Em về ta cũng ra đi Lời thôi đã cạn còn chi gửi người Gió đêm cuốn lá tơi bời Chừng như bao nỗi rã rời trong ta Đưa em về đến hiên nhà Là muôn thuở đã tay xa tay người Ta đi khuất cuối chân trời Gói dùm kỷ niệm nhé người yêu thương Rượu nào ta uống điên cuồng Cơn say nào lịm giữa đường tha hương Tình nào một buổi vấn vương Lòng nào mang nặng bi thương ngập đời Từ đôi mắt lệ loang ngời Ngàn năm vẫn thiếu một lời cho em !
Những cánh phượng sáng này phơi trước gió Mang anh về bao kỷ niệm xa xôi Mùa phượng hồng thuở ấy dẫu tàn rơi Vẫn xao xuyến trong anh từng nổi nhớ Nhiều năm qua trải đời trên giông tố Anh không còn tìm được nét hồn nhiên Của thuở xưa in mắt ngọc ngoan hiền Của ước vọng một thời tim chớm nở Của đôi bóng đi dưới hàng phượng đỏ Trong sáng hè ấm áp tỏa quê hương Tiếng ve kêu thắm suốt cả con đường Như thúc giục người chan chung tiếng hát Anh đã sống giấc mơ hồng bát…
Bóng chiều xưa trải bên sông Tôi đi nghe nắng mênh mông gọi người Vào xuân lá rụng tơi bời Hây hây gió chướng reo lời tình ca Năm tàn , giữa cảnh bao la Một đàn chim trắng từ xa bay về Tình tôi cho khoảnh trời quê Cho người con gái tóc thề chấm vai Nụ cười vương vấn hồn ai Để niềm thương nhớ sống hoài trong tôi Nước chiều đưa cánh bèo trôi Rời xa chốn cũ , ngược xuôi mấy dòng ? Biệt ly rười rượi trong lòng Bao nhiêu dâu biển …mình không đợi chờ ! Quê hương từ đó mịt mờ Gót…
Rất cảm động và hân hạnh khi được chị Nguyệt Thu và các anh chị khác ghé vào đọc những dòng thơ trên , ước mong được đón nhận ý kiến đóng góp của các anh chị . Xin thành thật cám ơn và chúc các anh chị một năm mới vạn sự như ý .