Bát luân xa trường họaHồn đâu vấn mãi chữ yêu đươngBởi chữ yêu đương đời ngược trái
Kiếp nghèo sợ hãi tiếng trèo cao
Bên trời nhớ bậu rưng giòng lệ
Giữa dạ thương ai đọng giọt đào
Khúc oán gieo vào nơi bất định
Đoạn tình gửi đến cõi sầu đau
Hỡi em , có biết người năm cũ
Vẫn đứng tìm xưa một thuở nào Bởi chữ yêu đương đời ngược tráiĐời người mê với một cơn say
Ai đi gửi rét vào trong mộng
Tình đến buông sầu giữa giấc mơ
Đoạn khắc cõi hồn như uất hận
Đầy canh tâm dạ những bơ vơ
Tiễn xa hạnh phúc vào vô định
Để mãi mang theo nỗi hững hờ
Kiếp nghèo sợ hãi tiếng trèo caoMột chuyến sang ngang giọt đắng trào
Chốn ấy hoa đăng vui tiệc cưới
Nơi này trăng rũ biệt tình nhau
Từ nay chia lối đời thương nhớ
Trọn kiếp lìa nơi mộng đớn đau
Nửa sợi tơ duyên đành đứt đoạn
Bên đường thả mắt dạ như cào
Bên trời nhớ bạn rưng giòng lệTiếc nuối nhưng tìnhcũng lỡ bên
Nửa tối sầu vương hồn lãng đãng
Tàn canh vọng tưởng dạ bồng bềnh
Theo mơ lặng nhớ lòng quặn thắt
Cuốn mộng hoài thương ruột rối thêm
Bỡi chữ không thành thuyền lỡ chuyến
Muôn đời luyến tiếc chuyện tơ duyên
Giữa dạ thương ai đọng giọt đàoBuông hồn giấc điệp với niềm đau
Nơi đâu kỷ niệm còn thăm thẳm
Chốn ấy dấu xưa vẫn nghẹn ngào
Trái đắng chát xanh tim hái lấy
Duyên sầu tím ngắt ruột đem vào
Nửa câu chẳng nói môi rơi lệ
Xót mãi theo tình trót gửi trao
Khúc oán gieo vào nơi bất địnhChữ yêu chôn lấp giữa bình minh
Màu tang theo bước tàn cơn mộng
Bóng trắng vương mang thấm giọt duyên
Một thuở chỉ còn đời lẽ bóng
Tháng năm sẽ với kiếp ly tình
Mai kia rũ ướt đường sương gió
Dòng lệ rơi đầy để xót thêm
Đoạn tình gửi đến cõi sầu đauVẫn một đời buông giữa sóng chao
Ngày đó đoàn viên hồn say đắm
Bây giờ ly biệt lệ rưng trào
Thân côi gối lẻ mờ dấu bạn
Giường chiếc chăn đơn mộng mất nhau
Mấy cõi nông sâu tình đã cạn
Nhưng lòng chẳng xoá được niềm đau
Hỡi em , có biết người năm cũVẫn sống tim ta thuở dại khờ
Ngày ấy yêu đương thời tuổi trẻ
Giờ đây tình cạn thuở son tơ
Hồn như bạc trắng rồi tâm tưởng
Tóc cũng phai mờ cạn ước mơ
Nhân thế đôi đường đời rẽ lối
Tàn đêm vấn mãi mối duyên hờ
Vẫn đứng tìm xưa một thuở nàoVẳng xa tiếng nhạc trổi lời mau
Khơi lòng kẻ nhớ lần hò hẹn
Xoá lấp người mang một nỗi đau
Tê tái lời sầu tâm khổ ải
Luyến lưu chữ ái dạ hư hao
Bởi trời định số , vần gieo mãi
Cúi mặt hồn vương giọt lệ trào
Đông Hòa
15.08.07
Gió vẫn thổi trên những tầng mây và ngày vẫn trôi qua , có ai nghĩ được gì trong khoảng miên man bất tận . Hỡi em ! Ta sẽ vẫn yêu em như ngày xưa đầy mộng tưởng trong một giấc mơ viết thành một bài thơ tình lãng mạn ....