Cõi yêu gồm một chuỗi thơ đường họa liên hoàn được khởi sự viết lúc 9 giờ
sáng ngày 18 tháng 02 năm 2013 Bài thơ liên hoàn này gồm có tất cả là
400 câu hay 3.200 chữ ... kết thúc với thời gian là 12 giờ 39 phút
Cõi yêu
( ngũ thập liên hoàn trường họa )
1
Tay giữ lấy nhau ở cõi này
Chữ tình anh vẫn muốn xin vay
Biển đời dù lắm nhiều thương khó
Tâm dạ có khi lắm đắng cay
Vẫn ngắm dáng em vui tất bật
Mặc cho tháng hạ nhớ đong đầy
Mai về nơi ấy chờ bên lối
Ước được bên nàng giấc mộng say
2
Ước được bên nàng giấc mộng say
Mùa xuân ta gửi cánh hoa mai
Lối xưa sẽ đến chờ nâng gót
Giữa phố cùng nhau nắm lấy tay
Cõi mộng phiêu lưu không thể hết
Chữ tình tha thiết mới vừa hay
Đêm xuân nhạc tấu bên vườn ái
Vũ điệu bàn chân thả bước quay
3
Quay quắt mùa xuân cũng hết rồi
Đêm nay từ giã nhé nàng ơi
Tiễn nhau giây phút hồn rơi lệ
Ngắm dáng em thơ giọng nghẹn lời
Sợ đến mai kia đầu hóa trắng
Có khi tình sẽ bạc như vôi
Đôi dòng sông ấy không người đón
Thương xót mình ta mãi với đời
4
Đời trả lại em tuổi ấu thơ
Mượn về giấc mộng cõi thu chờ
Vàng xưa nước mắt buồn duyên phận
Nụ úa hoa lòng tiếc bến mơ
Chốn cũ chờ lâu tâm trí loạn
Lối xưa tìm lại bước chân vờ
Vùng thương bên ấy nơi đâu nhỉ ?
Có níu giùm ta nửa sợi tơ
5
Tơ dệt áo chồng biết gửi đâu
Quan san chốn ấy mộng vương sầu
Người đi xa lắm bao ngày vắng
Cha mẹ tình thâm mỗi bữa hầu
Nỗi nhớ vẫn em ngày tháng khổ
Niềm thương thấu dạ cõi lòng đau
Thủy chung tình ái chung hòa nhịp
Mãi mãi đời này vẫn có nhau
6
Đón nhau phố cũ thấy em cười
Xuân mãi trông chờ dạo bước chơi
Phố mới cảnh hoa tìm đến nhé
Đò trưa Bến Ngự cứ tìm thôi
Sông Hương lãng đãng soi màu nước
Thiên Mụ lung linh giữ cõi đời
Chuông vọng từ lâu nơi chính điện
Từ sơn viếng cảnh giữa muôn người
7
Viếng cảnh từ sơn giữa vạn người
Thương về đêm cũ tối ba mươi
Thầy me trước cửa chờ van vái
Con trẻ trong nhà đã lắm lời
Ríu rít như bầy ong tổ vỡ
Rộn ràng theo tiếng nhạc xuân trôi
Đôi câu chúc tụng song thân đọc
Lại được lì xì sướng quá thôi
8
Thôi nhé tình ơi biết nhớ gì
Thương tìm về lại vẫn đôi khi
Xưa nào vương vấn ngàn hoa thắm
Giờ phải gian truân vó ngựa phi
Ngô quốc tướng quân vì đất nước
Quê nhà Phạm Lãi biệt Tây Thi
Cách ngăn mấy độ nay sum họp
Sự nghiệp nào đâu có tiếc chi (*)
9
Tiếc nữa mà chi , lệ ứa nhiều
Chia tay người sẽ chẳng còn yêu
Xe hoa đến rước trong ngày sớm
Xác pháo rung rơi giữa bóng chiều
Vọng mãi ngàn thu nơi viễn xứ
Nhớ hoài khúc nhạc giữa cung tiêu
Nén thêm đau khổ trong tâm thức
Hạnh phúc gửi em chỉ một điều
10
Hạnh phúc gửi em chỉ một điều
Tình ơi ta vẫn mãi thương yêu
Giữ xuân nhớ lại tình tha thiết
Trước biển mơ xưa bóng diễm kiều
Đêm trắng thùy dương vừa trở sớm
