Trang trong tổng số 128 trang (1272 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [115] [116] [117] [118] [119] [120] [121] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Vodanhthi

Lên đồng tháng 7

Trước sự nghi ngờ ngày càng lớn của dư luận về tay nghề của giới ngoại cảm, nhà ngoại cảm X quyết lấy lại uy tín cho giới bằng cách tuyên bố sẽ tổ chức một buổi lên đồng để làm rõ vụ “người âm không thi vẫn đậu đại học”. Nhân tháng 7 vào mùa đại lễ cô hồn, một cuộc hầu đồng được thực hiện đúng bài bản với phần âm nhạc tân cổ giao duyên không thua gì chương trình Bóng của Phó An My:

– Hồn ơi hồn hỡi, hãy cho dương thế biết vì sao hồn đã thác mà vẫn đỗ đại học?

– Chẳng giấu gì, khi ta xuống đây, xin việc gì cũng khó vì trình độ văn hoá chỉ mới tốt nghiệp phổ thông, nên dành dụm chút đôla âm phủ mà gia đình hoá cho, ta tìm được một đường dây luyện thi khá là uy tín, đó là lý do vì sao tám tháng sau khi ta mất, gia đình liên tiếp nhận được giấy báo đỗ một lúc hai đại học và một trung học chuyên nghiệp.

– Nhưng âm dương cách trở, hồn ở tuốt dưới kia còn trường đại học lại nằm trên này, làm sao hồn học được?

– Thế cũng hỏi, bộ chỉ có dương gian mới có chương trình đào tạo từ xa à?

– Ra vậy, nhưng chẳng hay hồn học ngành gì?

– Còn ngành gì nữa, trên này lạm phát thì dưới kia cũng phát lạm, nên đâu mà chẳng cần người giám sát đôla địa phủ...

– Vậy hồn có thể trưng cho xem hồn đã có những bằng cấp gì, để tuổi trẻ dương gian thấy mà học tập kinh nghiệm?

– À... Ừ... À... Thú thật, hồn chỉ học cho biết chứ đâu phải để tiến thân nên mấy cái bằng bỏ đâu mất rồi. Bằng cấp với hồn không quan trọng!

Nói xong, hồn thăng đột ngột nên không ai kịp hỏi gì nữa.

Người già chuyện
(Báo SGTT)
Mở mắt thì chạy theo cảnh
  Nhắm mắt thì chạy theo mộng.
                 (Ngọc Tuyền Hạo)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Chằn Shrek

Shrek - Chằn Tinh Xanh yêu thơ
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thái Thanh Tâm

Đây là nhà vệ sinh



Một khách du lịch lạc trong sương mù, xe lại hết xăng. Ông ta phải đi lang thang ở vùng nông thôn vắng vẻ, tay cầm chiếc can không.


Rất lâu sau đó, cuối cùng ông ta mới tìm được một căn nhà nhỏ. Mệt lử đử đến không thở ra hơi, ông khách gõ cửa và hỏi:

- Có ai trong đó không?

- Có cháu ạ - Tiếng một đứa trẻ đáp.

- Bố cháu có trong đó không?

- Không ạ, bố cháu vừa đi rồi!

- Thế mẹ cháu?

- Ban nãy mẹ cháu ở đây, nhưng mẹ cháu đi rồi, khi bố cháu vào...

Ông khách du lịch kiệt sức bắt đầu nổi cáu:

- Thế không bao giờ cả ba người trong gia đình cháu có mặt đông đủ ở đây à?

- Có chứ ạ, thưa ông, nhưng không phải ở đây. - Đứa trẻ đáp. - Đây là nhà vệ sinh.

