Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Tung Cuong ngày 06/08/2011 20:02
Sao có thể
để chuyện này kéo dài mãi?
Có cái gì
như thể cái bất công…
Hỏi khi nào
và ở đâu nay thành mốt:
“Người sống bị lãng quên,
người chết được quan tâm”
Con người ta khom lưng xuống,
tu rượu say.
Người nối người
cứ chia tay đi mãi
và dành cho lịch sử, người sống
đọc điếu văn rõ ân tình
về người chết
chỉ ở nhà thiêu xác…
Cái gì bắt
Maiakôpxki phải tự sát?
hỏi vì sao
ông cầm súng tự bắn mình?
Khi ông còn
tiếng nói và hình hài
lúc còn sống
đáng ra mời ông hưởng
dù một chút ân tình, ân nghĩa.
Nhưng người sống
chỉ gây lắm phiền hà
chỉ khi chết
mới thưởng lời ân nghĩa.
Tùng Cương dịch
Gửi bởi thanhbinh82_tp ngày 10/04/2007 15:15
Tôi bắn lên trời một mũi tên
Tên rơi xuống đất biết đâu tìm
Đường tên vun vút lao trong gió
Mắt dẫu tinh nhanh khó kịp nhìn
Tôi gửi lên trời một khúc ca
Lời bay theo gió vút đi xa
Ánh mắt kia dù nhanh đến mấy
Làm sao dõi kịp sóng âm ba.
Lâu mãi sao trên một cây sồi
Mũi tên nguyên ven thấy đây rồi
Còn bài ca cũ ngày xưa ấy
Nằm trọn trong tâm khảm một người.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]