Trang trong tổng số 65 trang (649 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [54] [55] [56] [57] [58] [59] [60] ... ›Trang sau »Trang cuối
Ngày gửi: 02/09/2011 09:28
Có 9 người thích
"Hạnh phúc là khi ta :
Có một việc gì đó để làm
có ai đó để yêu
và đôi điều hy vọng.."
Ngày gửi: 09/09/2011 02:49
Có 8 người thích
Ngày gửi: 09/09/2011 03:04
Có 10 người thích
Ngày gửi: 09/09/2011 03:11
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi NanLan vào 09/09/2011 03:15
Có 8 người thích
Ngày gửi: 09/09/2011 20:13
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Tuấn Khỉ vào 09/09/2011 20:19
Có 7 người thích
hoa cỏ đã viết:
Tháng Chín năm nay thật lạ! Nắng, mưa bất chợt. Mà lại luôn dữ dội, ồn ào chẳng điềm đạm như mùa thu vốn thế! trưa nay thôi, nắng đang vàng rực rỡ bỗng mưa đổ hồi, giọt giọt ngả nghiêng. Đất trời sũng nước! Thế mà, nắng lại bừng lên ngay. Đậm đà, sóng sánh như mật!
Mùa thu, thật lạ lùng nhớ nhớ quên quên! Cứ nhớ hoài điều không nên nhớ; cứ quên hoài điều chẳng nên quên!
Mùa lạ!
Nơi xa, mùa có thế hay không? Chắc hẳn không, vì...
Thôi, không lan man nữa, cảm xúc không đầu sẽ chẳng có đuôi!
hoahn đã viết:
Hoahn có thấy vậy đâu nhỉ. Thu Hà nội năm nào cũng thế. hì hì ...
Hình như đấy là cảm giác của người đang iu, khi nắng, khi mưa . Mùa thu là thế nắng không quá gắt, mưa không dằng dai. Heo may se se làm cho người ta muốn xích lại gần nhau hơn . Hương của các loài hoa nhẹ nhàng lan toả làm cho thu thêm nồng nàn . Ôi mùa thu Hà Nội thật dịu dàng!
NanLan đã viết:Chung & Riêng
Thu ở đây mưa dai mưa dẳng mưa mãi không thôi. Những hạt mưa to quất vào cửa sổ nghe rát lòng, như là ông trời bực dọc điều gì trút giận xuống nhân gian. Đêm rồi gió rít ầm ầm không thể ngủ. Sáng ra đôi mắt sưng mọng thâm quầng, uể oải chẳng thiết làm gì. Buồn tái tê.
Ngày gửi: 20/09/2011 09:45
Có 7 người thích
Nỗi sầu như tóc bạc
Cứ cắt lại dài ra
Ngày gửi: 20/09/2011 18:50
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Tuấn Khỉ vào 20/09/2011 18:52
Có 13 người thích
unhappy đã viết:Hồ Vị Xuyên là cái hồ ở trung tâm thành phố Nam Định. Ở đây có Nhà Hát lớn, tượng Trần Hưng Đạo, mộ Trần Tế Xương và quảng trường trung tâm.
