Cảm ơn Trăng Thu, tớ sẽ vui.
Tâm sự
Tôi đi qua một người điên trên đường
Những chữ viết bằng phấn dưới chân
Những chữ viết bằng nhiều thứ ngôn ngữ trên tường
Bằng than hoa thừa của quán bún chả
Bàn tay bên đen bên trắng
Câu hỏi vui: Hâm + Nỗi buồn = jì?
Con bé hát rong: Bằng những bản tình ca thật buồn ngày chia tay!
Thằng đánh giày xổ mũi: Hôm nay trời mưa, nhiều người đi dép và si sẽ mốc
Lão thày bói đầu đường đeo chiếc kính mù to uỵch: Thằng này chẳng biết jì. Đời buồn nhất là không biết cười thế…
Chợt nhận ra
Trong chốn loạn câu văn và chữ nghĩa
Những kẻ điên không đoán kể chuyện rẻ tiền hay đắt đỏ
Mà cả từng xu lẻ, bòn rút mình làm chuyện chập chùng khốn khổ ngọng níu nô, rồi bơ phờ như vỡ ra chân kinh từ mồm đức Phật giảng ẩu.
Tai phong thanh vận mọi niềm ham hiểu, bổ nhào bổ chửng như nuốt cháo hành cuối xóm, chỗ gốc chuối thằng nào phạt ngọn làm rau gém bún riêu.
Thế mới biết trong điều thật thà cuối cùng cái bóng đã không giấu mình làm điều hắc ám
Chỉ có chân đen,…
Chưa ngo ngoe được tị nào đã có kẻ vào ám thế này thì đúng là loạn thật rồi. Hị hị!
Ơ... thế thời này là thời bình hả? Vậy mà tớ ko biết. Tớ thấy mọi thứ cứ loạn cả lên, kinh tế, an ninh, xã hội, con người... hị hị
Hô hô! Lại gặp ku em đại thi hào Dũng hấp ở đây. Hị hị! Anh thật khâm phục cậu, thật đấy!
Không lời
Anh muốn viết tặng em bản tình ca ngập nắng
Từ trái tim đang yêu
Lời ca ngân lên du dương...
Chợt bặt câm
Ngày mai cơm, áo
Hai bữa no chưa?
Anh muốn viết tặng em ngàn lời nhớ mong nồng nàn
Từ trái tim đang yêu
Lời thơ run run tha thiết rung lên
Rồi lặng im
Chiều này tập hoá đơn điện, nước...
Túi chẳng còn đồng nào.
Anh muốn viết tặng em lời ca ngọt ngào, trìu mến
Từ trái tim anh da diết nhớ em
Lời ca bay cao...
Chợt chùng xuống
Mai đổ xăng, caffe, ăn sáng...
Bao…