Trang trong tổng số 34 trang (339 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [14] [15] [16] [17] [18] [19] [20] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Từ Cát Tú

TỰ THÁN

Ta đi tìm bạn phương nào
Nhoà đôi tròng mắt , lao đao thân gầy,
Xuôi về Đông lại lên Tây,
Hạc về cỏ nội, trăng rày qua non.

Bâng khuâng ngày cũ như còn
Xám màu lữ thứ, xanh non Xuân thì
Mang trên mình dấu tử thi
Trắng phau ngày trước, đen sì hôm sau,
Sợi tình tang buộc vào đâu
Mối xưa hờ hững,của nhau qua rồi.

Trăng tà, sao lặn_đổi ngôi
Lá hoa cũng một dòng trôi suối nguồn,
Đá kia trầm mặc u buồn
Ta rơi cổ lệ cho cuồng loạn tâm
Có chăng ai vẫn lặng thầm
Dõi theo ngày tháng kẻ lầm lũi qua,
Tiếng lòng gợn chút hương hoa
Sao tình thâm vẫn nhạt nhoà phương nao?

Cảnh hoang sơ dựng chiến hào
Súng gươm _câu chữ ai sao nỡ lòng!
Bạc đời , văn tự long đong
Quanh mình một mớ bòng bong vô cùng.

Đem vô vàn góp hư không
Trần ai lận đận cũng đồng quy nguyên
Sẽ qua một giấc thuỳ miên!
!!!!
Ta vô danh hát những lời vô thanh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Từ Cát Tú

HUYỀN THOẠI MÉKONG


Châu thổ xoè chín nhánh Cửu Long Giang
Nước đục mầu thương nguồn nhớ cội
Ra đi rồi mấy nỗi
Ngàn dặm buông tâm tư.

Tận cùng lưng trời Thanh_Tạng cao nguyên hoang trầm mặc
Ưu tư mỗi chiều Đông
Thảm buồn khẽ khàng hạc đầu đen tiếng đục
Băng lạnh thảo nguyên ôn đới xa xôi
Những mao mạch dần tích tụ
Gom hạt nước làm quà xuôi vạn lý .
Mékong! Mékong!!!
Tên một dòng sông nghe gợi nhiều tâm trạng
Dòng nước ngao du
Qúa cảnh những tên miền đất lạ
Chở phù sa,
Mang cả vạn câu chuyện bắt đầu bằng:nơi ấy tôi qua...

Ai về từ Trung Điện , đến Xương Đô
Cái lạnh mùa xuân vùng cao
Ươm nước dòng sông hơi giá hờn nghiệt ngã.
Shangrila , nơi mệnh danh đường chân trời đã mất
Không phồn hoa
Chỉ tiên cảnh chốn trần.
Nước vẫn gian truân
Vỗ về đất Vân Nam, thành Côn Minh xứ núi
Lách mình bên chênh vênh thành núi
Dựng vươn cao
Những đền đài tháp cổ
Hát điệu dài ngàn năm
Bóng Đức Phật Trùm xa gần lưu vực.
Thánh tự trên ha đạt phấp phới giữa lưng trời
Ai thấy vẻ mồ côi
Vội mơ về đô hội
Bổi hổi những điệp trùng lạc bước giữa rừng thiêng.

Qua biên cương
Sông nhọc nhằn gềnh thác
Về ngang Tam Gíac Vàng khét tiếng năm châu
Ngang ngửa đối đầu
Hoà chung , tội ác kề bên thánh thần cộng trú
Tiếng súng thanh trừng
vương mùi hoa anh túc
Vang lên bên tiếng chuông chùa của đất nước triệu voi.
Hai thái cực
Hỏi dòng sông có ươm đầy tâm sự .
Cho thê thiết nỗi niềm

Luangphrabang kinh kỳ
Lấy nước sông làm nguồn thánh tẩy
Mùa lễ hội tháng tư.
Đức Phật sơ sinh giáng trần trên thớt tượng
Hoa cười trên khuôn mặt người Lào Sủng, Lào Thơm.