Trời xanh hoang cảnh khuất xa chiều
Quay về sóng vẫn chao ngàn lối
Thương xót tình nhau đã quá nhiều
11
Quá nhiều kỷ niệm đã trôi qua
Nhớ áo em xưa tím lược là
Gót nhỏ đi qua nơi phố chợ
Dáng kiều im đậm trái tim ta
Bờ môi thánh thót câu chào hỏi
Khóe miệm êm đềm tiếng hát ca
Khiến cả mùa xuân thêm mộng mị
Hồn nghe vương vấn nét duyên mà
12
Mà em vẫn đợi suốt bao ngày
Lưu luyến tình nhau phút nắm tay
Sợ lắm tháng chờ như tiễn biệt
Mong rồi xuân hứa sẽ về ngay
Áo em ngỡ mất ngày xưa ấy
Giấc mộng đoàn viên phút muộn này
Say đắm nụ hôn đêm gặp lại
Trăm năm mình sẽ mãi thương hoài
13
Hoài nhớ cánh hoa thuở mới ương
Mùi thơm ngan ngát đóa vi tường
Hồn mơ phản phất hương pha nhẹ
Cánh bướm đung đưa nét họa cường
Ngắm lại khách chờ tâm ý loạn
Lẵng là xuân tứ bước chân nhường
Tây lầu mắt vọng tìm nhi nữ
Bấc giác trong lòng lại nhớ thương
14
Bấc giác trong lòng lại nhớ thương
Đêm nay trăng khuyết giữa cung thường
Ẩn theo cánh liễu chìm bên lối
Nhòa nhạt ánh trăng khuất nẻo đường
Em gái đứng bên hồ trúc nguyệt
Mình ta trong nếp áo phong sương
Tình gieo trong cảnh đêm hoang vắng
Nàng hỡi , mộng lòng đã vấn vương
15
Theo mãi vấn vương bước đợi nàng
Nửa đêm thức giấc dấu thương mang
Kiều nương có ở vườn thu ảm
Giấc mộng nào theo ánh khuyết vàng
Cung Nguyệt khuất dần không thể đến
Chị Hằng xa vắng khó tìm sang
Thế nên sương khói còn lưu đọng
Trên mắt âm thầm nỗi nhớ đan
16
Nỗi nhớ đan theo cảnh sớm trời
Lệ em đọng lại giữa vầng môi
Vu quy đêm trắng khuya chờ đợi
Giã biệt tình xưa bước thả trôi
Sẽ dứt chẳng còn chi luyến tiếc
Cũng thôi đừng tiễn lúc xa rời
Lối về bên ấy người ta đón
Lưu luyến làm gì giấc mộng côi
17
Côi cút thân em cảnh xế chiều
Đợi người viễn xứ bước chân xiêu
Mỗi đêm thức vọng bờ sông Cửu
Nửa tối cô đơn giữa phố kiều
Thương xót đời nhau khi bóng xế
Luyến lưu mộng ảo nhớ trăng liêu
Giọt buồn thấm đẫm khuông mờ ấy
Như hạt lệ tình một thuở yêu
18
Thuở yêu ngày ấy biết tìm đâu
Giờ vẫn nơi ta một biển sầu
Phố Huế dòng Hương như lặng lẽ
Thời gian năm tháng cũng qua mau
Nước xanh xanh quá soi bờ mắt
Nguyệt trắng trắng xa khuất ngõ đầu
Giữ một trái tim trong cõi nhớ
Đêm này viếng lại gửi cùng nhau
19
Đêm này viếng lại gửi cùng nhau
Người xưa giờ chẳng biết nơi đâu
Thẩn thờ chân bước qua miền nhớ
Khắc khoải hồn thu giữa biển sầu
Đắng chát bờ môi đầy ngấn lệ
Mặn mòi hương vị của dòng châu
Tôi vừa lạc lối trong hoài niệm
Thức vọng tìm em giữa bóng thâu
20
Vẫn thức đêm thâu nhớ chốn nào
Ái tình giấc mộng thoáng nôn nao
Kia là núi thẳm trăng vời vợi
Đây vẫn biển khuya sóng dạt dào
Lời vọng gửi em môi uất nghẹn
Tiếng chìm vương gió giọng thì thào
Hai mươi năm lẻ rồi em nhỉ
Vẫn nhớ ngày xưa dáng ả đào
21
