ngày mai bà chết đi
Bà không thể hát và nói đùa được nữa
Bà không thể lo toan và việc nặng phải chừa
Bà còn làm được gì nữa trên trần thế?”
Mọi người thấy tia chớp đánh xuống kia?
Họ không nghe, họ không thấy tĩnh động
Lửa đã rực sáng loá trong gian phòng
Bà cố, bà ngoại, mẹ và con
Bị tia chớp đánh trúng gọn
Bốn cuộc đời kết thúc tức thì
Và ngày mai là một ngày nghỉ
Gửi bởi hongha83 ngày Hôm qua 10:15
Không được đốt cháy nhà trong thôn xóm
Ta không nên biết máy bay dội bom
Đêm tối nên thuộc về giấc ngủ
Cuộc sống không nên có phạt tù
Các bà mẹ không nên phải than khóc
Không ai nên giết người bỗng chốc
Mọi người nên xây dựng cơ ngơi
Ta có thể tin cậy mọi người
Giới trẻ nên đạt được điều ấy
Người già cũng nên như vậy
Gửi bởi hongha83 ngày Hôm qua 09:56
Đó là vô nghĩa
lý trí nói thế
Sự việc là như vậy
tình yêu bảo thế
Đó là bất hạnh
sự tính toán nói thế
Đó không là gì ngoài đớn đau
nỗi lo sợ nói thế
Đó là vô vọng
sự thông hiểu nói thế
Sự việc là như vậy
tình yêu bảo thế
Đó là nực cười
lòng tự hào nói thế
Đó là nông nổi
sự cẩn trọng nói thế
Đó là không thể
sự từng trải nói thế
Sự việc là như vậy
tình yêu bảo thế
Gửi bởi hongha83 ngày Hôm qua 09:42
Khi còn nhỏ tôi biết rằng
Mỗi một con bướm
mà tôi cứu mạng
Và mỗi con ốc
và mỗi con nhện
và mỗi con muỗi
mỗi con sâu tai
và mỗi con giun đất
sẽ đến và khóc than
khi tôi được mang đi chôn
Một khi được tôi cứu mạng
không con nào phải chết nữa
Tất cả bọn chúng sẽ đến
dự đám tang của tôi
Rồi khi lớn lên
tôi nhận ra
Thật là xuẩn ngốc
Chẳng con nào sẽ đến
tôi sống lâu hơn cả bọn chúng
Bây giờ luống tuổi
tôi hỏi: Nhưng mà nếu tôi
cứu mạng chúng gần lúc cuối
biết đâu hai hoặc ba con cũng sẽ ghé qua?
Gửi bởi hongha83 ngày Hôm qua 09:02
Chúng tôi ngồi quây quần lặng lẽ
Còn suy gẫm về giấc mơ buổi rạng đông
Chợt cổng mở ra và em khe khẽ
Cất bước vào và đứng trong phòng
Và nghiêng mình trong tư thế đẹp đẽ
Chưa tỉnh sau giấc đầu tiên lẫn thẹn thùng
Và rụt rè ngọt ngào nhìn chào niềm nở
Với đôi mắt như còn trong nửa cơn mơ
Có phải đó là ánh mắt sau vòng tóc mây gợn sóng
Sáng long lanh và chiến thắng say sưa?
Có phải đó là bộ ngực trong ngày lễ sôi động
Trong áo lụa mềm căng phồng đung đưa?
Ô, giờ không còn trong hào quang loáng bóng
Ngoan ngoãn nép mình trong lớp vải đơn sơ!
Mái tóc chỉ cài chiếc băng đô đơn giản
Ánh mắt lại trở về với nét dịu dàng!
Ồ, giá được chào mừng em là của anh nhỉ
Trong bộ áo ban mai tinh khiết, tĩnh lặng này
Nơi quanh em chỉ ánh dương mơn man nhè nhẹ
Không ánh đèn ảo và lộng lẫy bề ngoài
Ô, giá cám dỗ dịu dàng này được anh ôm lặng lẽ
Sau mỗi đêm cô đơn hy vọng tràn đầy
Nhìn say đắm vào khuôn mặt em ban sáng
Siết em vào tim, là cả hạnh phúc huy hoàng!