Mưa bay nhiều trên thành quách Nam Vang
Ngã tư sông , nhánh về Tông Lê Sáp
Ngược dòng nắm tay Biển Hồ lai láng
Im ắng chiều Angko
Ai xuôi chuyến tàu đò
Về đôi dòng
Sông chuyển vào đất Việt
Như mệt mỏi dặm dài, dòng đổi nét buồn lơ đãng
Len qua những cánh đồng
Êm những điệu dân ca mượt mà buồn châu thổ
Trù mật những chiếc cầu, bến nước,
Đò ghe đi về sóng sánh những kênh mương.
Ta với sông Tiền
Quen về qua Cai Lậy
Bạn vùng Hậu giang
Trù phú đất Tây đô
Mékong tráng sĩ đầu nguồn
Thành Cửu Long dịu dàng thôn nữ
Hoá thân đắp bồi chuyển thành vô vàn cây trái
Gạo trắng nước trong.
Nhưng thương ai vẫn canh cánh nỗi lòng
Mekong _Cửu Long Giang ngàn đời
Là dòng chuyển lưu điệp trùng bản tình ca văn hoá
Cả dồi dào nguồn sống với trăm nơi!!!

___________Từ Cát Tú__28.5.2010
Ta vô danh hát những lời vô thanh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Từ Cát Tú

NGẪU HỨNG LÝ CÂY BÔNG

____Bông xanh bông trắng bông vàng
Bông đỏ bông tím đố nàng mấy bông? (Dân ca)



Bình minh bông nở rỡ ràng
Xanh đỏ tím vàng cho mặt trời ghen.

Dậu xanh bụt thắm lồng đèn
Mào gà cũng đỏ thân quen bao đời.

Ai còn giấu cả vòm trời
Sắc hoa là cả một thời yêu nhau.

Đem bông đố, bắt nhịp cầu
Bông xanh bông trắng lại mầu vàng tươi.

Trao nhau đã lắm nụ cười
Bén duyên trầu thắm, để người xuyến xao.

Áo ai bông nở lụa đào
Khăn nhung quần nhiễu guốc cao kiềng vàng.

Đâu ngờ thuở ấy ca vang
Bông xanh bông trắng đố nàng mấy bông?

Tâm gieo tình nghĩa mặn nồng
Bông đỏ tím hồng giấu kín khăn tay.

Tưởng rằng vụng dại thơ ngây
Trái tim đã mở cho ngày tương tư.

Phập phồng đợi những cánh thư
Ép thầm bông bưởi cho vừa lòng ai.

Bến xưa đã vắng gót hài
Đò xuôi quê mới dặm dài sông quê.

Trăng buồn rơi bóng đêm về
Lý Cây Bông vọng não nề mong ai!
Ta vô danh hát những lời vô thanh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Từ Cát Tú

ĐỘC HÀNH

Một ngày nắng khô hanh
Bước độc hành
Trên vai đầy gió cát
Đường xa , đường xa , mây ngơ ngẩn
Đồng cỏ , đồi hoang vu bát ngát
Núi xanh vẫn xanh , suối reo vẫn reo
Gío lưng đèo
Qụanh hiu
Màu nhớ
Sắc tím cồn cào
Trống trải hoang liêu
Hoa dại vô tư , đá phủ phục bên sườn núi dựng
Nghe gió mây về soi bóng vạn niên thu.

Có cánh đại bàng lướt gió giữa sa mù
Có tiếng vượn chiều hú dài khắc khoải
Phong sương , phong sương chỉ một mình
Thấm thía nỗi nhớ nhung
Tái tê niềm trông ngóng

Không có cuộc tiễn đưa
Chẳng cùng ai bịn rịn buổi lên đường
Nếu tri âm là sông dài núi thẳm
Thì ngại chi gian khó chập chùng qua
Khi vầng dương dịu , đỏ ánh tà
Trời đất bỗng như trở thành của riêng ta tất cả
Kẻ độc hành vô định
Trên đạo lộ vô cùng .
Ta vô danh hát những lời vô thanh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Từ Cát Tú

VÒNG TAY

Chỉ có mười ngón suông
Ta làm nên vòng tay, ôm bao nhiêu khát vọng.
Như nợ đời cháy bỏng
Đi tìm.
Máu tươi hồng xuôi ngược chảy trong tim
Ngàn tỷ tế bào vươn vai
Dưỡng khí căng buồng ngực gọi
Lên đường !
Vòng tay__Cũng bé nhỏ làm sao
Khi chỉ ôm gọn áo cơm ngày hai bữa
Không đủ phút giây thừa ngẩng đầu, nào hay những
Tầm cao!
Hạt cát buồn nỗi sa mạc trăng sao
Mãi xa xăm vượt ngoài tầm tay với
Ai thầm mong đợi
Thời khắc viễn du
Ước mơ kia trổ hoa thơm hiện thực
Ai một ngày, tròn xoe mắt , hoạt cảnh trên cao nang hoa nhật thực
Trời âm u gởi thông điệp vô cùng.
Cái vẫy tay chào mời quá cảnh giữa không trung.

Vòng tay ta
Còn muốn ôm
Bao sinh linh dã thú
Thắt con tim khi tiếng kêu vọng ngàn loài
Hãy cứu chúng tôi!
Ai bất lực buông tay.
Có đau nỗi đau kia, giằng dai sầu ân hận.
Con chim rừng ta mới thả chiều nay
Có hay không đã yên bình lộ trình về với núi
Núi có còn xanh để chim xây tổ mới?
Sông có còn trong cho cá quẫy đớp mồi?
Cây có còn vươn cao trên bầu trời sự sống?
Người có còn đất để vun xới mầm thương yêu?
Vòng tay để ngỏ
Sao không tẩm tưới bao dung vào giữa hận thù?
Sao chưa ươm mầm tin yêu trong buổi chợ đời ngang trái?
Sao không vỗ về những nỗi đau thân xác mỏi mòn vì nan y vô vọng?
Và bóng kẻ neo đơn còm cỏi lúc đêm về.
Cho bé nghèo nuốt đắng kiếp mồ côi
Một nụ cười hồn nhiên trọn vẹn.

Những vòng tay vô tình
Thừa thải mang dáng dấp vô tâm
Tôi lặng dấu u trầm
Thương vẻ mặt bé thơ ngày kiếm tìm lận đận
Một bữa ấm lòng!!!
Và những vòng tay xa lạ
VẪN QUANH ĐÂY!!!!!!!!!!!

____________Từ Cát Tú-31-5-2010.
Ta vô danh hát những lời vô thanh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Từ Cát Tú

VÀ RỒI,...

Và rồi mây đã trôi xa
Gío về xứ cũ, trăng qua đầu gềnh.

Và rồi hoá kiếp tử sinh
Lang thang mấy độ hoa tình tự hoa.

Và rồi điệu dáng ai qua
Hình dung gửi lại dư ba lòng người.

Và rồi cá lặn tăm hơi
Rong rêu tìm chốn nghỉ ngơi im lìm.

Và rồi tiếng đục trong tim
Nghe xa gần cũng đi tìm nợ duyên.

Và rồi trăn trở ước nguyền
Lên non về biển đào nguyên chốn nào.

Và rồi xanh vút tầng cao
Gọi hư không để bay vào hư không.

Cuộc đời có có không không !!!
Ta vô danh hát những lời vô thanh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Từ Cát Tú

TÔI NGHE

Tiếng chuông giáo đường sáng nay
Gịuc giã
Báo tin một người mới qua đời
Thôi khóc cười trần thế.
Tôi nghe
Những cuộc diễu hành
Của cả loài người nhịp nhàng về trong cõi đau thương.
Tiếng hồng chung vang trong chiều tĩnh lặng
Từ một mái chùa xưa
Rêu cũ
Có khỏa lấp nỗi niềm
Sầu bi ái ố?
Những ngày nắng hồng dang tay
Cho sục sôi những mùa sự sống
Nhưng gọng vó kiêu căng hãnh tiến vẫn nghiễm nhiên lời thách thức
Mưa và cả những ngày giông bão triền miên
Đời lên những cơn men trào mà điểm dừng đà vắng bóng.
Trái đất ru mình giữa không gian tẻ nhạt
Ta nỡ bỏ ta đi?
Khi hơi ấm luôn là điều trăn trở
Kiếm tìm!

Xin hãy đừng quay lưng với hiện tại
Để hoài niệm ôm chầm lấy tâm tư
Bởi chỉ đẹp những ngày quá khứ.
Ta cưỡi lên trên tất cả nhỏ nhặt cuộc đời đang cố xây thành đắp luỹ
Làm chướng ngại những bước chân
Vì tương lai vẫn còn năm trong tầm hoạch định

Tôi nghe
Tiếng của ngàn trăm năm
Hỏi về đỉnh điểm hôm nay
Sao trăm ngả đường vẫn im lìm giấu kín
Chỉ có bụi đường và tiếng rít xe qua
Rồi ...
Trong những tấn tuồng với phấn son kịch sĩ
Màu sắc lấm lem che khuất những vết bầm sỉ diện
Tôi cố bám vào những trụ đá ngàn năm
Trước những lằn xao sóng trào hiện đại
Những vẻ mặt hả hê cười trong buổi đại tiệc hoá thân.

Rồi tôi vẫn còn nghe....................
Ta vô danh hát những lời vô thanh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Từ Cát Tú

KỲ NGỘ

Duyên kiếp nào ta lại gặp nhau đây.
Bên vườn vắng ngập đầy màu hoa nắng
Vô ngôn vẫn trao nhau lời im lặng
Sao tâm tư chan chứa những nỗi niềm.

Mây gió nào đưa tôi đến với bạn hiền
Chút sơ giao thắm tình nồng tương ngộ
Rằng ai chưa tâm tình nào bộc lộ.
Mắt thay lời đằm thắm vẻ tri âm.

Tháng năm nào ngăn cách được nguồn tâm
Núi sông nào phân chia tình bằng hữu!
Ta sẽ đến khi Xuân hừng mấy độ
Đón bạn về tao ngộ giữa vườn xanh!
Ta vô danh hát những lời vô thanh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Từ Cát Tú

IM LẶNG

Chiều,...
Vườn cây nắng trở nhạt vương vương
Trời dịu , nắng thôi toả nồng
Con chim chiều
Nhớ bạn gọi bâng quơ.
Những dáng cây đứng tựa mãi ngóng chờ
Tĩnh tại giữa thời gian
Khép hình hài sinh diệt.
Và không gian
Dệt màu nhớ vu vơ.

Tĩnh lặng
Bãi bờ xa
Tĩnh lặng
Thôn trang gần
Ta ngồi trên bờ đá trong sân
Hòn non , khóm trúc , dậu biếc .,..
Mỗi mỗi vẻ thanh tao .
Im lặng giữa chiều về .
Toả nhẹ êm đềm đằm thắm hương quê .
Ta vô danh hát những lời vô thanh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Từ Cát Tú

HÀNH HƯƠNG


Người đã đến Jerusalem
Ta chưa từng Macca trong tư tưởng
Vậy mà em đã dời gót qua Lumbini huyền thoại,
Ai lại về Phương Đông thăm Thần đạo xứ Phù Tang.

Cát bồi lấp dấu Lưỡng Hà trầm tích cũ
Babylon xưa lổng chổng gạch nát dấu ru buồn
Anh dõi Trường thành Vạn lý.
Soi bóng mình Angkorwat rêu phong.

Ai để ngỏ cõi lòng
Chưa một lần quay gót
Tìm lại bóng mình khai dần muôn nghi vấn ngủ quên.
Chẳng phải
Một cái tên
Không quá giản đơn _đó là một dọc ngang vũ trụ
Mà ta_kẻ dại khờ!!
Bên ngoài và sẽ mãi ngoài thôi!
....
Anh từng trải qua bao miền đất thánh
Mục sở thị danh lam nhân loại nghiêng mình
Đã từng chưa, nhẹ vào tế nhị tâm mình tỏ ngộ.
Cái bên ngoài hấp lực bội phần hơn.

Cho dẫu lên trời đến thiên hà muôn vạn dặm
Chốn hành hương muôn thuở_chính tâm ta.
Trót mải mê cầu tìm rồi vẫn lắm
Bỏ quên mình , đất thánh gọi triền miên !!!!
Ta vô danh hát những lời vô thanh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 34 trang (339 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [14] [15] [16] [17] [18] [19] [20] ... ›Trang sau »Trang cuối