Trời chạng vạng tôi với bạn qua Tân Đệ, rẽ lên đê, sau một hồi đi lạc lung tung, rẽ xuống Phố Búng, hỏi đường xong lại chạy đến Vũ Thư...lẽ ra đi đò ở bến Tịnh Xuyên mình và bạn lại lạc đến gần bến đò Hậu Thượng còn gọi là bến đò Bà Bình bên sông Trà Lý, rẽ xuống một ngôi nhà bên dưới chân đê hỏi thăm mới biết, lên đê đi tiếp và cứ nhìn cuói cùng cũng tìm ra, bên kia thì còn có quán hàng có đèn sáng, bên này chỉ có một đường ngoằn ngèo xuống bến tối om, cảm giác rờn rợn chợt đến, bạn sáng đèn xe cất tiếng gọi "Đò ơi, có chở không?" một lát sau bên kia có người xuống nổ máy đò sang đón chúng tôi, chỉ có hai đứa tôi, sau thêm một chị nữa, bạn hỏi tý nữa có đường nào về Tân Đệ nhanh nhất, dễ đi nhất không chị? chị chỉ cho rõ ràng hỏi đường về thành phố rồi ra Tân Đệ - cảm ơn chị! sang đến bến điện thoại cho Bà ra đón chúng tôi, về nhà trò chuyện với Bà, các dì một tiếng sau chúng tôi ra về, chuyến đò này chỉ có hai đứa, bạn bảo lên xe luôn đi, tôi chỉ sợ ngã nhào xuống sông tối om, bạn bảo không sao đâu, lên đến đường đê sóc nảy người, vắng vẻ quạnh quẽ, đi khoảng hơn cây số đến một lối rẽ, chưa biết thế nào thì gặp một xe đi ngược chiều, ghé sát bạn hỏi làm ơn cho hỏi đường về Thành phố đi lối nào? Bác đi với chúng cháu, hai cậu thanh niên đi xe biển số 29 nói, tôi bảo biển số 29 thì cứ đi theo chắc là đúng rồi không sợ lạc nữa đâu, đi mãi trên đường hai bên cánh đồng lúa mát rượi, mùi lúa non thơm man mát, bạn bảo rất thích ngửi mùi này, tôi cũng vậy nhưng mà tôi dốt văn quá thể, ngày xưa tôi toàn chép văn của cái Hồng...hai đứa cứ lan man chuyện nọ chuyện kia... rồi thấy hiện ra cầu có xe qua lại tôi bảo đúng rồi, hai đứa mừng quá, lên đến cầu hai cậu thanh niên chào bác về nhé vì chúng tưởng bọn tôi về thành phố, nhưng tôi bảo tôi cũng về Nam Định, thế à? cháu cũng về Cầu Giành, đi cùng một đoạn chúng tôi cảm ơn và đi trước, chia tay nhau bên hồ Vị Xuyên còn gọi là hồ Lakét hình như là tên của người Pháp gọi thì phải, tôi cũng không rõ lắm, cảm ơn bạn, lạ thật lần nào gặp tôi bạn cũng vất vả theo tôi, tôi về đây rồi nhưng nhớ bạn lắm, câu "Đò ơi, có chở không?" lại cứ văng vẳng bên tai.
Ngày gửi: 24/09/2011 19:20
Có 14 người thích
Ngày gửi: 25/09/2011 04:33
Có 9 người thích
Tuấn Khỉ đã viết:Cảm ơn Bác Tuấn đã giải thích cặn kẽ, Un xa quê lâu rồi, khi về lại không có nhiều thời gian, còn khi nhỏ thì có ai cho đi chơi đâu.unhappy đã viết:Hồ Vị Xuyên là cái hồ ở trung tâm thành phố Nam Định. Ở đây có Nhà Hát lớn, tượng Trần Hưng Đạo, mộ Trần Tế Xương và quảng trường trung tâm.