ST
Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Vodanhthi

“Thay lời muốn nghe”

Một doanh nghiệp ngành giáo dục vừa nhận ra tiềm năng vô tận của một thị phần chưa ai phát hiện: đào tạo phát ngôn viên! Theo tính toán của ông, rồi đây tất cả các cơ quan đơn vị ban ngành đoàn thể vân vân đều cần đến người phát ngôn để tiếp xúc báo chí, do vậy ông có sáng kiến mở một trường đào tạo phát ngôn viên mang tên “Thay lời muốn nghe”. Để chọn được những học viên tốt nhất cho khoá đầu tiên, ông quyết định mở cuộc sơ tuyển. Câu hỏi chung duy nhất cho mọi ứng viên là “Nếu cơ quan của anh/chị có điều khuất tất bị công luận phát hiện, anh/chị sẽ trả lời báo chí thế nào?”

– Còn thế nào nữa, sự thật và chỉ sự thật!

Ứng viên thứ nhất được mời ra cửa. Cũng câu hỏi trên, người thứ hai tỏ ra bản lĩnh hơn:

– Tất nhiên, tôi sẽ chỉ rõ trách nhiệm...

– Của ai?

– Thì của người có trách nhiệm cao nhất, rằng dù ai làm bậy thì thủ trưởng cũng phải chịu trách nhiệm!

Từ người thứ ba đến người thứ 99 cũng không khá hơn. Tới người thứ 100:

– Quá dễ, tôi sẽ trả lời nhà báo ấy rằng điều mà anh ta hỏi, tôi chưa được báo cáo.

– Khá, thế nếu nhà báo bảo “Còn bây giờ anh biết rồi, tính sao?”

– Tôi sẽ đáp lại: “A, thế thì chúng tôi sẽ kiểm tra ngay lập tức và khi có kết quả chính thức sẽ tuỳ theo đó mà xử lý”.

– Xử lý? Xử lý thế nào?

– Còn thế nào nữa: tôi sẽ chém gió bằng hàng loạt thán từ “kiên quyết, nghiêm minh, dứt khoát không bao che, dung túng!”

– Hùng hồn lắm, thế nếu nhà báo đưa ra chứng cứ cho thấy đã có dấu hiệu bao che, dung túng?

– Thì bọc lót bằng câu “tất nhiên, phải trên cơ sở luật pháp, có tình có lý, không lọt tội nhưng cũng không để oan sai...”

Kết quả: ứng viên này lập tức được nhận vào để làm... giảng viên.

Người già chuyện
(Báo SGTT)
Mở mắt thì chạy theo cảnh
  Nhắm mắt thì chạy theo mộng.
                 (Ngọc Tuyền Hạo)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thái Thanh Tâm

Sự ra đời của con một lập trình viên

Một cậu bé hỏi bố mình: "Bố ơi! Con được sinh ra như thế nào hả bố?". Người cha là một kỹ sư IT đang lướt web bèn ứng khẩu trả lời cậu quý tử.

- Mẹ và bố cùng duyệt web trên một chiếc giường. Cha kết nối với mẹ. Cha upload một số dữ liệu từ một cái USB sang cho mẹ. Sau khi download hết về, mẹ sửng sốt thông báo là mẹ không cài một chương trình anti-virus nào cả, trong khi đó, bố cũng không cài đặt Fire Wall.

- Rồi thế nào nữa hả bố.

- Cả cha và mẹ đều cố gắng xoá bỏ số dữ liệu trên, thậm chí là format lại ổ nhưng không kịp. Vậy là sau 9 tháng 10 ngày, con được sinh ra đời.

ST
Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Vodanhthi

A di đà… dột!



Thay một viên gạch ở Chùa Một Cột cũng phải xin ý kiến cấp trên. Nhà chùa đã gửi đơn xin rồi nhưng vẫn phải chờ. Thế nên vẫn a di đà... dột!

