Mang theo
Hôm qua xoan tiễn ta đi,
Cành mưa chiều tím lối
Nỗi buồn bên song níu lại
Nụ cười ngúng nguẩy chân trời.
Cái nũng nịu ta mang theo làm quà cho đêm.
Giấc mộng xa nhà có đôi mắt em.
Có lời trách hờn như vừa khóc
Ta mang theo lời hẹn ngày về...
Rồi ta bắt đầu ước
Trái tim thôi khô khát
Mắt thôi ướt và môi như là mật
Em nắc nẻ trêu ta trong mỗi chiều chưa kịp ăn cơm,
Chưa kịp làm bài tập,
Chưa kịp hỏi ta khoảng một trăm câu và biết thừa ta không cần…
Đọc được hai trang không nhằn thêm nổi, bác này ở CLB người cao tuổi à?
Một ngày không như ngày khác
Ánh sáng nguội ngắt
Những sợi bạc nối đuôi nhau đuổi thời gian trên mái tóc.
Đã sáng ngày chưa?
Những ô cửa phòng vuông chằn chặn.
Hơi dầu máy trên kẽ vân tay tan sau bữa cơm.
Cơn ác mộng tục tính
Đuổi bắt và lăn lộn
Có mồ hôi và nước mắt người khác.
Có nụ cười giả vờ nhìn ta chiều chuộng.
Có hạnh phúc những đôi tình nhân đày mưa lạnh.
Có chập chờn đêm mất hết cảm giác.
Sống vẻ như nếm
Kỳ thực ta đang lảng trốn...
Tiếng thở đều của…
hic, lại gặp em HN ở đây. Hic.
Đêm cuối đông
Người cuối cùng đi trên con đường
Chắc chắn không phải em.
Không phải người công nhân đi làm về muộn.
Hay một bà mẹ tần tảo sớm hôm gánh đôi quang chập choạng.
Lo lắng cho những đứa con.
Ngày mùa đông,
Đêm cuối đông.
Những chiếc lá cuối cùng lải nhải hát cùng đàn gió
Đứa lớn trèo lên mái,
Đứa bé qua tóc mai,
Đứa vừa phải quẩn chân người…
Xộc thẳng vào cổ
…
Sau cơn giông chiều
Thành phố quặn mình kìm đau
Tan tác áo màu tan sở
Bàn tay còn vương dầu mỡ
Vuốt vội mưa ướt đỉnh đầu
Gió và ta ngấm vào nhau
Bới nỗi buồn ra gột rửa
Nháo nhác phố phường chật chỗ
Chiều giông vỡ tiếng con tàu.
Giữ phố phường đông lẻ mất một người
Em có nhận ra anh không.
Trong chiều nay đông người
Phố phường dập dìu vui.
Có nhận ra anh không.
Quán vắng
Ly cà phê giọt chậm
Lòng thao thiết nhớ.
Trái tim côi
Em chiếm chỗ hết rồi.
Em có nhận ra anh không.
Cơn ngâu tháng bảy ngậm ngùi.
Phố thưa người,
Quán chật...
Từng đôi.
Có nhận ra không.
Giữa thành phố bụi
Anh cần em suốt đời.
hương phố
Tiếng lém bép cháy dở của bàn ép vá săm lốp ô tô
"Ấy là chuyện cũ ngày xưa"
Thơm lừng hơi đất đèn từ chiếc bình bên cạnh
Ngày vắng ánh điện đường
Vắng tiếng đuổi bắt gầm rú của những chiếc xe màu mè loè loẹt
Của đám thanh niên nhuộm tóc
Của khói tài mà lên hương
Của rượu tây men nặng nồng cồn
Của tiếng hú còi cảnh sát
Bên góc đường
Tiếng lép bép vẫn cháy từng đêm
Giờ không phải vá săm lốp ô tô thuở xa xưa trước
Thay vào hàng mực nướng
Rượu mơ ngon.…
Thiên đường
Đừng hỏi tại sao thiên đường ở trên cao
Nơi những thiên thần mới tưởng tượng ra đã thấy những điều đẹp lắm
Đừng nhìn người đàn quệt nước mắt
Cả phiên không nhặt nổi bát cháo lòng
Em hỏi anh
Có phải thiên đường hiện ra rồi tan đi rất nhanh
Như kiểu bất thần mưa có cầu vồng?
Em hỏi anh thiên đường có phải nằm trong mỗi điều nhỏ nhoi từ cuộc sống
Trong mỗi trái tim
Trong bàn tay chăm sóc nhau?
Biết trả lời thế nào để em hiểu rõ từng câu
Cũng có thể Thiên…