Trang 1 2 3 trong tổng số 3 trang (21 bài viết)[1 ] [2 ] [3 ] ›Trang sau »Trang cuối
SONNET CHO MỘT Ô CỬA * Trong chiếc hộp bé xíu như bao diêm Tôi cất giấu cho em một vết thương xưa cũ Ngôi sao thắp đêm nao và cơn mưa ướt rủ Lời nhắn gọi trao nhau khi lũ sẻ xa bầy ** Mang ơn trên đưa một cuộc lưu đày Để ta sống trong mộng trường ở nơi tầng cõi khác Bao ngày bơ vơ-từng đêm ngơ ngác Ta găm thân nhau lên thập giá cô đơn *** Đã rủ nhau đi tìm tha thiết một bình yên Và cơn khát nơi tận cùng cõi vắng Có thiên thanh và sao trời làm chứng Ta đã thức cùng yêu dấu ấy…
Chúng tôi thuộc về một thế hệ mà.. những nỗi đau rất nhuận vần để đem ghép thành Thơ .. Những câu Thơ thở than/ những câu thơ ấm ức Viết trên giấy để đốt đi hoặc.. chép lên facebook Rồi chần chừ nhấn vô “Chỉ mình tôi” Chỗ tôi ngồi hôm nào giờ nhiều người bạn đã bỏ đi.. Câu thơ cũ trên bức tường có ai đã xóa Những bài học giản đơn về cách sống, cách làm người.. bây giờ thành lạc loài xa lạ Chỉ có sự tha hóa được tôn vinh, ca tụng khắp nơi Có mất mát nào hơn nỗi đau…
Chốn ta ngồi.. hôm nao một mùa thu Chỗ ta ngồi hôm qua mênh mang mặt biển.. Từng cánh buồm rong khơi xa gặp bão Tan tác/ trở quay.. Chốn ta về miên mê một vườn thu Con chim khách vẩn vơ dăm bài ca ko vần điệu Từng tháng/ từng ngày lá rụng lọt kẽ tay.. Cây khô héo đắng thêm từng quả đắng ... Một chiều nào ngồi hát dưới lam bay Đời mình ngỡ.. như cánh đồng gặt xong* có còn chi tiếc hối.. Sao mắt vẫn cay xè Nhớ .. từng…
Thiên thư lá.. Dường như trên chiếc lá mùa thu có gửỉ gắm 1 thiên thư cho số phận Những mây tóc hờn.. từng đôi môi màu nắng đã phôi pha hư nhạt.. xa dần Có gì đâu mà bất chợt buồn Chỉ là.. 1 thềm trăng như bao mùa trăng đã… Chỉ là.. những cơn sóng dâng lên vô cớ Xô đều.. một vực đá cô đơn Năm tháng luân hồi .. nắng hạn bão giông Xuân Hạ Thu Đông-xanh đỏ tím vàng .. nhuốm lời yêu nông nổi Kẻ đã viết lời đa đoan, lên bức tường…
Tháng 9.. Tháng 9 .. anh gọi đám lá bàng nửa đêm thức dậy hóng mưa để nhớ mắt em ngày xưa những lần ngập nước .... để nhớ 1 dòng sông của chúng ta đã mất Dấu sa bồi đã tan trong biển mặn t/g Tháng 9 thuộc về em bây giờ chỉ còn lại những hồi chuông mờ sáng ngân lên Trên nóc 1 giáo đường rêu hoang lời ăn năn của anh thủa đó Bây giờ anh vẫn hát mấy lời kinh xưa cũ với những người dưng ko mang Chúa trong tim Anh đã nhiều lần tự mãn…
Chúng ta sống.. uống mưa và gặm cỏ nằm chờ Mặt đất là nơi.. Mẹ đứng dạy chúng ta cách thả xuống từ trời những câu thơ tả tơi ko nhịp vần.. Như những cánh hoa bồ công anh mong manh mỏi mệt.. Khi những nỗi cô đơn rơi đã tím sẫm màu.. Chúng tôi tự dạy nhau cách.. ươm mầm và đào huyệt Sống mà phải như là đang cùng nhau tập chết Xin lỗi Pasternak* Chúng tôi.. đã thuộc làu 1 bài hát rất khác những câu thơ của ông Nhưng khốn nhục là .. vẫn cam lòng phải sống ./. <* B.Pasternak…
[Ko đề] (tặng Hoài) Anh là kẻ vốn bất cần tất cả Chẳng nỗi đau nào anh ko dám thử chơi Nhưng đừng nhìn anh như sắp khóc em ơi Đừng để cho giọt nước mắt ấy rơi và .. âm thầm tan vỡ.... Anh nhận ra trái tim anh .… trong khoé mắt ấy rồi 23/4/2013
Gã hom hem như cái cây cằn cỗi Đêm im chờ những mùa lá mau sang Đêm hóng đợi những đàn dơi bay hoang Về, rỉa vài quả trái mùa trên đầu vừa rũ chín Mỗi đêm/ Từng đêm.. Không xin thề! hắn not bị điên Hãy nhìn hắn xúc những thìa tiết canh và khà một tiếng êm ru sau từng ngụm rượu (cái nết rất thanh tao và sành điệu) Tất nhiên rồi hắn cũng chẳng tinh khôn Bởi hắn luôn thức dậy muộn hơn cái giờ mà đám đông cũng hát vang bài "nào mình cùng zô toilet" Đôi khi anh ta mơ thành phố này động…
[Anh có em và quen có em rồi] Anh có em và quen có em rồi Bờ môi thơm/ Mắt cười/ vầng trán bướng.. Anh lại được sống trong biết bao vọng tưởng Về cuộc hồi sinh và năm tháng yên bình.. Anh muốn reo lên với cuộc đời rằng anh có em Thế thôi là đủ để quên bao tháng ngày nghiệt ngã Như cánh rừng lại xanh khôi sau mấy mùa khô lá Đang rì rào hát suốt những đêm thâu Anh lại được ngu ngơ như thể mới lần đầu Lại được viết những câu thơ ko nhịp vần chua chát Lại được…
[Sự giả dối] Sự giả dối lên dần như rêu mốc trên cây... Cứ xanh len vào cả xanh màu của lá Cây già nua bám rễ tay vào đá Những ngón khô sần đau buốt thời gian Sự giả dối không tên Giữa anh và em Vẫn thanh thản bình an dưới mặt trời lửa đốt Chỉ có ....Quả của chúng mình đắng đót/ xót cay chua chát đủ cho đời Thôi! đừng nói gì thêm nữa cả biện minh chi cũng thừa!?! Rồi cũng phai theo cùng viễn mê của lá Sẽ vô nghĩa Lúc riêng mình tức tưởi một ngày mưa... .
Trang 1 2 3 trong tổng số 3 trang (21 bài viết)[1 ] [2 ] [3 ] ›Trang sau »Trang cuối