Nửa đêm Mũm Mĩm mở mắt, bỗng nghe tiếng ngâm thơ của Ngu Ngơ. Quái lạ, Ngu Ngơ vốn ghét thơ lắm, nghe đến thơ là giật nảy mình như nghe beo kêu hổ gầm, sao hôm nay lại nổi hâm đêm hôm khuya khoắt ra đây ngâm nga thơ phú. Mũm Mĩm vùng dậy, rón rén đi ra, đứng nép góc tường nhìn ra ban công. Ngu Ngơ chắp tay trước  ngực, đi đi lại lại, ngâm nga:

Đêm thu chùa thoảng tiếng chuông tàn/ Phong đỏ, trăng ngời, sóng nguyệt lan/ In ngược hình chim, gương nước lạnh/ Sẫm đôi bóng tháp, ngón tiên hàn./Muôn duyên chẳng vướng: xa trần tục/ Một mảy nào lo: rộng nhãn quan/ Thấu hiểu thị phi đều thế cả/ Dầu ma dầu Phật, chốn nào hơn?

http://bee.net.vn/dataimages/201108/original/images755969_1.jpg
Chùa Một Cột cứ mưa là dột. Ảnh Xuân Hoàng



Mũm Mĩm nhảy ra cười he he he, nói té ra Ngu ngơ nổi cơn hâm ngâm thơ hay phết. Ngu Ngơ giật mình quay lại, mắt trợn tay xua, nói thiện tai thiện tai! Mũm Mĩm mắt tròn mắt dẹt, nói anh sao thế, cứ như ông sư trụ trì nhà chùa vậy? Ngu Ngơ chắp tay cung kính, nói đó là bài thơ Diên Hựu tự của sư Huyền Quang, không phải thơ của bần tăng. Mũm Mĩm cười rũ, nói điên ơi là điên, hâm ơi là hâm, bần tăng nào ông Ngu Ngơ ơi là ông Ngu Ngơ ơi.

Ngu Ngơ vẫn tỉnh bơ, tay vái miệng lầm bầm, nói bần tăng trụ trì Chùa Một Cột đã hơn nửa thế kỉ, du khách vãn chùa cả mấy chục triệu lượt, ai cũng ngưỡng mộ kiến trúc độc nhất vô nhị của ngôi chùa. Bần tăng vô cùng tự hào và cảm động. Bảo rẳng Chùa Một Cột là biểu tượng của Thủ đô ngàn năm văn vật quả không sai, tự hào lắm tự hào lắm.

Mũm Mĩm há hốc mồm, nói thôi chết rồi, chồng tôi tẩu hỏa nhập ma rồi, khi không lại nhận mình là trụ  trì Chùa Một Cột.  Tỉnh lại đi tỉnh lại đi Ngu Ngơ ơi, em sợ lắm rồi. Ngu Ngơ đứng im, sắc mặt không đổi, tay bắt quyết, mặt ngửa lên trời, nói mô Phật, mô… dột! Mũm Mĩm sợ toát mồ hôi, nói anh nói gì thế Ngu Ngơ ơi, sao lại mô Phật sao lại mô dột.

Ngu Ngơ bỗng ôm Mũm Mĩm kêu lên, nói anh không điên đâu, anh muốn hóa thân sư trụ trì Chùa Một Cột để cảm nhận được nỗi đau của cụ. Chùa Một Cột đang xuống cấp nghiêm trọng. Mỗi khi có mưa, mái dột nước chảy lênh láng, ướt nền ướt cột ướt tượng…Sư trụ trì phải lấy nón mà hứng nước mưa, đau khổ vô cùng.

Mũm Mĩm kêu to, nói sao lại có chuyện đó được? Vừa mới tu bổ nhân dịp Đại lễ nghìn năm, sao lại dột nát thê thảm như thế hả. Ngu Ngơ thở dài, nói em cứ đi một vòng mà xem, Chùa Một Cột bị dột là may. Mũm Mĩm nhảy chồm chồm, nói nhưng vô lẽ thay mấy viên ngói cũng khó khăn thế a? Ngu Ngơ nói khó lắm khó lắm, người ta bảo di tích này nằm trong quần thể di tích Hồ Chí Minh, thay một viên gạch cũng phải xin ý kiến cấp trên. Nhà chùa đã gửi đơn xin rồi, nhưng hãy còn chờ.