Trời chạng vạng tôi với bạn qua Tân Đệ, rẽ lên đê, sau một hồi đi lạc lung tung, rẽ xuống Phố Búng, hỏi đường xong lại chạy đến Vũ Thư...lẽ ra đi đò ở bến Tịnh Xuyên mình và bạn lại lạc đến gần bến đò Hậu Thượng còn gọi là bến đò Bà Bình bên sông Trà Lý, rẽ xuống một ngôi nhà bên dưới chân đê hỏi thăm mới biết, lên đê đi tiếp và cứ nhìn cuói cùng cũng tìm ra, bên kia thì còn có quán hàng có đèn sáng, bên này chỉ có một đường ngoằn ngèo xuống bến tối om, cảm giác rờn rợn chợt đến, bạn sáng đèn xe cất tiếng gọi "Đò ơi, có chở không?" một lát sau bên kia có người xuống nổ máy đò sang đón chúng tôi, chỉ có hai đứa tôi, sau thêm một chị nữa, bạn hỏi tý nữa có đường nào về Tân Đệ nhanh nhất, dễ đi nhất không chị? chị chỉ cho rõ ràng hỏi đường về thành phố rồi ra Tân Đệ - cảm ơn chị! sang đến bến điện thoại cho Bà ra đón chúng tôi, về nhà trò chuyện với Bà, các dì một tiếng sau chúng tôi ra về, chuyến đò này chỉ có hai đứa, bạn bảo lên xe luôn đi, tôi chỉ sợ ngã nhào xuống sông tối om, bạn bảo không sao đâu, lên đến đường đê sóc nảy người, vắng vẻ quạnh quẽ, đi khoảng hơn cây số đến một lối rẽ, chưa biết thế nào thì gặp một xe đi ngược chiều, ghé sát bạn hỏi làm ơn cho hỏi đường về Thành phố đi lối nào? Bác đi với chúng cháu, hai cậu thanh niên đi xe biển số 29 nói, tôi bảo biển số 29 thì cứ đi theo chắc là đúng rồi không sợ lạc nữa đâu, đi mãi trên đường hai bên cánh đồng lúa mát rượi, mùi lúa non thơm man mát, bạn bảo rất thích ngửi mùi này, tôi cũng vậy nhưng mà tôi dốt văn quá thể, ngày xưa tôi toàn chép văn của cái Hồng...hai đứa cứ lan man chuyện nọ chuyện kia... rồi thấy hiện ra cầu có xe qua lại tôi bảo đúng rồi, hai đứa mừng quá, lên đến cầu hai cậu thanh niên chào bác về nhé vì chúng tưởng bọn tôi về thành phố, nhưng tôi bảo tôi cũng về Nam Định, thế à? cháu cũng về Cầu Giành, đi cùng một đoạn chúng tôi cảm ơn và đi trước, chia tay nhau bên hồ Vị Xuyên còn gọi là hồ Lakét hình như là tên của người Pháp gọi thì phải, tôi cũng không rõ lắm, cảm ơn bạn, lạ thật lần nào gặp tôi bạn cũng vất vả theo tôi, tôi về đây rồi nhưng nhớ bạn lắm, câu "Đò ơi, có chở không?" lại cứ văng vẳng bên tai.
Nguyên hồ Vị Xuyên là một nhánh của con sông Vị Hoàng, sau bị lấp đi, phần còn lại thành hồ. Nhà Tú Xương ở sát con sông, sau chính là hồ này. Đó là cảm hứng cho Tú Xương viết bài Sông Lấp:
Sông kia rày đã nên đồng
Chỗ làm nhà cửa, chỗ trồng ngô khoai.
Vẳng nghe tiếng ếch bên tai
Giật mình còn tưởng tiếng ai gọi đò.
Khi Pháp sang, thấy cái hồ có hình vợt bóng bàn nên gọi là raquette (tiếng Pháp là vợt bóng bàn) cho dễ đọc. Dân ta biến đi cho dễ đọc hơn nữa nên cả cái vợt bóng bàn và cái hồ đều thành la két.
Hiện nay, hai phường quanh hồ được đặt tên là Vị Xuyên và Vị Hoàng. Dân Nam Định từ lâu đã ít dùng từ la két để gọi hồ. Thường chỉ nói Bờ Hồ hoặc kỹ hơn thì hồ Vị Xuyên.
Nỗi sầu như tóc bạc
Cứ cắt lại dài ra
Ngày gửi: 02/10/2011 03:09
Có 11 người thích
Trang trong tổng số 65 trang (649 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [54] [55] [56] [57] [58] [59] [60] ... ›Trang sau »Trang cuối