Trang trong tổng số 158 trang (1580 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [3] [4] [5] [6] [7] [8] [9] ... ›Trang sau »Trang cuối
Gửi bởi hảo liễu ngày 26/02/2019 21:30
Có người nói nguồn gốc của bài ca
là tiếng thét chiến trận
có người nói nó là một vần điệu
báo cho nông dân biết trồng và gặt khi nào
họ không biết bài ca đầu là một khúc hát ru
kéo ra từ giấc ngủ của người mẹ hay sao
bà cụ nói
Một yếu tố
đáng kể đem cho tôi niềm vui được
sống trong mùa xuân này
là tiếng chim
như một cái lưới quét đã bắt được tôi
như cơn mưa kim cương tôi không thể
nghe tiếng nó đủ bông hoa tulip nói
cả đời rồi cả đời
chúng tôi vụt lên đồi
tôi và các chiến hữu của tôi
khát máu
rống lên
những bài ca đẹp đẽ của mình
con chó nói
Gửi bởi hảo liễu ngày 26/02/2019 21:26
Thời gian nằm ở chi tiết. Có người đã phải bảo Polaris
nó sẽ không luôn luôn là
sao Bắc cực. Cây nến chuẩn quan trọng
dẫu nó là, cuối cùng, sau năm tháng mênh mông,
cái trục dễ đổi của Trái đất sẽ cố định
lên một vì sao khác. Có ngày sao Vega sẽ thay thế nó,
dù chúng ta sẽ không nêu tên.
Trong khi đó, các cuộc cách mạng. Trong khi đó, Stalin
hoặc Styx. Đêm chúng ta cầu cho hệ dẫn đường quán tính.
Chúng ta nằm thao thức nghĩ thời gian sẽ khóc
thấy thế kỷ mà nó tạo ra, nhưng toàn bộ nước mắt
và cơ chế của nó đã bị che kín. “Sương mù của Thời gian,”
kẹp trong cặp ngoặc kép mỉa mai! Đến với tôi,
nó thì thầm, và ngay cả những vì sao cũng vâng lời.
Gửi bởi hảo liễu ngày 26/02/2019 21:10
Cây lilac này rụng lá.
Khỏi chính mình nó rơi
và che giấu cái bóng cũ của nó.
Tôi sẽ chết vì những thứ như thế.
Gửi bởi hảo liễu ngày 26/02/2019 21:09
ở bên kia của đêm
tình yêu là khả dĩ
—hãy đưa em—
hãy đưa em đến giữa những chất ngọt
chết mỗi ngày trong ký ức của anh
Gửi bởi hảo liễu ngày 26/02/2019 21:05
Jesse về nhà mùa hè này,
trồng những hàng cây chắn gió
trên cánh đồng Kansas của cha mẹ anh.
Anh đã mệt, tất nhiên, nhưng tự tin
rằng anh bận làm điều đúng đắn.
Còn cơn gió?
Nó bắt đầu từ những rặng núi băng
trên vệ tinh xa nhất của Pluto,
và đi đến Trái đất,
nơi nó đập hết sức vào vùng Đại Bình nguyên,
và đón mỗi bí mật mà con người thở than
trên đường đi qua những dặm vắng,
và đôi khi giữa đêm bạn có thể nghe thấy nó chơi cây
như một chiếc harmonica.
Gửi bởi hảo liễu ngày 24/02/2019 13:45
Họ bảo tôi, “Anh không cần
phải làm việc: anh có thể chết đói,”
nên tôi đã bỏ việc
và bắt đầu rỗng túi. Cả ngày
tôi đi tìm tình yêu và tiền
trong các rãnh nước và thấy
bút chì, giấy, và một đồng xu
lấp lánh trong ánh sáng tàn phai,
nên tôi ăn, uống, và viết:
“Chẳng có ích gì: nghèo
thì tồi tệ hơn công việc, vậy sao phải
chết đói trong tự do? khi tôi
có thể ăn như một tên nô lệ, uống
vào mỗi tối, và trả
cho tình em miễn phí hằng đêm.”
Gửi bởi hảo liễu ngày 24/02/2019 13:39
Tôi chẳng biết gì về những thứ
đang diễn ra xung quanh đến nỗi
tôi chỉ thích nhìn cuộc đời ngắn ngủi
của lũ chim: chúng nhìn quanh
trước khi lấy một hạt giống vì
chúng luôn luôn ở hiện tại,
nghĩ đến mình trong những nỗi sợ,
cơn đói và những điều thiết yếu
trong nghi thức của chúng, trong khi tôi
không thấy những chiếc xe tiến đến
quên bữa tối và địa chỉ của mình
và chỉ nhận ra vẻ đẹp của em
sau khi em khẽ chạm vào tôi
và đi mất, nói, “Ồ thôi.”
Ngôn ngữ: Tiếng Anh
Gửi bởi hảo liễu ngày 24/02/2019 12:05
The last day of winter
winter’s leaving
the chill’s a coarse coat
that remains, holds and bites
into
flesh
a person has gone
a part of someone else ‘s
limbs and the rest
is detached,
pained
a forgone love
leaving a maze of steps
and traces
you try to erase and
fail
a life one has spent,
not much left:
a modicum of ashes
ready to run blindly
with
the scattered
winter-wind
Gửi bởi hảo liễu ngày 24/02/2019 12:01
Hãy để nó được quên, như một bông hoa bị lãng quên,
quên như một ngọn lửa từng bùng lên rực rỡ,
Hãy để nó được quên mãi mãi và mãi mãi,
Thời gian là một người bạn tốt, nó sẽ khiến chúng ta già đi.
Nếu có ai hỏi, hãy nói rằng nó đã bị lãng quên
Lâu, lâu lắm rồi
Như một bông hoa, như một ngọn lửa, như một bước chân khẽ
Trong tuyết đã từ lâu bị lãng quên
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi hảo liễu ngày 24/02/2019 11:58
Easy poem (tiếng Anh)
I am not looking for peace, I cannot stand war
tranquil and alone I go around the world in a dream
full of suffocated songs. I long for
fog and silence in a grand port.
In a grand port full of slight sails
ready to take off for the azure horizon
sweetly swaying, while the whisper
of the wind passes with brief accords.
And those accords the wind brings
faraway over the unknown sea.
Dream. Life is sad and I am alone.
Oh when oh when in an ardent morning
will my soul awaken in the sun
in the eternal sun, free and quivering.
Trang trong tổng số 158 trang (1580 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [3] [4] [5] [6] [7] [8] [9] ... ›Trang sau »Trang cuối