Mũm Mĩm dậm chân, nói mấy viên ngói cũng phải chờ a? Ngu Ngơ chắp tay lầm bầm, nói a di đà … dột. Bần tăng đã đệ đơn xin, Ban quản lý nói chờ, họ phải họp bàn. Ban quản lý họp bàn xong rồi phải chờ Cục di sản họp bàn. Cục di sản họp bàn xong rồi phải chờ Ủy ban thành phố họp bàn, Ủy ban Thành phố họp bàn xong rồi phải chờ Bộ văn hóa họp bàn…A di đà… họp.

Bắt một con rùa lên bờ cũng phải họp bàn ba tháng, thay mấy viên ngói cầm chắc phải chờ họp bàn nửa năm may ra mới có.

A di đà… dột! A di đà… họp! Hu hu.

Nguyễn Quang Lập  (Bee.net.vn)
Mở mắt thì chạy theo cảnh
  Nhắm mắt thì chạy theo mộng.
                 (Ngọc Tuyền Hạo)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thái Thanh Tâm

Khác nhau

Một chủ nhà băng đi du lịch bằng tàu hỏa. Ông ta nhận thấy các toa hạng nhất, nhì, ba không có gì khác nhau nên quyết định chọn toa hạng ba.

Khi tàu chuẩn bị leo dốc thì nhân viên tàu thông báo:
- Đề nghị hành khách toa hạng nhất ngồi tại chỗ, hạng nhì xuống đi bộ theo tàu. Còn hạng ba thì xuống giúp đẩy tàu.

ST
Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Vodanhthi

Muốn qua cầu phải... trèo

TT - Cây cầu nối ba xã Dưỡng Điềm, Bình Trưng và Nhị Bình, huyện Châu Thành (Tiền Giang) đã xây xong hai năm qua nhưng vẫn không thể sử dụng được vì phía xã Dưỡng Điềm không có đường dẫn vào cầu.

Nhiều người muốn qua lại cây cầu này phải trèo lên cầu rất nguy hiểm (ảnh). Đã có người do không biết một bên cầu chưa có đường dẫn nên phóng xe máy từ bên kia cầu qua bên này cầu và... rơi xuống đường, bị thương nặng.

http://images1.tuoitre.vn/tianyon/ImageView.aspx?ThumbnailID=514057

THÀNH BẮC
Mở mắt thì chạy theo cảnh
  Nhắm mắt thì chạy theo mộng.
                 (Ngọc Tuyền Hạo)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tuấn Khỉ

Vodanhthi đã viết:
Muốn qua cầu phải... trèo

http://images1.tuoitre.vn/tianyon/ImageView.aspx?ThumbnailID=514057

Dụng Cụ Phát Triển

Muốn sang phải bắc cầu kiều
Muốn qua thì phải máu liều trèo lên!
Biết đường leo xuống thì hên
Vi vu phóng đại thì quên lối về.
Việt Nam phát triển ối nghề
Xiếc bay, đóng thế, đua xe... trống kèn!

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thái Thanh Tâm

Em đố thầy đấy (Tặng thầy B)

Giờ kiểm tra, thầy giáo dạy sinh vật đem đến một cái lồng, bên trong đựng đủ loại chim.

Thầy lôi ra một con và giấu sau lưng, chỉ để cho học sinh thấy cái đuôi, và hỏi học sinh:
- Đây là chim gì?
- Thưa thầy, chim sáo ạ!
- Không đúng. Đây là chim gõ kiến. Cho em đoán một lần nữa...
Thầy giáo lại lôi ra một con khác và hỏi:
- Con này tên gì?
- Dạ...! - Học sinh nọ lúng túng - Em nghĩ đó là con chào mào ạ!
- Không phải, đây là chim hoạ mi. Em không học bài! Tôi thật buồn phiền phải cho em điểm "Không"! Tên em là gì nhỉ?
- Em đố thầy đấy?

ST
Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 128 trang (1272 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [115] [116] [117] [118] [119] [120] [121] ... ›Trang sau »Trang cuối