Bát luân xa trường họa
GỬI HƯƠNG CHO GIÓ
1-
Đến Xuân em gửi hương cho gió
Để nắng theo về nghiêng bóng so
Rộn rã ngàn hoa khoe ánh sắc
Nhẹ nhàng đôi liễn thả lời thơ
Níu trên ngọn trúc sương lơ đãng
Đọng dưới đường mây mắt hững hờ
Có phải đã lâu rồi cách biệt
Nên người bỡ ngỡ tưởng rằng mơ
2-
Để nắng theo về nghiêng bóng so
Sớm mai trước ngõ dáng ngây thơ
Kìa em lộng lẫy trời hoa thắm
Và mắt long lanh giữa nắng hờ
Tôi cảm thấy lòng vùi cõi nhớ
Tim như say giấc lịm sầu mơ
Mùa Xuân tìm đến từ lâu lắm
Với nhạc ân tình dạo khúc tơ
3-
Rộn rã ngàn hoa khoe ánh sắc
Hương tình thả nhẹ quyện câu thơ
Miền thương luyến mãi trong sương bạc
Cõi nhớ còn vương giữa bóng hờ
Cảnh sớm nhìn xuân tràn giấc mộng
Canh chiều viếng bạn thỏa cơn mơ
Tâm lòng giây phút nghe êm ái
Tiếng nhạc vui vầy ai mới so
4-
Nhẹ nhàng đôi liễn thả lời thơ
Em đứng nhìn xa đón gió hờ
Ngàn lá ửng xanh reo tiếng nhạc
Vạn hoa khoe sắc gửi hồn mơ
Giao thừa cảnh tối đầy sao sáng
Rạng bóng trời Xuân rực ánh tơ
Một dấu hồng vương thềm trắng biếc
Nhạc xuân ai khẽ búng dây so
5-
Níu trên ngọn trúc sương lơ đãng
Trút nhẹ hương tình gửi mắt hờ
Kìa gió đã về neo cõi mộng
Này em có đến đón Xuân mơ
Gieo lời thương mến duyên cầm sắc
Thả tiếng yêu đương chuyện tóc tơ
Ước nguyện một đời không lẽ bóng
Tương lai tìm đến bước cùng so
6-
Đọng dưới đường mây mắt hững hờ
Cõi tình vừa tỉnh giấc sầu mơ
Em thì ước muốn đời chung thủy
Tôi cũng sẽ chờ ai kết tơ
Buổi sớm bâng khuâng chân ngượng ngập
Cảnh xuân lưu luyến bước còn so
Đón nhau dìu đến trời ân ái
Một mối duyên lành đượm ý thơ
7-
Có phải đã lâu rồi cách biệt
Đêm này xin gửi phút tìm mơ
Em như tia sáng soi mây tối
Tôi ngỡ màn đen ẩn dấu tơ
Lệ vắng âm thầm tim cố nén
Phòng không lặng lẽ mộng vừa so
Gieo neo thuyền cũ xuân về lại
Bến lạnh thương tìm một tuổi thơ
8-
Nên người bỡ ngỡ tưởng rằng mơ
Bóng tối nhạc buồn gửi khúc tơ
Nửa khắc trôi qua hồn luyến tiếc
Đầy canh tìm đến mộng buồn so
Xuân mang hương tới cho mây gió
Tôi đợi em về ngâm tiếng thơ
Để nhịp cầu thương thôi lỡ dỡ
Như tình cao đẹp viết trong thơ
Đông Hòa Nguyễn Chí Hiệp
07.01.200
Gió vẫn thổi trên những tầng mây và ngày vẫn trôi qua , có ai nghĩ được gì trong khoảng miên man bất tận . Hỡi em ! Ta sẽ vẫn yêu em như ngày xưa đầy mộng tưởng trong một giấc mơ viết thành một bài thơ tình lãng mạn ....