Trang trong tổng số 44 trang (432 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] [7] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Hoa Phong Lan

Bốn Ngón Tay (sưu tầm)
Lúc mới sinh ra, George Campbell đã bị mù.

Khi George lên 6, một việc xãy ra làm em không tự giải thích được. Buổi chiều nọ, George đang chơi đùa cùng các bạn, một cậu bé khác đã ném trái banh về phía George. Chợt nhớ ra cậu bé la lên: "Coi chừng! quả banh sắp văng trúng đấy".

Quả banh đã đập trúng người George - và cuộc sống của George không như trước đây nữa. George không bị đau, nhưng cậu bé thật sự băng khoan. Cậu quyết định hỏi mẹ: "Làm sao Bill biết điều gì sắp xãy ra cho con trước khi chính con nhận biết được điều đó?".

Mẹ George thở dài, bởi cái giây phút bà e ngại đã đến! Đã đến cái thời khắc đầu tiên mà bà cần nói rõ cho con trai mình biết "Con bị mù!".

Rất dịu dàng bà cầm bàn tay của con, vừa nắm từng ngón tay và đếm: "Một - hai - ba - bốn - năm. Các ngón tay này tựa như năm giác quan của con vậy.Ngón tay bé nhỏ này là nghe, ngón tay xinh xắn này là sờ chạm, ngón tay tí hon này là ngửi, còn ngón bé tí này là nếm...".

Ngần ngừ một lúc, bà tiếp:

"..Còn ngón tay tí xíu này là nhìn. Mỗi giác quan của con như mỗi ngón tay, chúng chuyên chở bức thông điệp lên bộ não con."

Rồi bà gập ngón tay bà đặt tên "nhìn", khép chặt nó vào lòng bàn tay của con,bà nói: "Con ạ! con là một đứa trẻ khác với những đứa khác, vì con chỉ có bốn giác quan, như là chỉ có bốn ngón tay vậy: một - nghe, hai - sờ, ba - ngửi, bốn - nếm. Con không thể sử dụng giác quan nhìn. Bây giờ mẹ muốn chỉ cho con điều này. Hãy đứng lên con nhé".

George đứng lên. Bà mẹ nhặt trái banh lên bảo: "Bây giờ con hãy đặt bàn tay của con trong tư thế bắt trái banh".

George mở lòng bàn tay và trong khoảnh khắc cậu cảm nhận được quả banh cứng chạm vào các ngón tay của mình. Cậu bấu chặt quả banh và giơ lên cao.

"Giỏi! giỏi!.." Bà mẹ nói: "Mẹ muốn con không bao giờ quên điều con vừa làm. Con cũng có thể giơ cao quả banh bằng bốn ngón tay thay vì năm ngón. Con cũng có thể có và giữ được một cuộc sống trọn vẹn và hạnh phúc với chỉ bốn giác quan thay vì năm nếu con bước vào cuộc sống bằng sự nỗ lực thường xuyên!".

George không bao giờ quên hình ảnh "bốn ngón tay thay vì năm". Đối với George đó là biểu tượng của niềm hy vọng. Và hễ cứ mỗi khi nhụt chí vì sự khiếm khuyết của mình. George lại nhớ đến biểu tượng này để động viên mình.

George hiểu ra rằng mẹ cậu đã nói rất đúng. George vẫ có thể tạo được một cuộc sống trọn vẹn và giữ lấy nó chỉ với bốn giác quan mà cậu có được.

Bản ghi âm do Thu Hồng đọc.
Link download: http://www.esnips.com/doc.../BonNgonTay_readerThuHong
Get this widget | Track details | eSnips Social DNA
Có ai còn nhớ kẻ xích lô
Lãng mạng phong lưu thích đưa đò
Tóc bạc râu dài chừ thấm mệt
Nhìn thấy cháu đẹp chẳng dám ho ... he ... he
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Cammy

Hoa Phong Lan đã viết:
http://nguyentl.free.fr/thu-phap/tam_3.jpg
Cái chữ này đẹp quá lão ạ! :D
Em ngẩn ngơ ngắm khoảng trời chiều
Khoảng trời yên ả, nét phiêu diêu
Em lơ đãng vẽ anh lên đó
Vẽ cạnh tên anh, một chữ yêu
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Phong Lan

Ừ, rất đẹp, nó đẹp như một bức tranh! Mà người ta có thể đọc được nó theo cách của cả quốc ngữ và Hán-Việt.
Có ai còn nhớ kẻ xích lô
Lãng mạng phong lưu thích đưa đò
Tóc bạc râu dài chừ thấm mệt
Nhìn thấy cháu đẹp chẳng dám ho ... he ... he
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Cammy

Em cũng muốn góp mấy bài vào đây lão nhé! Những bài mà em cũng cảm thấy ... rung rinh mỗi lần đọc!


