Kính gửi BQT, mong BQT lập giúp trang thơ HỒ HOÀNG ĐÔNG
Hồ Hoàng Đông (bút danh Lai Vô Tích) là nhà thơ, sinh năm 1995 tại Hà Tây. Tốt nghiệp Học viện Tài chính và Đại học Luật Hà Nội. Ông viết thơ từ rất sớm, có nhiều bài viết được đăng trên báo Văn nghệ, Văn nghệ Công an, Tiền phong, Tạp chí Người Hà Nội... Hiện đang công tác tại thành phố Hà Nội.
Ông đã xuất bản nhiều tập thơ, gồm có:
- Tuổi 20 hát (NXB Thanh niên, 2017)
- Sương khuya (NXB Thanh niên, 2019)
- Rêu phủ thềm rồng (NXB Hội Nhà văn, 2020)
- Trần gian, đêm rất buồn (NXB Văn học, 2020)
- Hạ ca (NXB Hà Nội, 2023)
(Thông tin chi tiết về tác giả BQT có thể xem thêm tại website laivotich.vn
Bài thơ:
Sơn Tây, nhớ mẹ (Báo Văn nghệ Công an ngày 09/01/2020):
Ngày xưa, khi Tết còn thơ bé
Mẹ cho tôi theo lên Sơn Tây
Ngày mà chợ Nghệ còn tấp nập
Chợ hoa, tranh Tết,... khéo xếp, bày.
Hàng quán như nêm, người với người
Nhộn nhịp đón xuân vui bán mua
Mẹ dắt tôi qua từng sạp vải
Choáng ngợp trong tôi lụa, gấm hoa.
Có quán lề đường bán lịch, sách
Mẹ dừng lại mua lịch âm, dương
Cát, hung, ngày, giờ... trong tay cả
Vạn sự năm nay, đã biết đường!
Hồn tôi (khi ấy) mơ xanh, đỏ
Thơ thới trên từng trái bóng bay
Nào hay khe khẽ nơi thành cổ
Bóng liễu hào sâu soi nét xuân.
Dạo chơi chợ Tết, chân không mỏi
Mẹ và tôi hoà với dòng người
Nghe đâu âm điệu như thân thuộc
Giọng Quốc Oai chen giữa nói cười.
Chợ Tết, xong, về, tôi nấn ná
Không muốn phải rời xa Sơn Tây!
Đường về, tôi ngắm hoài mây trắng
Ôm mẹ mà lòng ôm Sơn Tây.
...
Xuân đến rồi đi, tôi mải lớn
Tết cũng đủ đầy theo tháng năm
Thị xã lùi dần vào ký ức
Tuổi thơ bên mẹ, giờ xa xăm.
Cổ thụ cổng thành buông rễ, nhớ
Tượng đạo rêu phong, nhắc, chắc buồn
Tôi và Sơn Tây vẫn còn đó
Nhưng, tóc mẹ tôi đã... vô thường.
Con mơ một lần con bé lại
Tóc mẹ sợi bạc hoá sợi xanh
Chợ Nghệ, Sơn Tây lại tấp nập
Hoa đào bung nở chốn cổ thành.
Bài thơ:
Vẽ xuân (Tạp chí Người Hà Nội 10/3/2021)
Vẽ một bông hoa đào
Tô hồng trang giấy trắng
Hồn anh là vàng nắng
Hiện ra
Em
Mùa xuân.
Anh
Xin làm một nụ
Bấu trên cành hoa đào
Trong xuân em, nắng mới
Bung lộc non biếc xanh.
Em
Mùa xuân dang tay
Ôm hoa đào, pháo đỏ
Ôm tâm tình nho nhỏ
Ôm cả anh vào lòng.
Xuân em cứ dang tay
Để anh là chồi non
Cùng xuân em nảy nở
Bao hạnh phúc vuông tròn.
Em - mùa xuân hoa nở
Anh - hoa nở mùa xuân
Anh cùng em dang tay
Ôm mùa xuân bất tận
Trắng, vàng, hồng, hôm nay
Tô hồn xuân vĩnh viễn.
Một số bài thơ viết về mùa hạ:
HẠ LẠNHTháng Năm mùa hạ lạnh
Bông phượng vỹ đóng băng
Ký ức run cầm cập
Ta giá lạnh trong lòng
Nắng vàng áo học trò
Gót hồng không đắn đo
Cơn mưa rào xứ lạ
Rửa trôi những hẹn hò.
HẠ LẠNắng mềm sân trường cũ
Vết buồn xưa bay hơi
Mười năm rũ áo trắng
Dầm mưa nắng phố đời
Ta về phơi cuộc tình
Em bỏ ngỏ sau lưng
Bông phượng rơi khờ dại
Trong nắng hạ lạ lùng.
HẠ LẶNGNhững mùa hè lặng lẽ
Chôn tình câm lạnh lẽo
Bóng trăng bên kia đồi
Tiễn một hồn qua đời
Hồng nhan theo cánh phượng
Rơi hoe đỏ sân trường
Áo trắng xưa bỏ lại
Trang lưu bút mồ côi.
HẠ CŨLần giở trang vở ố
Bông phượng ngủ mười năm
Màu thời gian tàn tạ
Tình yêu đang nghiêng nằm
Em không còn thiếu nữ
Anh cũng hết thư sinh
Những mùa hè đẹp nhất
Ta đang giữ bên mình.
TRĂNG PHƯƠNG XATròn trăng soi rõ mặt
Ánh vàng say đời ta
Đêm khuya vừa chợp mắt
Mây tan trăng đã nhoà
Em phương trời xa lắc
Ta bơ vơ đời ta
Tròn trăng thầm nhỏ lệ
Bóng ta đau thật thà.
GIÓ MÙAGió mùa ùa qua phố
Lao xao vàng lá rơi
Bàn tay vừa trở lạnh
Tình riêng đã luân hồi
Trôi lăn tròn một kiếp
Nợ nần chưa phai phôi
Rét mướt em có níu
Ta rơi rụng bên đời.
ĐÊM CŨĐêm cũ giăng sương khói
Trắng mái nhà viễn phương
Bờ mi mềm giọt nước
Rơi tí tách bên thềm
Thơ suông tựa cửa ngâm
Khóc tình ta âm thầm
Bàn tay buồn đếm gió
Lay nỗi niềm xa xăm.
Chân dung:
Sau khi được lập trang thơ sẽ cập nhật thêm các bài thơ của Hồ Hoàng Đông. Rất mong BQT sớm lập phê duyệt. Trân trọng cảm ơn và chúc BQT sức khoẻ.