Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

“Em thích một điều: rằng anh không đau đớn vì em...” (Marina Svetaeva): Bản dịch của Đậu Xuân Khoa

Tôi thích rằng anh đau chẳng vì tôi
Và chẳng phải vì anh tôi đau đớn
Chưa bao giờ trái đất này rộng lớn
Dưới chân ta từng hụt hẫng trôi đi.
Tôi thích rằng, dù có là lố bịch
Mình đổ đốn, mà không cần bóng gió
Không đỏ mặt, không bồi hồi, ngạt thở
Khi nhẹ nhàng ta khẽ chạm tay thôi.

Tôi còn thích rằng khi có mặt tôi
Anh lặng lẽ ôm người con gái khác
Không cầu cho tôi cháy thiêu thân xác
Trong địa ngục vì tôi chẳng hôn anh
Rằng tôi dịu dàng, tên tôi trìu mến
Anh ngày đêm không nhắc - chẳng hề chi...
Sẽ chẳng bao giờ trong thánh đường lặng lẽ
Dành cho ta lời chúc phúc: Chúa lòng lành!

Cám ơn anh bằng bàn tay và cả tấm lòng
Vì anh yêu tôi mà anh không hề biết!
Vì đêm của tôi lặng thầm da diết
Vì những hoàng hôn hò hẹn hiếm hoi
Vì những lần ta dạo bước vắng trăng soi
Vì mặt trời chẳng riêng ta chiếu rọi
Bởi anh đau - ôi! - chẳng phải vì tôi
Và chẳng phải vì anh - ôi! - tôi đau đớn.

Ảnh đại diện

Chiều xuân (Sergei Yesenin): Bản dịch của Đậu Xuân Khoa

Dòng sông bạc nước liu riu
Trôi trong vương quốc buổi chiều thanh xuân
Mặt trời gác dãy xa xanh
Trăng non nhú mảnh sừng vàng lên không

Đằng tây phủ dải lụa hồng
Thợ cày ngưng việc từ đồng về thôn
Hoạ mi cất tiếng ven đường
Khúc ca tình ái trong rừng bạch dương

Mé tây ửng dải ráng hồng
Mơn man nghe khúc nhạc lòng lắng sâu
Đất bằng cười với trời cao
Ngước nhìn âu yếm muôn sao xa vời.

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]




Tìm bài trả lời thơ:

Kết quả tìm được thoả mãn đồng thời tất cả các tiêu chí bạn chọn.
Bạn có thể tìm bằng Google với giao diện đơn giản hơn.

Tiêu đề bài trả lời:

Nội dung:

Thể loại:

Người gửi:

Tiêu đề bài thơ:

Tác giả bài thơ: