HẠ MINH GIANG THUYỀN (Trong bài có nhắc đến hồ Hoàng, hồ Phạm ở huyện Vĩnh Thuần. Sau này, tác giả có bài thơ khác nói về huyện Vĩnh Thuần).
Huống thôn kiệu tử yếm tà khuy Thiên ái Minh giang (thiếu một chữ) cửu nguy Lưỡng ngạn nham ngao yên duệ bích Nhất điều thoan dũng thạch noa li Hồi nhân tân xướng thanh nan họa Quách bạn hùng tâm tiếu độc di Tiền báo Cao Bằng song thủy bối Tư Hoàng, tư Phạm ngột như si
XUỐNG THUYỀN TRÊN SÔNG MINH GIANG Người phu kiệu thôn Huống ghét đường nghiêng dốc Chỉ thích chín chiếc thuyền buồm đậu trên sông Minh Hai bên bờ kéo dài một dải khói lam mờ biếc Một dòng nước chảy vờn qua các tảng đá sạm đen Người Hồi xướng một bài thơ mà âm thanh có chỗ khó họa lại Quách bạn tổng rộng lòng tặng bài thơ ấy (mà không bắt họa lại) Trước đó đã biên thư gửi về chỗ ngã ba Song thủy ở Cao Bằng (để tâu báo hành trình của sứ bộ) Nhớ hồ Hoàng hồ Phạm lòng bần thần như người si
Phu thôn Huống ghét đi đường dốc Thích chín thuyền đậu dọc sông Minh Nước vờn đá tảng đen xinh Khói lam mờ biếc lặng thinh hai bờ Người Hồi xướng bài thơ ngúc ngắc Quách tổng quan không bắt hoạ thêm Hành trình đã tấu về trên Nhớ hồ Hoàng, Phạm mà nên thẫn thờ
Phu kiệu Huống thôn ngại dốc nghiêng Thích thuyền buồm đậu bến sông Minh Đôi bờ khói tỏa làn mờ biếc Một dải sông quanh đá sạm đen Ngọng nghịu người Hồi mời khách họa Rộng lòng tổng Quách để người yên Cao Bằng chạnh nhớ hồ Hoàng, Phạm Đã viết thư về tấu cấp trên
QÚA THÁI BÌNH THÀNH (Gần thành Thái Bình có núi Mi Sơn, sông La Thủy, núi Bạch Vân, châu thành Đô Kết. Cảnh gõ chuông đá, chim nhạn “họp nhau gây biến loạn”, ý nói đến việc dân chúng hẹn nhau nghe tiếng đá gõ ở núi Bạch Vân thì tụ tập khởi loạn trong châu thành Đô Kết).
Quá Hạ Bình tân sấm Thái Bình Lăng tằng ky khí mộng sơ thanh Mi Sơn tam điểm đại sơ thấp La Thủy thiên lý nguyệt chính hoành Đô Kết nhạn ngao thành hữu cảnh Bạch Vân thạch khấu ngã vô tình Vân khan thiên ngoại tường nam điểu Cảnh thính câu chu lạc nhất thanh
QUA THÀNH THÁI BÌNH Qua bến Hạ Bình liền đi nhanh vào thành Thái Bình Tâm hồn lữ khách phiêu diêu như vừa chợt tỉnh giấc mộng Ngọn Mi Sơn như ba cái chấm nâu sẫm giữa dòng nước Dòng La Thủy nghìn dặm mặt trăng đã ngang chân trời Châu Đô Kết nhạn kêu, thành có biến loạn Núi Bạch Vân gõ đá, ta vô tình không hay Chiều hôm nhìn đàn chim bay về chân trời phía nam Giật mình nghe tiếng thuyền câu chèo sát bên tai
Hà Bình vượt bến vào thành Như tan giấc mộng lữ hành phiêu diêu Mi Sơn ba ngọn giữa triều La Thuỷ vằng vặc trăng treo chân trời Đô Kết loạn, nhạn kêu rơi Bạch Vân đá gõ, ta người không hay Về nam, chim mỏi cánh bay Giật mình, khoan nhặt đâu đây nhịp chèo
Qua bến Hạ Bình đến Thái Bình Phiêu diêu chợt tỉnh, tiến vào thành Mi Sơn chấm sẫm trên dòng biếc La Thủy trăng vàng giữa thảm xanh Đô Kết nhạn kêu, thành biến loạn Bạch Vân đá gõ, sứ vô tình Trời Nam xa thẳm, chiều chim liệng Nghe tiếng thuyền câu sát cạnh mình