While walking along a beach at dawn an old man saw a boy picking starfish up off the sand and throwing them back into the sea. He caught up to the boy and asked him what he was doing.

The boy replied that the starfish would die if left exposed on the sand after sunrise.

"But this beach goes on for miles," the old man said. "There must be thousands of starfish stranded on the sand. What difference will it make to save just a few?"

The boy looked at the starfish he was holding in his hand, then threw it onto the surf.

"Well, for THAT starfish it makes a big difference!"
Một buổi sớm bình minh, trong khi đi dạo dọc theo bờ biển, một ông lão thấy một cậu bé đang nhặt từng con sao biển trên bãi cát và ném chúng trở lại biển. Ông đến chỗ cậu bé vào hỏi cậu đang làm gì.

Cậu bé nói rằng sao biển sẽ chết nếu như chúng bị phơi trên cát sau khi mặt trời mọc.

“Nhưng bờ biển này dài nhiều dặm” Ông lão nói “Phải có đến hàng ngàn con sao biển bị mắc cạn trên bãi cát. Có điều gì khác đâu khi cháu chỉ cứu được có vài con như thế?”

Cậu bé nhìn vào con sao biển mà cậu đang cầm trên tay, và sau đó ném nó vào lòng biển xanh và cậu bé  nói: “Vâng, nhưng đối với con sao biển này thì đó là cả một sự khác biệt vô cùng lớn!”

Một điều vô cùng đơn giản thôi, nhưng không phải người lớn nào cũng nhận ra lão nhỉ? Những suy nghĩ giản đơn như vậy thôi cũng có thể thay đổi. Có thể ta không thể thay đổi được cả thế giới, nhưng ít nhất ta cũng thay đổi được một con người.

Mình luôn luôn cố gắng sống thật tốt, có thể điều đó không có ý nghĩa gì đối với cả thể giới rộng lớn này, nhưng đối với những người quanh ta nó có ý nghĩa biết bao nhiêu. :x
Em ngẩn ngơ ngắm khoảng trời chiều
Khoảng trời yên ả, nét phiêu diêu
Em lơ đãng vẽ anh lên đó
Vẽ cạnh tên anh, một chữ yêu
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Phong Lan

Cammy đã viết:
Một điều vô cùng đơn giản thôi, nhưng không phải người lớn nào cũng nhận ra lão nhỉ? Những suy nghĩ giản đơn như vậy thôi cũng có thể thay đổi. Có thể ta không thể thay đổi được cả thế giới, nhưng ít nhất ta cũng thay đổi được một con người.

Mình luôn luôn cố gắng sống thật tốt, có thể điều đó không có ý nghĩa gì đối với cả thể giới rộng lớn này, nhưng đối với những người quanh ta nó có ý nghĩa biết bao nhiêu. :x

Đúng vậy em ạ, một người thì chẳng thể thay đổi được cả thế giới, nhưng nếu mỗi người cùng thắp lên một que diêm thì có thể xua đi được màn đêm đen tối.
Có ai còn nhớ kẻ xích lô
Lãng mạng phong lưu thích đưa đò
Tóc bạc râu dài chừ thấm mệt
Nhìn thấy cháu đẹp chẳng dám ho ... he ... he
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

MaiHoa

Lão Lan, topic này của lão cũng đáng nể đấy nhờ.Hì, em là em cũng đang lấy chữ tâm làm tôn chỉ cho cuộc sống của mình.Nhưng để sống có tâm theo đúng nghĩa thì mình còn phải cố gắng rất nhiều, khó nhất là loại bỏ được chính những bản ngã của mình, do tâm trí của mình tạo ra, do cuộc sống và các mối quan hệ xã hội tạo ra.Mình đang sống trong nó, việc giải thoát mình khỏi cái bản ngã ích kỷ của mình thật là khó khăn biết bao.Nhưng dù sao làm được việc gì tốt thì mình phải làm, bỏ được cái gì thì bỏ,lão nhỉ, hì.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Phong Lan

MaiHoa đã viết:
Lão Lan, topic này của lão cũng đáng nể đấy nhờ. Hì, em là em cũng đang lấy chữ tâm làm tôn chỉ cho cuộc sống của mình. Nhưng để sống có tâm theo đúng nghĩa thì mình còn phải cố gắng rất nhiều, khó nhất là loại bỏ được chính những bản ngã của mình, do tâm trí của mình tạo ra, do cuộc sống và các mối quan hệ xã hội tạo ra. Mình đang sống trong nó, việc giải thoát mình khỏi cái bản ngã ích kỷ của mình thật là khó khăn biết bao. Nhưng dù sao làm được việc gì tốt thì mình phải làm, bỏ được cái gì thì bỏ,lão nhỉ, hì.

Cảm ơn em dzô đây chia sẻ!
Hì... lão làm topic này không phải là để cho ai "nể".
Lão chỉ muốn lưu lại những suy nghĩ của mình, để tự mình chiêm nghiệm. Đồng thời sưu tầm vào đây những hình ảnh nhỏ bé của chữ "Tâm" trải trên mọi nẻo cuộc đời.
Có ai còn nhớ kẻ xích lô
Lãng mạng phong lưu thích đưa đò
Tóc bạc râu dài chừ thấm mệt
Nhìn thấy cháu đẹp chẳng dám ho ... he ... he
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Phong Lan

(sưu tầm)Theo Phật giáo, Tứ vô lượng tâm 四無量心 là: Từ [慈], Bi [悲], Hỷ [喜], Xả[捨].

I. Tâm TỪ:

Tâm từ là lòng thành thật ước mong tất cả chúng sanh đều sống an vui và hạnh phúc.

Tâm Từ phải rải khắp cho chúng sanh, bao trùm lên vạn vật, phải sâu rộng và đậm đà như tình thương của người mẹ hiền đối với con cái, săn sóc bảo vệ con, dầu nguy hiểm đến tánh mạng cũng vui lòng. Lòng thương của bà mẹ đối với đứa con còn có phần ích kỷ, nhưng Tâm Từ thì phải vượt lên trên lòng ích kỷ, chan hòa đều đủ cho mọi loài chúng sanh.

Tâm Từ không phải là tình đồng chí hay tình đồng chủng, không phải là tình đồng hương, cũng không phải là tình đồng đạo, bởi vì các thứ tình cảm đó còn có giới hạn, mà hễ bị giới hạn thì chưa phải là Tâm Từ.

Tâm Từ vượt hẳn lên khỏi các tình cảm có giới hạn đó, vì hoạt động của Tâm Từ là không bờ bến, không có bất cứ một sự kỳ thị nào. Nhờ Tâm Từ, ta xem tất cả chúng sanh đều là bạn hữu, khắp nơi trên thế gian đều là quê hương của mình.

Chỉ có Thượng Đế, Đức Phật mới có được Tâm Từ vô lượng vô biên như thế.

Đối nghịch với Tâm Từ là lòng sân hận, ác cảm, oán thù. Tâm Từ và lòng sân hận không bao giờ phát sanh cùng một lúc. Chỉ có Tâm Từ mới có thể dập tắt được lòng sân hận.

Tình thương yêu thường có tính ích kỷ, hẹp hòi, còn Tâm Từ thì rộng rãi bao la, luôn luôn cố gắng tạo sự an lành cho chúng sanh, không phân biệt giai cấp, người hay vật.

Người có Tâm Từ thì tự đồng hóa mình với chúng sanh, tự mình chan hòa trong toàn thể, thấy vạn vật với mình là một, Tâm không còn vị kỷ, vượt lên mọi hình thức chia rẽ riêng tư, giúp đỡ mọi chúng sanh cùng đi với mình trên con đường tiến hóa đến hạnh phúc an lạc.

II. Tâm BI:

Bi là động lực làm cho Tâm rung động trước sự đau khổ của kẻ khác, là cái để xoa dịu sự đau khổ của người. Đặc tánh của Tâm Bi là ý muốn giúp người thoát khỏi các cảnh khổ não. Chính do Tâm Bi mà con người có thể hoàn toàn vị tha trong khi phụng sự. Người có Tâm Bi không sống một mình, mà sống cho kẻ khác, luôn luôn tìm cơ hội để giúp người, giúp đời, và không bao giờ có ý mong được báo đáp đền ơn.

Việc bố thí là một thể hiện quan trọng của Tâm Bi và phải bố thí đủ ba cách: - Tài thí, - Vô Úy thí, - Pháp thí.

Tâm Bi vô lượng vô biên, bao trùm lên mọi chúng sanh đau khổ về thể xác cũng như về tinh thần.

III. Tâm HỶ:

Đức tánh cao thượng thứ ba của Tứ Vô lượng Tâm là Hỷ. Hỷ là vui mừng, nhưng không phải là sự vui mừng riêng với một người nào mà là sự vui mừng trước hạnh phúc của chúng sanh. Lòng ganh tỵ ganh ghét là đối thủ số một của Tâm Hỷ. Đối với những người thân yêu thì Tâm Hỷ thể hiện rất dễ dàng, nhưng đối với người thù nghịch thì khó mà bộc lộ ra được, đó là thói thường của phàm tánh, chúng ta cần phải cố gắng và can đảm vượt qua.

Tâm Hỷ là đức tánh thành thật chung vui chung mừng và ngợi khen. Tâm Hỷ bao trùm lên toàn cả chúng sanh hữu phước, hoàn toàn loại trừ sự bất mãn hay ganh ghét trước thành công của kẻ khác.