Đào nguyệt ẩn trong khúc đoạn trường
Cung đàn vọng mãi cuối sông Tương
Nơi em thuyền đã qua dòng nhớ
Giữa hạ tình này viếng cõi thương
Khuất lấp mây mù che cánh nhạn
Chập chùng khói lạnh ẩn màn sương
Tôi vừa giữ lại khung trời mộng
Giữa lúc chìm trong nỗi vấn vương
22
Vương vấn tình quê lệ ứa trào
Lời buồn chẳng biết nói ra sao
Vườn khuya cô tịch trăng không thấy
Biển rộng thầm thì sóng đã bao
Xuân rũ bóng tàn chưa thể biết
Hạ về nơi cũ tự khi nào
Miền xưa ngoại ở vừa trông thấy
Thăm thẳm ngàn xa ngọn núi cao
23
Núi cao thác rộng cảnh nơi đây
Bản Giốc quê tôi nhớ vẫn đầy
Thiếu phụ trông chồng tình héo úa
Mẹ già đợi trẻ lệ chua cay
Mùa xuân giặc lấn vừa tìm diệt
Tiếng súng máu rơi đủ thấm say
Xin gửi lại người bên chiến tuyến
Đừng mong chiếm được núi sông này
24
Sông này thuyền nhớ thả vào mơ
Sóng biếc lung linh khói điện thờ
Cảnh viếng Phật Đài trong giấc mộng
Lối về Chuông Mõ thoảng cung tơ
Thiện tâm hóa diệu trong vườn giác
Kinh kệ mênh mang giữa cõi thơ
Tỉnh lại thấy Bồ Đề thuyết pháp
Vườn Tây Thiên Trúc mối duyên chờ
25
Duyên chờ đeo đẳng mãi không gian
Một nỗi tương tư chợt hóa vàng
Lầu phượng bến mơ tôi lại đến
Chị Hằng cung Nguyệt bóng vừa sang
Nằm im dòng nước đôi bờ sóng
Nhẹ khuyết lưng trời nữa dấu trăng
Diễm tuyệt vùng thương vừa níu được
Trái tim đã muốn gọi tên nàng
26
Phương ấy nàng ơi có biết rằng
Lầu tây ta đứng đợi tìm trăng
Thấy người thấp thoáng miền cung cấm
Nghe dạ u hoài mắt lệ giăng
Dáng liễu còn đây bên chiếu ngọc
Giai nhân vẫn thấy giữa Sơn Đằng
Mấy mươi năm lẻ ai nào biết
Có hiểu cho tình lữ khách chăng ?
27
Biết chăng ngày ấy vốn ngây khờ
Gửi dáng em vào tận cõi thơ
Mỗi tối âm thầm xây bến mộng
Từng ngày nhưng nhớ gửi hồn mơ
Lắt lay năm tháng nào hay được
Thấp thỏm bên sông mãi đứng chờ
Đến lúc thấy người ta xuất giá
Trong lòng đứt đoạn mối dây tơ
28
Tơ đứt từ khi hạ mới qua
Chiều nhìn xác pháo lệ rơi nhòa
Nghiêng sầu chén rượu bờ môi đắng
Lặng nhớ tâm hồn giọt lệ pha
Viễn cảnh trót xây đời lạc lõng
Ái tình khó giữ nẻo về xa
Thuyền sang ngang bến không còn nữa
Cay đắng nơi này lại đón ta
29
Ta về phố cũ đứng chờ em
Mưa ướt đường qua nước ngập thềm
Lạnh ngắt hồn say trong mộng ảo
Lê thê nhạc rũ giữa chiều êm
Trái tim cô lữ ngày thêm cứng
Dáng liễu buồn em lệ vẫn mềm
Gặp lại nhau rồi nơi hội ngộ
Niềm đau lớn dậy lúc sang đêm
30
Sang đêm đàn trỗi giữa cung sầu
Tím lịm trăng mờ rọi Bích Câu
Trúc liễu đong đưa hồ tuế nguyệt
Sen hồ lặng lẽ ngự bên cầu
Tuổi già trắng toát đầy tâm mộng
Gối mỏi nhăn nheo chóp đỉnh đầu
Nhưng biển ái tình chưa dứt được
Trong tim hình dáng khó phai mầu
31
Trong tim hình dáng khó phai mầu
Thư cũ ngồi buồn đọc mấy câu
Ấp áp cơn mơ chìm cõi ái
Bồng bềnh giấc mộng có tình nhau
