Trang trong tổng số 175 trang (1741 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [103] [104] [105] [106] [107] [108] [109] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Đỗ Lâm Hà

Bài 1  NHỚ CHA
Ngày xưa cha uống rượu suông
Bóng nghiêng về phía những nguồn cơn xa
Bây giờ con mới hiểu ra
Con ngồi uống những xót sa muộn mằn

Bài 2  NHẮN TÌM
Đêm đêm cánh sóng truyền hình
                      “Nhắn tìm đồng đội” chợt mình tỉnh mơ
 Những gương mặt những cánh thư
 Gửi tìm đồng đội mà như thức mình

Bài 3  MỘT THOÁNG TÓC DÀI
Tóc dài ngõ phố bay bay
 Gió nghiêng chấm gót, bóng mây xanh mềm.
 Nắng mai một thoáng êm đềm
 Cho tôi có một dịu hiền dáng quê

Bài   LÀ MỘT NGÔI SAO
Bầu trời còn xót ngôi sao
 Đêm nay ai đổ mực vào khoảng không
 Một mình sáng giữa mênh mông
 Đốt bao nhiêu lửa tự lòng sao xa

Bài 5  MUỐI

 Nước biển mặn mòi xanh ngắt
 Nắng như đổ lửa xuống đồng
 Những bàn chân nâu nứt nẻ
Chiều vàng sân muối trắng không !
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Đỗ Lâm Hà

NGÀY GIỖ THÀY

( Kính hương hồn thày giáo làng Nguyễn Mạnh Đàm)


Mỗi lần về làm giỗ Thày
Được như trở lại những ngày xưa xa
Khói nhang thức ấm lòng ta
Sân đình nhớ cội bàng già còn xanh
Đã đi muôn ngả thị thành
Nay bàn chân thả mát lành đường quê
Lưng bồ chữ nghĩa đeo về
Giật mình nửa gánh mang đi từ làng
Chữ Thày một kiếp con mang
Ơn Thày mấy kiếp đời ngang núi Hồng
Bạn ơi trăm suối nhập dòng
Sông nào ra biển mà không tự nguồn
Tóc sương trải mấy vui buồn
Chắp tay kính lậy hương hồn Thày thiêng
Đồng môn se bện mối giềng
Tình chung dâng lễ tình riêng ân cần        
Mỗi năm giỗ có một lần
Mong sư phạm đựợc cho phần mai sau./.

TB ngày 19/4 Kỷ sửu ( 14/5/2009)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Đỗ Lâm Hà

HAI PHÍA BÌNH MINH

Bình minh trên vỉa hè
Tóc liễu
Những bàn chân son
Thả bước bên hồ
Bit-Tít
Pun phông
Lửng ngố
Ba dây…Kín hở - Phập phồng

Bình minh dưới lòng đường
Đẫm sương
Những bàn chân  nâu
Tất bật chợ xa
Xe lăn
Xe thồ
Gánh bộ
Mồ hôi – mặn xót thịt da

Một lát cắt ngang
Hai cấp
Một con đường
Cùng xây đắp
Vệt sơn
Chia lối hành trình
Một chân trời
Hai phía bình minh ./.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

keys_love11

Lời tỏ tình tháng 9

" Tháng 9 này trời sắp bước vào thu
Cái se lạnh ẩn mình trong gió sớm
Cơn gió thu như nhẹ nhàng mơn trớn
Một mùi hương hoa sữa thơm nồng

Tháng 9 này … anh còn nhớ hay không ?
Những kỉ niệm lần đầu tiên gặp gỡ
Những kỉ niệm bên anh phút bỡ ngỡ
Má ửng hồng … e thẹn quá đi thôi

Tháng 9 này … sao nhớ quá đi thôi !
Lúc bên anh chiều thu trời tắt nắng
Lúc bên anh - dịu dàng và im lặng
Ngắm lá rơi cảm nhận tiếng cõi lòng

Tháng 9 này anh có biết hay không ?
Đâu có hẹn … mà sao chung nỗi nhớ
Ly cafê như hòa thêm cái cớ
Tại anh mà … em cứ thức cùng đêm