Nếu so sánh với Tâm Từ và Tâm Bi thì Tâm Hỷ khó thực hiện hơn, bởi vì nó đòi hỏi một ý chí mạnh mẽ, một quyết tâm lớn hết sức cố gắng vượt qua lòng ích kỷ và ganh tỵ của mình. Có được như vậy, mới có thể cùng vui với cái vui của mọi người một cách thành thật, không chút gượng gạo.

Tâm Hỷ là hậu quả tất nhiên của Tâm Từ và Tâm Bi, bởi vì người không có Tâm Từ Bi thì nhứt định không thể nào có sự vui mừng cao thượng được.

IV. Tâm XẢ:

Xả là đức tánh thứ tư trong Tứ vô lương tâm, khó thực hiện nhứt, mà cũng rất cần thiết trong bốn đức tánh cao thượng.

Xả là buông bỏ tất cả, không giữ lại trong Tâm điều gì hết. Mục đích của xả là giữ cho Tâm được không không như như. Thế thường, khi thành công hay được ca tụng thì ta vui cười hớn hở; còn khi thất bại, bị chê bai thì ta buồn rầu bực tức. Thật hành Tâm Xả là buông bỏ hết tất cả những sự vui hay buồn đó. Được thua, thành bại, khen chê, đều không làm cho Tâm Xả xao động.

Tâm Xả thì lúc nào cũng bình tịnh như nhiên, không buồn, không giận, không vui. Phật ví Tâm Xả như mặt đất. Người ta có thể vứt bỏ lên mặt đất các thứ đồ vật: sạch, dơ, xấu, tốt, nặng, nhẹ, v.v.... nhưng mặt đất vẫn trơ trơ, thản nhiên như không có sự gì cả.

Tâm Xả cũng được ví như tấm gương bóng láng, mà mọi vật, mọi hiện tượng, mọi tình cảm, như những thứ ánh sáng rọi vào gương, gương phản chiếu đi hết, không giữ lại một thứ ánh sáng nào cả.

Đối thủ của Tâm Xả là sự mê chấp, bởi vì mê chấp là phiền não, là bất tịnh.

Người có Tâm Xả không cảm thấy thích thú trong vui sướng, cũng không bực tức trong phiền não.

Thản nhiên, an tịnh là đặc tính của Tâm Xả.

Tóm lại, Từ Bi Hỷ Xả là bốn đức tánh cao thượng của người tu cần phải đạt đến.

Tâm Từ thì bao trùm lên tất cả chúng sanh dầu an vui hay đau khổ; Tâm Bi thì đối với những chúng sanh đau khổ; Tâm Hỷ thì đối với những chúng sanh hạnh phúc; và Tâm Xả bao trùm lên tất cả việc tốt xấu, việc vui buồn, mừng giận.

Tứ vô lương tâm giúp cho con người trở nên chí thiện, có được một lối sống của bực Thánh nhân.

Tứ vô lượng tâm có khả năng biến đổi con người tầm thường thành bực cao siêu, biến phàm ra Thánh.

Nếu mỗi người cố gắng thực hành Tứ vô lượng tâm, không phân biệt tôn giáo, chủng tộc,... thì quả địa cầu nầy thành một Thiên đàng, trong đó, tất cả chúng sanh đều được sống an vui hạnh phúc trong tình huynh đệ đại đồng.
Có ai còn nhớ kẻ xích lô
Lãng mạng phong lưu thích đưa đò
Tóc bạc râu dài chừ thấm mệt
Nhìn thấy cháu đẹp chẳng dám ho ... he ... he
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

MaiHoa

Nói gì thì nói, cứ phải người thật việc thật lão ạ.Em nghĩ thuyết là một chuyện, hành lại là chuyện khác ạ.Lão cho vài ví dụ mà lão đã trải nghiệm để em được mở mang tầm mắt với ạ?
À, mà lão đọc nhiều thế , lão giới thiệu sơ lược về đạo Lão hộ em với( em cũng đang tìm hiểu về đạo Lão mà chưa kiếm được cuốn nào).Em cám ơn trước!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Phong Lan


Vậy thì hiểu một cách nôm na thế này:
[慈] Từ: là coi tất cả đều là bằng hữu, không phân biệt giàu nghèo giai cấp, đối xử thân thiện với tất cả mọi người, không sân hận ai
[悲] Bi: đoái thương nhưng kẻ đang đau khổ
[喜] Hỷ: là vui với cái vui của người khác, không ghen ghét đố kị
[捨] Xả: là không không, bình thản với mọi việc xảy ra, dù vui hay buồn.
Có ai còn nhớ kẻ xích lô
Lãng mạng phong lưu thích đưa đò
Tóc bạc râu dài chừ thấm mệt
Nhìn thấy cháu đẹp chẳng dám ho ... he ... he
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 44 trang (432 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] [7] ... ›Trang sau »Trang cuối