Nửa vùng say ấy như chìm đắm
Một nỗi niềm đau đã quá sâu
Cách biệt từ đây xa mãi mãi
Thương này giữ lại đến nghìn sau
32
Nghìn sau cõi ấy có tên người
Trần thế tôi buồn chuyện lẻ đôi
Vết cắt linh hồn còn thấm máu
Nỗi đau tâm lệ vẫn rong đời
Nơi xưa thuyền vắng say hương gió
Dòng cũ sông xanh lặng bóng trời
Đứng lại trông về nơi bất tận
Bờ môi mấp máy chẳng ra lời
33
Lời nào cao vút chín tầng mây
Mở cửa hồn xuân một sớm ngày
Hoa hội rộn ràng em có đến
Tiệc chung vui vẻ rượu đong đầy
Môi hồng gợi cảm môi vừa thắm
Mộng thoáng vừa êm mộng đã say
Nắm lấy eo nàng theo điệu nhảy
Thương này giữa lại giữa vòng tay
34
Tay giữ bút ghi vội nét thơ
Kìa xuân tìm đến phố bên chờ
Mượn em giây phút thêu nghìn ý
Ước chuyện tình mình kết tóc tơ
Cung phím đàn reo vừa kết nhịp
Chữ duyên hai tiếng đã vào mơ
Từ đây hạnh phúc cùng chung hưởng
Một chữ trăm năm viết khó mờ
35
Mờ ảo đêm thu ánh nguyệt thề
Trôi dài sao hạ bóng lê thê
Đồi hoang tôi đứng nhìn thung lũng
Ngói đỏ vườn xưa với cảnh quê
Từng phút đi qua không trở lại
Tháng ngày trôi mãi chẳng quay về
Nơi đâu kỷ niệm xoay vầng mãi
Lại nhớ thuở nào tuổi cập kê
36
Lại nhớ thuở nào tiết lập đông
Về đây tìm lại giấc mơ lòng
Gió xuân cũng đã quay đầu
Cảnh tết vui tươi ở phía trong
Cúc nụ một vườn khoe vóc dáng
Đào hoa mấy bụi ửng mây hồng
Cùng em trẩy hội thêm vui vẻ
Dứt được nơi lòng nỗi nhớ mong
37
Mong về em với ước mơ thường
Giữ chặt tình này giữa biển thương
Chờ đón nụ hôn nồng quyến luyến
Và nghe khúc nhạc khẽ thầm vương
Rồi mai rong rủi qua miền Huế
Chạng tối vui buồn ngắm Nguyệt Trường
Một thoáng mưa Ngâu sương khói ấy
Bây giờ thơ viết đến ngàn chương
38
Sử đọc ngàn chương chẳng ngại ngần
Tích xưa Quốc Toản báo hoàng ân
Giặc Tàu hoảng sợ lo về xứ
Đại Việt vui vầy lại đón xuân
Quốc thổ giữ gìn thời phát triển
Ruộng đồng cày cấy được canh tân
Thời nay tham nhũng nhiều như kiến
Rất khó tìm người có chữ nhân
39
Nơi cũ tình nhân đợi đón qua
Như xưa cảnh vẫn thế thôi mà
Luyến lưu một giấc nơi thiên sứ
Thoang thoảng mùi hương của bạc hà
Em ngủ cõi mơ say giọng nhạc
Xuân sang vườn mộng nở ngàn hoa
Ngọt ngào thắm thiết từng giai điệu
Dìu dặt bên đời tiếng hát ca
40
Thu ca tiếng vọng ánh trăng dài
Lá úa khô vàng tựa buổi mai
Liễu rủ hồ xưa vườn nguyệt nhớ
Nước chao vùng ảo giấc mơ hoài
Chờ mong bữa ấy em qua phố
Đợi rước sớm này được đón ai
Vai sẽ dựa vai tình rộng mở
Chung về lối mộng khó chia hai
41
Chia hai nàng nhé giấc mơ xinh
Ta giữ lại đây ý với tình
Giọng nói nhớ nhung vừa đắm đuối
Chữ yêu tha thiết ngỡ chiêm tinh
Hứa thêm câu ước lời chung thủy
Gìn giữ đời nhau tiếng thệ minh
Nhìn thấy môi em cười rộn rã
Trong lòng chợt thấy sáng lung linh
42