Tháng 9 này … sao quá đỗi dịu êm
Không có chiều buồn lang thang phố nhỏ
Bản guitar không lời bỗng nhiên sao dịu ngọt
Không cô đơn , không thiếu vắng một người

Tháng 9 này … luôn đầy ắp nụ cười
Bàn tay nắm bàn tay sao ấm áp
Em cảm nhận được những đìều thật khác
Tháng 9 này … mình yêu nhau nhé anh !!!! "
HP- 31.08.2008
---------- CMN ---------
Viết tặng cho mình cho tháng 9 cho mùa thu và cho cả ai đã lãng quên  ( một năm rồi đó )
Trả lại anh đó cơn gió heo may
Mang hơi thở của thu chiều se lạnh
Trả lại cho em con đường quạnh vắng
Lá vàng buông chơi vơi giữa chiều ...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

keys_love11

“Tháng 9 về rồi tháng 9 mưa
Tháng 9 lạ lắm chẳng như xưa
Chẳng mùa thu vương mùi hoa sữa
Con đường chung cũng lẻ bóng một người

Tháng 9 về … thiếu vắng cả nụ cười
Đôi mắt ai sao u sầu đến vậy ???
Đâu có khóc mà sao em bỗng thấy
Mắt nhòe dần … trước khung cảnh thân quen …

Tháng 9 về đan lẫn giữa nhớ - quên
Ly cafe khẽ chạm môi đắng ngắt
Nắng nhạt nhòa trong chiều mưa chợt tắt
Sài gòn lại bước vào một mùa mưa …“

Chẳng thể nào hiểu nổi cảm xúc nữa …
Sao dạo này em lại nghĩ về anh nhiều đến thế nhỉ ?
Quả thật là chẳng có gì mà …
Sao tự nhiên … thèm cái cảm giác có một ai đó thuộc về mình để dựa vào … bình yên như lúc em ở bên anh …
Tự nhiên ôm cái suy nghĩ xa vời …. Giá mà có anh ở bên …
Tự nhiên thấy mình thật ngớ ngẩn …
Nhưng … ¨ nhớ anh ¨ đó là điều em chẳng thể phủ nhận.
Tự nhiên em lại nhớ đến đoạn đối thoại của Mary và Phillip trong ¨ Em ở đâu ¨ của Marc Levy :
¨   -     Ta mơ về một lí tưởng , ta cầu xin nó, nài gọi nó, trông đợi nó, và rồi cái ngày mà nó xuất hiện , ta khám phá ra nỗi sợ hãi khi sống với cái lí tưởng đó , sợ không xứng đáng với những giấc mơ của chính mình , sợ phải gắn kết nó với một thực tế mà ta phải chịu trách nhiệm với nó. Thật quá dễ dàng khi chối từ không muốn chịu trách nhiệm những gì mình đã làm , quá dễ dàng để quên đi những lỗi lầm của mình , khi đổ hết sai lầm cho cái gọi là định mệnh vốn có. Giá như anh có thể biết được bỗng nhiên em cảm thấy mệt mỏi đến chừng nào … Sự dũng cảm để yêu anh với cuộc sống của anh, một cuộc sống thật phức tạp như anh nói từ lúc đầu .Phức tạp bởi lẽ gì ??? Bởi những day dứt , bởi những dự định chưa hoàn thành của anh ??? Bởi vì anh tưởng rằng anh nắm cái độc quyền đó ư ???
-         Em mệt mỏi vì anh ???
-         Suốt khoảng thời gian qua em đã lắng nghe anh trong khi anh chỉ lắng nghe chính mình nhưng ý nghĩ làm cho anh hạnh phúc đã khiến cho em cảm thấy ngập tràn sung sướng , em chẳng thèm để ý đến những điều không mong đợi xảy ra trong cuộc sống hàng ngày … Em đã phải học cách để chống đỡ lại những giờ khắc cô đơn , những giây phút bàng hoàng . anh có biết điều đó không ??? Em đã cố tìm đủ mọi lí lẽ trên đời này để biện minh cho anh, để cố gắng chấp nhận rằng địa cầu của anh đôi khi quay ngược nhưng dù anh có muốn hay không , nó cũng chỉ quay về một hướng , và dù anh có muốn hay không , nó cũng mang anh trên nó và anh cũng quay theo nó
……
-         Em đang cố gắng nói với anh rằng em không còn yêu anh nữa đấy à ???
-         Không … em đang cố nói với anh điều ngược lại ¨

Ừ em đang trách anh đó …
Trách anh nhiều … nhiều lắm anh có biết hay không ???