Gửi bởi hongha83 ngày Hôm qua 04:07
Vầng trăng nhô cao vành vạnh
muôn vì sao bé hoàng kim lấp lánh
trên bầu trời sáng và trong
vạt rừng đen sừng sững tĩnh lặng
và vươn lên từ đồng cỏ vắng
một làn sương trắng đẹp bềnh bồng
Ôi vạn vật tĩnh mịch làm sao
và trong bóng hoàng hôn mờ ảo
thật chân tình và thật thân ái!
như là một gian phòng im vắng
nơi bạn cần ngủ say và quên bẵng
những lời ca thán trong ngày
Bạn có thấy trăng trên đồng nội?
Ta nhìn thấy được nửa vầng thôi
nhưng trăng vẫn tròn và duyên dáng
Nhiều sự việc cũng là như thế
thường bị ta khinh bạc cười chê
vì mắt không nhìn được hết rõ ràng
Chúng ta con người đầy kiêu ngạo
là kẻ có tội đáng thương ưa danh hão
và hoàn toàn không biết gì nhiều
ta thêu dệt bao chuyện hoang tưởng
và tìm nghệ thuật nhiều xu hướng
và ngày càng thêm xa rời mục tiêu
Xin Chúa cho con sự cứu rỗi
không xây dựng trên điều nhất thời
không vì kiêu căng mà ta phấn khởi
hãy giúp chúng con được thuần phác
và trước Ngài ở đây trên Trái Đất
như trẻ em ngoan đạo và vui tươi
Cuối cùng Ngài muốn đưa đau khổ
của chúng con ra khỏi thế gian xô bồ
bằng một cái chết thanh thản
và một khi chúng con quá vãng
xin được Ngài rước lên thiên đàng
Ngài là Chúa và Thượng Đế ở thế gian
Hãy nằm xuống đi, anh em ơi
nhân danh Đức Chúa Trời
làn gió nhẹ buổi chiều se lạnh
Xin Chúa tha chúng con khỏi hình phạt
và cho chúng con được yên giấc
và cả cho người hàng xóm bị bệnh hành
Gửi bởi hongha83 ngày Hôm qua 03:40
Cô gái:
Đã qua! Ôi, đã qua!
Hãy đi đi, này bộ xương người hoang dã!
Ta hãy còn trẻ, tốt nhất hãy đi ra!
Và đừng chạm vào người ta
Thần Chết:
Đưa tay đây, này hình hài xinh đẹp thanh nhã!
Ta là bạn, và không đến trừng phạt ai
Dũng cảm lên nào! Ta không hoang dã
Và cho cô ngủ êm ái trong vòng tay!
Gửi bởi hongha83 ngày Hôm qua 03:29
Tình yêu không gì ngăn trở nổi
không biết đến cửa lẫn then cài
Và đi xuyên qua mọi ngõ lối
Tình yêu không khởi điểm, vỗ cánh miệt mài
Và vỗ cánh mãi không thôi
Gửi bởi hongha83 ngày Hôm qua 03:27
Được thụ thai và được ấp ủ
bởi người phụ nữ tuyệt vời
anh sinh ra và nghe thấy đủ
không biết lừa đảo trên đời
từng ham muốn và từng khát vọng
và phải ướt lệ hoen mi
bị coi thường và được trọng vọng
có hoan lạc và có hiểm nguy
tin, ngờ, lầm tưởng và dạy dỗ
mọi việc đúng và chẳng duy trì
xây dựng lên và rồi phá bỏ
và cứ luôn tự đoạ đày
ngủ, thức, lớn lên và thụ hưởng
mang tóc nâu và tóc bạc màu
và mọi việc cứ theo đúng hướng
đến tám mươi tuổi nếu sống lâu
Rồi cạnh bên cha ông anh yên nghỉ
và mãi mãi chẳng quay trở về
Trang trong tổng số 4 trang (32 bài trả lời)
[1] [2] [3] [4] ›Trang sau »Trang cuối