Trang trong tổng số 22 trang (212 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [3] [4] [5] [6] [7] [8] [9] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

“Trong tim tôi còn rất nhiều bài hát...” (Aleksey Tolstoy): Bản dịch của Nhất Minh

Có nhiều âm thanh trong sâu thẳm trái tim,
Những ý nghĩ mịt mờ, những bài ca chưa hát.
Nhưng mãi mãi trong tôi chúng bị dập tắt
Bởi luôn luôn không dứt âu lo.

Thật nhọc nhằn gánh nặng gay go
Từ lâu trái tim với cuộc đời tranh đấu
Đời ồn ào, như rừng thông mưa bão
Tiếng trái tim như tia nước nhỏ nhoi!

Ảnh đại diện

“Tuyết ngoài đồng tan hết...” (Aleksey Tolstoy): Bản dịch của Nhất Minh

Bông tuyết cuối đã tan nơi đồng ruộng,
Hơi ấm từ mặt đất bốc lên cao,
Hoa súng biếc xanh bừng hé nở,
Chim sếu gọi nhau ríu rít vui sao.

Rừng niên thiếu trong khói màu xanh lục
Đang nóng lòng chờ ấm áp cơn giông.
Khắp đó đây hơi mùa xuân sưởi ấm,
Mùa tình yêu, mùa chim hót say lòng.

Mỗi sáng đến trời ngát xanh, trong trẻo,
Mỗi đêm về sao lấp lánh trên cao.
Mà hồn em u sầu, ảm đạm
Và trái tim em trĩu nặng biết bao?

Anh biết lắm, nơi đây em khó sống
Và hiểu trong em canh cánh nỗi buồn.
Giá như chim bay về quê thương mến,
Đến mùa xuân em chẳng tiếc chi luôn…

Ảnh đại diện

“Trong đêm hội tình cờ, vui nhộn...” (Aleksey Tolstoy): Bản dịch của Nhất Minh

Giữa vũ hội ồn ào,  tình cờ biết mấy
Trong hoang mang  xuôi ngược thế gian
Anh đã gặp em, nhưng bí mật
Đã che đi dáng nét đoan trang.

Chỉ có đôi mắt em nhìn buồn bã,
Giọng em nghe thanh thoát diệu kỳ
Như âm thanh vẳng xa xa tiếng sáo,
Như sóng cao đùa nghịch khơi xa.

Anh thấy thích dáng hình em thanh mảnh
Và vẻ ngoài nghiêm túc, đăm chiêu.
Còn tiếng cười em khi lanh lảnh, khi buồn bã
Vang trong lòng anh từ đó rất nhiều.

Vào những giờ ban đêm đơn chiếc
Anh thích nằm mệt mỏi trên giường,
Anh lại thấy đôi mắt buồn da diết,
Văng vẳng đâu đây giọng vui vẻ, thân thương.

Anh thiếp giấc mà trong lòng buồn nhớ,
Ngủ trong những mơ mộng vẩn vơ...
Anh không biết có yêu em không nữa,
Hình như yêu rồi  nên anh mới ngẩn ngơ!

Ảnh đại diện

“Ngày một ngày trái tim thêm sục sôi...” (Aleksey Tolstoy): Bản dịch của Nhất Minh

Trái tim cháy bỏng hơn năm này qua năm khác,
Bị ném vào nước lạnh - cuộc sống thượng lưu.
Trong đó, như sắt được tôi, trái tim sôi sục
Cuộc đời ơi, ngươi hành hạ ta rồi!
Ta sẽ sục sôi, không hài lòng, buồn chán -
Không trở nên thép lạnh lùng, bóng loáng

Ảnh đại diện

“Hoàng hôn tắt nơi chân trời rực đỏ...” (Aleksey Tolstoy): Bản dịch của Nhất Minh

Trời hướng Tây ráng phớt hồng sắp tắt,
Sao hiện mờ trên trong vắt trời cao,
Hoạ mi hót trong rừng bạch dương réo rắt,
Mùi cỏ thơm nức mũi ngạt ngào.

Anh biết lắm, em trầm tư suy nghĩ,
Trong lòng em không ngớt âu lo.
Anh không muốn em làm như giả bộ
Giữ nụ cười miễn cưỡng hững hờ!