¨Anh trả lại em cuộc sống một mình
Trả cho em những tháng ngày bình lặng
Trả lại cho em cả những lời hò hẹn
Anh trả nổi không ? – hỡi người tình ? ¨

------------ CMN ---------------
Trả lại anh đó cơn gió heo may
Mang hơi thở của thu chiều se lạnh
Trả lại cho em con đường quạnh vắng
Lá vàng buông chơi vơi giữa chiều ...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thiên Tâm

Khó hiểu

Thế nào là thích? Đâu là yêu?
Một anh. Một em. Một buổi chiều.
Vu vơ câu nói, hờ tay nắm
Thế gọi là thích hay là yêu?

Chẳng biết rồi anh có yêu em?
Hay chỉ như là ánh sao đêm
Chỉ lấp lánh nhiều nhưng chẳng sang
Chẳng thể soi rõ những đường em.
_ Thi Nhân 92 _
               Tôi là hòn sỏi buồn!
               Lăn qua cuộc đời bằng những vòng
                                     hiu quạnh!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

lehuybac

Thú vui truyền giống
   
Lê Huy Bắc



Cái thằng tôi hôm nay uống rượu
Đỏ ngầu mắt mũi tay chân,
Hắn cứ ngỡ đời như quả táo,
Ăn rồi đẻ khối lũ con.

Hắn yêu như người ta yêu tổ quốc,
Ngờ nghệch cuồng si,
Đâu biết người hắn yêu lại đi yêu kẻ khác,
Và kẻ khác kia lại đi yêu kẻ khác trên đời.

Hắn thấy đời như chó cắn.
Hay như con cóc trong thơ,
Nhảy ra rồi ngồi đó, ngồi đó rồi nhảy lại… vào hang,

Giống hệt lão thầy là hắn,
Sáng ăn xong đến trường giảng bài,
Giảng bài xong về nhà ăn trưa rồi lên lại giảng đường
Đến tối về truyền giống, rồi chuẩn bị sáng đi ăn.
Thêm một ngày ăn sáng giảng bài truyền giống…

Cuộc đời quanh quẩn,
nghề nghề quanh quẩn,
tình yêu quanh quẩn,
con gà, con cóc, con người,
Adam quanh quẩn,
Thử hỏi còn thú vui gì hơn
truyền giống trên đời?
   2007
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

architong

Thơ viết tặng mẹ

Đã muốn dậy chưa thằng cu bé ?
Mười giờ rồi đấy ngủ dài ghê
Cái áo nào bẩn đưa mẹ giặt
Dấm dúi góc nhà bẩn lắm nghe

Tôi nhớ mẹ tôi nét hao gầy
Những tiếng thở nhẹ mẹ quanh đây
Mẹ xem thằng bé ngủ chưa thế ?
Mẹ kéo chăn cho kẻo lạnh này

Con ăn mì nhé ? Mẹ nấu nhé ?
Ra hàng làm gì tốn tiền thêm
Vài ba cọng phở không đủ chất
Mẹ cho nhiểu thịt đầy bát nghe ...

Mẹ thấy phòng con bừa bộn ghê
Đầy tàn thuốc lá với bã chè
Giấy tờ tung tóe mẹ xếp lại
Mẹ dọn chút thôi không vứt gì !

Lớn rồi mà mẹ vẫn gọi tôi
Mẹ bảo tôi là thằng cu bé
Con làm việc đêm phải ngủ nhé
Đột xuất đi khuya nhớ gọi về

Ánh mắt mẹ lo lắng vu vơ
Canh cánh giấc khuya muộn thế này
Có tiếng xe máy ? nó về đấy !
Thế rồi mới chịu ngủ tiếp đây

...

