Dưới đây là các bài dịch của A Tĩnh. Tuy nhiên, Thi Viện hiện chưa có thông tin tiểu sử về dịch giả này. Nếu bạn có thông tin, xin cung cấp với chúng tôi tại đây.

 

Trang trong tổng số 2 trang (18 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2]

Ảnh đại diện

Khai Tiên tự (Lý Mộng Dương): Bản dịch của A Tĩnh

Lưng trời treo thác nước,
Âm vang xuống cõi trần.
Chớ nói đầm ấy nhỏ,
Chấn động cửa Lư Sơn.

Ảnh đại diện

Anh Vũ châu (Lý Bạch): Bản dịch của Phạm Đa Tình

Sông Ngô Anh Vũ đã về đây
Bãi cỏ lưu danh  Anh Vũ này
Anh Vũ bay rồi trong gió vẫy
Qua miền núi Lũng khuất ngàn mây
Lộc hương xanh biếc khơi sóng dậy
Nồng thắm Đào hoa dâng ngát lay
Lữ khách vời trông miền đất ấy
Trăng mờ ven bãi gợi niềm tây...

Ảnh đại diện

Hoàng Hạc lâu (Thôi Hiệu): Bản dịch của Phạm Đa Tình

Hạc vàng tiên cưỡi đã bay xa.
Lầu hạc còn trơ với Nguyệt ngà
Ôi cánh Hạc vàng phiêu du quá
Kìa vầng mây trắng nhởn nhơ qua
Hán dương trong vắt soi tăm cá.
Êm dịu bãi bồi Vũ anh hoa.
Lãng đãng sương mờ nơi bến lạ.
Đâu rồi quê cũ gợi sầu ta...

Ảnh đại diện

Hoàng Hạc lâu (Thôi Hiệu): Bản dịch của Phạm Đa Tình

Cổ nhân cưỡi Hạc đã về trời
Lầu Hạc còn trơ lại đó thôi.
Một phút Hạc vàng bay bay mãi
Ngàn năm mây trắng lướt chơi vơi.
Hán dương sóng lặng soi cây cối
Bãi cỏ Vũ anh ngút chân trời.
Bóng ngả chiều tàn sương buông rối.
Quê nhà đâu khuất ..nhớ chơi vơi..

Ảnh đại diện

Hoàng Hạc lâu (Thôi Hiệu): Bản dịch của Phạm Đa Tình

Cưỡi Hạc người xưa theo gió bay.
Còn trơ lầu Hạc với đêm ngày.
Hạc vàng vội khuất xa xa vậy
Mây trắng vẫn còn nhởn nha bay
In bóng Hán dương bờ lau sậy
Bãi thơm Anh vũ cỏ êm say
Ngoảnh nhìn quê cũ hoài đâu thấy.
Sương khói mịt mù ..ôi nhớ thay..

Ảnh đại diện

Hoàng Hạc lâu (Thôi Hiệu): Bản dịch của Phạm Đa Tình

Vân du, tiên, hạc mãi xa đây
Lầu Hạc còn lưu ở chốn này
Chốn cũ Hạc vàng xa xa mãi
Miền xưa Mây bạc vẫn bay bay
Hán Dương soi bóng bờ lau sậy
Anh Vũ thơm lừng bãi cỏ lay
Chiều xuống quê ta nhìn đâu thấy.
Sương mờ chân sóng, gợi niềm tây...

Ảnh đại diện

Hoàng Hạc lâu (Thôi Hiệu): Bản dịch của Phạn Đa Tình

Cưỡi hạc người đi tự thuở nào
Hạc lầu còn đó với non cao
Cõi tiên cánh hạc vàng mơ dạo
Mây trắng dương trần vẫn nhẹ chao
Bãi vắng toả hương Anh Vũ thảo.
Bến thưa Dương hán sóng dâng trào.
Chiều tan, khói biếc mời hư ảo.
Quê cũ đâu rồi, nhớ xiết bao..

Ảnh đại diện

Hoàng Hạc lâu (Thôi Hiệu): Bản dịch của Phạm Đa Tình

Cổ nhân cưỡi Hạc đã đi rồi.
Lầu Hạc đứng trơ lại đó thôi
Hoàng Hạc năm nào xa mãi mãi.
Còn đây mây trắng nhẹ trôi trôi.
Hán Dương sông vắng soi cây cối.
Bãi cỏ Vũ Anh vẫn nở trồi.
Quê cũ phương nào xa vợi vợi..
Sóng mờ sương khói..gợi sầu ơi.

Trang trong tổng số 2 trang (18 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2]