Lung linh ánh chớp sáng bên trời
Mưa ướt áo em ướt cả môi
Ta đến giữ nàng trong cõi mộng
Lòng nghe say giấc thoảng mơ đời
Yêu người hiền dịu mong theo bước
Thương dáng ngây thơ muốn sóng đôi
Lắng nhẹ trái tim từng nhịp đập
Tình ơi, sao chẳng nói nên lời
43
Lời thương trả lại nắng hoe vàng
Em đứng bên đường thu mới sang
Từng chiếc lá khô xao phiếm đá
Ngàn sương khói tỏa ướp hoa trang
Riêng sầu một nỗi tim lưu giữ
Vẫn nhớ người yêu dáng trót mang
Tháng đợi năm chờ duyên cá nước
Một đời chung thủy sống bên chàng
44
Bên chàng gửi trọn mối duyên đầu
Mơ ước như vùng đáy biển sâu
Thăm thẳm chữ tình ghi tấc dạ
Nhẹ nhàng lối mộng giữ tình nhau
Như bồ câu trắng mơ xuân thắm
Tựa bóng mây xanh phủ ánh mầu
Cõi mộng êm đềm trong nệm ấm
Sẽ thôi buồn khổ , cũng thôi sầu
45
Sẽ thôi buồn khổ , cũng thôi sầu
Giấc mộng hôm nào sẽ giữ lâu
Bến ái ân duyên dù cách biệt
Tâm hồn ý nguyện vẫn thâm sâu
Mai này xuân đến chờ tương hội
Thì mối tình xưa lại thấy nhau
Giữa phố dìu em qua vạn lối
Vườn yêu hi vọng hóa xanh mầu
46
Mầu xanh hi vọng đã trao anh
Với nụ tầm xuân ẩn dưới cành
Trở bước theo nàng qua lối cũ
Ngẩn đầu gửi mộng ẩn mây xanh
Mơn man trí não lời tâm sự
Nhẹ thoảng trong lòng tiếng nhạc thanh
Dòng nước chảy về trong kỷ niệm
Tình quê vẫn đẹp vẫn trong lành
47
Lành lặn giấc mơ đón cảnh xuân
Thấy nàng tiên nữ đến hồng trần
Bờ vai có đủ hai bên cánh
Tấc dạ đong đầy một chữ tâm
Mượn ánh từ bi nơi giếng ngọc
Hóa loài chim trắng lúc song quần
Gửi nơi nhân thế con thuyền phước
Chở vạn người qua lối thiện ân
48
Ước thấy ân tình được thắm tươi
Ngắm nàng say đắm một bờ môi
Nắm tay đưa lối lòng sung sướng
Qua phố sóng đôi bước sẽ vui
Một nét giao thề chưa khuyết chữ
Khu vườn hạnh phúc hóa xanh trời
Đêm nay xuân đến thêm lời ước
Sống mãi bên em trọn kiếp người
49
Kiếp người lặng lẽ đứng bên sông
Đợi bóng đò xưa tận cuối dòng
Sóng tỏa đưa thuyền qua mộng mị
Rừng yêu nở cánh tỏa hương nồng
Đến bên đã thấy màu hoa đỏ
Cứ mãi nhìn theo dáng má hồng
Giọt lệ tương tư vừa dứt được
Có nàng thôi sẽ hết chờ mong
50
Chờ mong thấy bạn lúc trưa ngày
Nở rộ nụ cười sau chuyến bay
Thăm bãi phù sa trên cửa biển
Ngắm mây ngàn cảnh dưới chân mày
Giang san một cõi hồn như đắm
Đất nước đôi vùng mộng đã say
Mai đến khi rời xa tổ quốc
Niềm thương sẽ gửi mãi nơi này
Đông Hòa NCH ( Vĩnh Lưu )
18.02.2013
(*) Sau khi đánh tan nước Ngô Phạm Lãi dẫn Tây Thi đi biệt mà không cần khanh hầu công trạng
(*) Cõi Yêu được viết trong thời gian là 12 giờ 39 phút
Gió vẫn thổi trên những tầng mây và ngày vẫn trôi qua , có ai nghĩ được gì trong khoảng miên man bất tận . Hỡi em ! Ta sẽ vẫn yêu em như ngày xưa đầy mộng tưởng trong một giấc mơ viết thành một bài thơ tình lãng mạn ....