Mẹ quý thằng cu bé nhất nhà
Quý hơn cả bố hơn cả anh :x
Ngoan nào mẹ bảo nghe lời mẹ
Mai sau nhớn rồi học giỏi nghe

...

Này con của mẹ thằng cu bé
Mẹ biết con mẹ giỏi giang ghê
Bên ngoài phức tạp nhiều điều xấu
Con phải giữ gìn cẩn thận nghe ...

Đừng xấu hổ nhé nếu muốn nói
Rằng con nhớ mẹ, nhớ lắm nghe
Muốn về làm nũng trong lòng mẹ
( ...................... ứ ừ )
Con muốn bát mì đầy thịt cơ!

Paris, 2006
Ừ uống thì uống ừ thì say
Ừ mai lại ngủ quên cả ngày
Ờ thì buồn vui, ờ thế đấy
Đời cũng chỉ là men rượu cay
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

changlangtu_t3

Cánh én về báo tin mùa xuân tới,
Mang yêu thương sức sống mới tràn trề.
Mang cuộc sống về đây bao hạnh phúc,
Mang bóng ai lại trỗi dậy trong tôi.

Người con gái xinh tươi và chu đáo,
Dáng kiêu sa với ánh mắt ngọt ngào.
Nở nụ cười ngàn hoa thua sắc thắm,
Đôi mắt ngày nào hóa đá tim côi...
"...những trái tim giá lạnh sẽ sưởi ấm được cho nhau!"
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

wuming

mong mọi người cho y kiên về những bài thơ dưới đây



        
             CON ĐƯỜNG

Đêm trăng, sao trời sắp lối mở con đường
nắng vẽ hình mây chập chờn trong mắt
Bóng hiện qua tim mò mẫm trên đất
Đất rải hàng cây chia nhỏ con đường
Đôi chân bé nhỏ nghe tiếng đồng loại
Âm thanh rộn rã thúc giục bước đi
Đời hiện qua tay tiếng lòng thổn thức…



          KHỞI NGUỒN
ngày vui cùng nắng lẫn về chiều
hoàng hôn buông xuống in dấu người
Kí ức ùa về tâm hồn thổn thức

Còn đâu, còn đâu! Ngày thơ ấu
Kỉ niệm vô tư dần  xa rồi
Thức tỉnh trong đêm tìm bản ngã
Tiếng nấc nghẹn ngào xé toang màn đêm

mặt trời hé mở ngày mới lại lên
Bước đi lặng lẽ ngắm nhìn tự nhiên
Mây vẽ khung trời hiện vào hiên mắt
Nước cuốn đồi núi đổ về biển cả

Người người bước đi hoà vào sự sống
Gió cuốn tiếng cười rải khắp nơi nơi
Vô tình, hữu ý gặp người trong mộng
Ý nghĩ bâng khuâng tư lự đêm ngày.
Cuộc sống trên đất, đời đời vẫn thế
Con tim loạn nhip cũng vậy ư?
người người về lúc trăng trời đổi gác
còn ta về  hồn như vầng trăng khuyết.

       
            VÔ THƯỜNG
Nắng chiếu hàng cây bập bùng ngọn lửa
từ trong tro tàn mò mẫm bước ra
Vũ trụ bao la hiện dần qua mắt

Trời cao vô tận ví linh hồn ai ?
Mây biến màu sắc ngập giữa khung trời
Núi non trùng điệp đôi lần nhật thực
Giẫm đạp trên đất đuổi theo ánh sáng
Không gian mờ dần tìm nơi trú ẩn

Ý nghĩ gào thét thách thức bóng đêm
Tâm hồn rung  động ngã đời vô thường
có nghàn con đường trở về cát bụi
sướng  khổ, vui buồn tuỳ ở tâm ngươi



XIN ĐỪNG THẾ EM!
Xin đừng thế em
Để anh là mây
Còn biết đam mê
Còn biết  nuối tiếc