Trái tim em không vui, đau đớn
Chẳng vì sao nào soi sáng tim đây.
Khóc thoải mái đi em, đừng ngại
Trong khi hoạ mi réo rắt chốn này.

Khúc hát của hoạ mi buồn bã
Khiến nỗi sầu tràn lệ bờ mi.
Khóc đi em, em mến thương, cứ khóc
Chỉ trời sao đang chăm chú lắng nghe!

Ảnh đại diện

“Nếu đã yêu thì phải yêu mê say...” (Aleksey Tolstoy): Bản dịch của Nhất Minh

Nếu đã yêu thì yêu như mất trí,
Nếu doạ ai, không đùa giỡn việc này,
Nếu thề thốt, hãy làm ngay tắp lự,
Nếu đã chặt, hãy chặt liền tay!

Nếu tranh cãi, cứ xin mạnh dạn,
Nếu trừng phạt, dứt khoát thẳng tay,
Nếu tha thứ, hết lòng tận lực,
Nếu vui chơi, thoả sức mê say!

Ảnh đại diện

“Giá mà em dù chỉ trong nháy mắt...” (Aleksey Tolstoy): Bản dịch của Nhất Minh

Ôi, giá như dù chỉ trong khoảnh khắc
Em quên đi buồn bực, khổ đau!
Ôi, giá như dù một lần anh thấy lại
Gương mặt em thời hạnh phúc đã lâu!

Khi mắt em long lanh ngấn lệ,
Ôi, giá nỗi buồn thoắt có thành không!
Như cơn giông vụt qua ngày xuân ấm áp,
Như bóng mây thoáng lướt qua đồng!

Ảnh đại diện

“Biển lay động, hết sóng dồi lại sóng...” (Aleksey Tolstoy): Bản dịch của Nhất Minh

Biển rập rình, sóng sau đè sóng trước
Chạy đuổi nhau, đầy vội vã, ồn ào…
Ôi, tội nghiệp em yêu, anh sợ
Đi cùng anh hạnh phúc chẳng dài lâu.

Trong anh cũng rập rình như sóng:
Sau hy vọng dâng cao đến thất vọng ê chề,
Những ý nghĩ vào bờ rồi tan biến,
Sóng tình yêu ùa đến, lại rút đi.

Ảnh đại diện

“Em có nhớ chăng buổi chiều hôm ấy...” (Aleksey Tolstoy): Bản dịch của Nhất Minh

Em có nhớ buổi chiều hôm ấy
Biển ồn ào dậy sóng ra sao,
Từ bụi tầm xuân chim hoạ mi say hót...
Những cành keo trắng thơm ngạt ngào
Đung đưa trên mũ em…

Giữa gập ghềnh bao phiến đá mấp mô
Vườn nho mọc um tùm khắp chốn,
Con đường hẹp không ngờ.
Im lặng trên mặt biển
Chúng ta đi cạnh nhau,
Tay trong tay!

Em có nhớ tiếng gầm, tiếng rít
Của cơn mưa đổ xuống ào ào.
Bong bóng nổi lên bốn phía?
Những cay đắng nghẹn ngào
Dường như đã ở rất xa
Ta quên đi, chúng đã nhạt nhoà!

Ảnh đại diện

“Đồng lúa vàng chìm sâu trong im lặng...” (Aleksey Tolstoy): Bản dịch của Nhất Minh

Im lặng ngự xuống đồng lúa vàng tươi rói,
Vang vọng tiếng chuông treo lơ lửng xóm làng,
Âm thanh ong ong. Tâm hồn anh tràn nỗi
Cay đắng xót xa và ly biệt người thương.

Anh lại nhớ mỗi lời anh trách móc,
Khẳng định trong đầu lời thân ái, yêu thương.
Những lời với em, tình yêu của anh ơi, anh sẽ thốt
Dù trong anh được giữ kín khác thường!

Trang trong tổng số 22 trang (212 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [3] [4] [5] [6] [7] [8] [9] ... ›Trang sau »Trang cuối




Tìm bài trả lời thơ:

Kết quả tìm được thoả mãn đồng thời tất cả các tiêu chí bạn chọn.
Bạn có thể tìm bằng Google với giao diện đơn giản hơn.

Tiêu đề bài trả lời:

Nội dung:

Thể loại:

Người gửi:

Tiêu đề bài thơ:

Tác giả bài thơ: