Dưới đây là các bài dịch của Nguyễn Văn Tú. Tuy nhiên, Thi Viện hiện chưa có thông tin tiểu sử về dịch giả này. Nếu bạn có thông tin, xin cung cấp với chúng tôi tại đây.

 

Trang trong tổng số 6 trang (51 bài trả lời)
[1] [2] [3] [4] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Du Tây Hồ bát tuyệt kỳ 7 (Cao Bá Quát): Bản dịch của Nguyễn Văn Tú

Mượn chiếc cần không tới giữa dòng,
Giải buồn nào có ý gì mong.
Cá kia cứ tưởng là ngư phủ,
Nhớn nhác như dân sợ mắc tròng.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Du Tây Hồ bát tuyệt kỳ 5 (Cao Bá Quát): Bản dịch của Nguyễn Văn Tú

Đi mãi chưa về, chiếc mảng trôi,
Mây côi dừng lại ngọn non côi.
Thân chàng Cao tựa cây mai võ,
Mà tứ xuân như chiếc hạc còi!


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Du Tây Hồ bát tuyệt kỳ 4 (Cao Bá Quát): Bản dịch của Nguyễn Văn Tú

Mời sóng vì ta cạn chén đưa,
Tuổi xanh ta chỉ thích vui đùa.
Lôi non tây đến càng thêm tốt,
San luỹ đông đi lại dễ ưa.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Du Tây Hồ bát tuyệt kỳ 2 (Cao Bá Quát): Bản dịch của Nguyễn Văn Tú

Nghiêng ngả lòng xuân lả lớn chi?
Tây Hồ cũng thể một Tây Thi.
Sóng êm mày lượn cùng chung vẻ,
Cỏ lướt tà bay có khác gì.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Du Tây Hồ bát tuyệt kỳ 1 (Cao Bá Quát): Bản dịch của Nguyễn Văn Tú

Nhịp chày, tiếng đập rộn ràng xuân,
Hốc nọ, gò kia cảnh chứa chan.
Năm tháng không buồn do đất sắp,
Giang hồ có phúc được trời ban.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Tạp ngâm kỳ 3 (Nguyễn Du): Bản dịch của Nguyễn Văn Tú

Tháng tám thu sang nét đã già,
Bầu trời nửa sáng nửa như nhoà.
Gió xua trúc biếc, rời khua sáo,
Mưa dậy cúc vàng, đất trải hoa.
Núi lạnh, lạnh lây hồn mộng khách,
Đầm trong, trong suốt tấm lòng ta.
Cửa ngoài dạo gót nhìn thu sắc,
Nửa gửi rừng phong ngọn nước xa.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Đại nhân hí bút (Nguyễn Du): Bản dịch của Nguyễn Văn Tú

Nhà ai bến Nhị mọc lô nhô,
Chiếm cả bầu xuân trọn một khu.
Tả hữu đôi bên lầu gác dựng,
Hán Hồ khác lối áo quần phô.
Giàm vàng ngựa kén mầm rau ngọt,
Lầu ngọc người say thú rượu nho.
Cảnh đẹp năm năm riêng hưởng thú,
Mặc cho Nam hải bụi hay mù.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Giả sơn ngâm (Nguyễn Khuyến): Bản dịch của Nguyễn Văn Tú

Hòn non bộ từ đâu đến đó,
Nghe từ đời quan Ngự trước đây.
Đá kia chính tự ông xây,
Cây kia, tuổi trẻ, chính tay ông trồng.
Cây tới độ rễ chồng, lá rủ,
Đá tới kỳ mốc phủ rêu dày.
Tuổi ông vừa chín mươi hai,
Quanh cùng non bộ ngày ngày vui chơi.
Bỗng một sớm phương trời mây hạc,
Đá cùng cây phó mặc cỏ lau.
Ngán thay con cháu ông sau,
Muốn đem non bán, bọn giàu không mua!
Ta về nghỉ vốn ưa non bộ,
Có bể không, không có non bày.
Ngờ đâu non bỗng đến tay,
Đặt vào trông cũng hay hay ưa nhìn.
Lạ thay non bể biến thiên,
Kẻ buông người dỡ là duyên hai già.

Ảnh đại diện

Tiễn môn đệ Nghĩa Định sứ quân Lê Như Bạch, nhân ký kinh thành chư môn đệ kỳ 2 (Nguyễn Khuyến): Bản dịch của Nguyễn Văn Tú

Cửa khuyết xa nhau chốc bảy thu,
Gặp anh nhớ lại bạn tòng du.
Quan sơn nào hẹn ngày gần gũi,
Gió bụi đôi nơi cảnh dãi dầu.
Nghiên bút chạnh lòng dường khóc dở,
Non sông trước mắt có vui đâu?
Ai về nhắn nhủ người quen biết:
Huyền Án tiên sinh đã bạc đầu!

Ảnh đại diện

Tiễn môn đệ Nghĩa Định sứ quân Lê Như Bạch, nhân ký kinh thành chư môn đệ kỳ 1 (Nguyễn Khuyến): Bản dịch của Nguyễn Văn Tú

Chia tay cửa khuyết bảy năm qua,
Xếp tấm mền xanh lão lại nhà.
Thân thế giấc mơ thành bướm hẳn?
Văn chương thời loạn dáng tiền chưa?
Gió mưa chẳng quản xa xôi đến,
Non nước thêm buồn biến cố xưa.
Mai lại trên đường sông nước cách,
Trời thu tan tác bóng mây thưa!

Trang trong tổng số 6 trang (51 bài trả lời)
[1] [2] [3] [4] ... ›Trang sau »Trang cuối