Xin đừng thế em
để anh chút tình
Còn biết xao xuyến
Còn biết nhớ nhung

Xin đừng thế em
Để anh chút buồn
Còn biết trăn trở
Còn biết lo toan

Xin đừng thế em
để anh là anh
còn biết yêu thương
Còn biết dỗi hờn

Xin đừng giết anh
Vì anh là em


     TRĂNG RẦM

nỗi buồn nhân đôi
Tiếng sấm xẻ lòng
Cơn mưa chợt tạnh
Đêm dần trôi qua
Ngày mai mùa hạ
nắng đốt sớm chiều
muỗi quất từng đêm
giã vơi nỗi sầu
thầm lặng cảm ơn
để một ngày kia
thức tỉnh trong đêm
đón ánh trăng rằm
sáng cả hồn mây




            YÊU
ước gì em hãy là nàng tiên
để lòng anh thôi mơ mộng hão huyền
ước gi em hãy la quỷ sứ
để xoa dịu vết thương đang rỉ máu
tình của anh ví trái tim không lời
gần với chúa tồn mãi cõi thân thương
có những lúc em tuyệt vọng giữa đời
anh nguyện ý lấy danh dự vui đùa
để an ủi vết thương lòng trong em
đã có lúc phật mở cửa gọi tên
nhưng anh từ- vì muốn em bên đời

         
        ĐẦU NĂM XA XỨ
Đầu năm tiếng cười ngập xứ người
Còn ta bâng khuâng nhớ chuyện xưa
Đất khách quê người nghĩ gì đây
Bước giữa phồn hoa tìm hơi ấm

Thấy dòng người hoá tưởng quê hương
Ngẩng mặt nhìn sao trời khác xưa
mắt nhoà lệ hướng phía trời nam
Vận mệnh nào muốn thử lòng ta!




        BÙI TÌNH
Em còn nhớ hay em đã quên !
mối tình đầu lấp lửng đầu môi
ngày đó đôi ta là một là nhất
Em là mây ngàn giữa trời xanh
Anh là gió vút giữa đêm đông
quyện vào nhau tan về cuối trời
Có ngờ đâu chân trời là cõi tịch
Em ngỡ ngàng còn anh ngẩn ngơ
Ngẩn ngơ rồi mới chợt tỉnh mộng
Mộng tỉnh rồi vẫn gọi tên em



        LỞ ĐẤT

Đường đời ai nhớ ai hay
Nẻo đường muôn ngả đợi chờ ai thương
Nghĩa tình muôn nẻo đường trường
Giữa đời giữ bước đong đưa mối sầu
Ân tình tựa núi giang sơn
Vàng son hai nửa mặt người cố duyên
Xa xa dõi bóng trăng chiều
Thuyền ai lặng bóng tiếng chèo ngân nga
Phải em cô gái ngàn thu !
Tình anh ngủ dưới bóng thuyền trăm năm



        Vương Hầu
Mỹ nhân đời đời tứ gian truân
Vó ngựa trường chinh lộng cuồng phong
Xéo mặt tam trường vạn kiếp sinh
Mặc cho đổ nát tàn nháy mắt
Phận người lơ lửng kiếp sinh tồn
Vẫn cạn tấm lòng nghiệp bá vương
Vì phận má hồng mà đeo đuổi
Hay vì cuồng si chốn hồng trần
Hãy nhậm lòng mình nơi thế nước
Kẻo mang thân phận hồn không xác



         TIẾNG THÉT
Qua cầu nước chảy dòng xuôi ngược
Chơi vơi giữa bến người muôn ngả
Đâu là bến đời người neo đậu
Ngoài kia phố xá rủ màn đêm
Thấp thoáng hiên đình nét xuân thì
Lắng nghe những tiếng lòng oanh liệt
Những vết thương lòng hằn dấu âm
Lạnh lẹo cô hồn bao năm tháng
Sợ ánh mặt trời sé con tim

  
 VÀO ĐỜI

Em mới vào đời môi vận hồng
Ngỡ là gió cuốn mãi rong chơi
Là mây đen giăng lối cuồng phong
Là nắng mưa lẻ ngày không đến
Là ân tình ngọt mùi gió sương
Là đời cứ mãi một màu xanh
Là cứ thế hóa tưởng yêu thương
Hẹn hò mãi mãi với thời gian                 
                            Thủ bá thiên
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 175 trang (1741 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [103] [104] [105] [106] [107] [108] [109] ... ›Trang sau »Trang cuối