Trong giá rét, trái cây chín chậm
Trong đau thương, lớn gấp những anh hùng
Trái ngược - Phạm Hổ
Bốn phía đã thu vàng
Mây đã trắng đến từ ngàn năm cũ
Gió đã xanh thổi lên từ hoa cỏ
Nở tơi bời những khgát vọng muôn sau ...
Đã cháy - Trần Nhuận Minh
Rồi lại đi, mảnh ni lông khoác chéo
Anh lẫn vào mưa lúc nào chẳng hiểu ...
Bao chân trời thử thách đợi anh
Trong cuộc hành trình chưa nghỉ
Mưa và anh là bạn đồng hành
Những giọt mưa đồng hành - Nguyễn Thụy Kha
Cái màu đỏ như cái màu đỏ ấy
Sẽ là bông hoa chuối đỏ tươi
Trên đỉnh dốc cao vẫy gọi đoàn người
Sẽ là ánh lửa hồng trên bếp
Một làng xa giữa đêm đông giá rét ...
Nghĩa là màu đỏ ấy đi theo
Như không hề có cuộc chia ly ...
Cuộc chia ly màu đỏ - Nguyễn Mĩ
lầm lỡ như sợi tóc
Cứ bạc dần ngày xuân
Có hạt mầm cô độc
Tự gieo lòng thanh tân ?
Đêm cuối năm - Từ Kế Tường
Ở đây ta long đong chín mùa xuân xạm lửa
Đạn như ruồi bâu kín gót chân đi
Bài ca Việt Bắc - Trần Dần
Họ đi như gió
Họ đứng như rừng
Khi ngã xuống họ hóa thành mặt đất
Những người đi tới biển - Thanh Thảo
Hồn thơ như núi lớn
Tứ thơ tực sông dài
Suốt một đời đứng thẳng
Chỉ cúi trước cành mai
Cao Bá Quát - Tế Hanh
Hết tuyệt vọng, lại điên cuồng hy vọng
Nửa phằn đời chắp vá vẫn so le
Sống không trí nhớ - Nguyễn Hồi Thủ
Không phải cành hoa sau lưng
Quay níu lòng anh trờ lại
Chói chang trước mắt hoa hồng
Đích để lòng ta tiến tới
Hoa những ngày thường - Chế Lan Viên
Quất mãi nước sôi
Trà đau bã nát
Không đổi giọng Tân Cương
Trà - Phùng Cung
Đốt gian khổ cho bùng lên khát vọng
Chẳng dễ gì tìm thấy ở bình yên
Cánh rừng đêm ấy - Lê Quang Trang
Nhưng hãy lọc những tàn tro đen ấy
Có những điều đốt mãi chẳng thành tro
Tro tàn quá khư - Lê Quang Trang
Bắt đầu từ ngọn lửa
Rốt cuộc là tro than
Bắt đầu từ niềm tin
Sẽ bùng lên ngọn lửa
Bắt đầu - Hoàng Vũ Thuật
Mùa xuân dựng tượng đài trong đức tin xanh ...
Trì thanh cá lội in vầng nguyệt
Cây tĩnh chim về rợp bóng xuân
Bảo kính cảnh giới - Nguyễn Trãi
Cỏ non xanh tân chân trời
Cành lê trắng điểm một vài bông hoa
Truện Kiều - Nguyễn Du
Tin xuân đã có cành mai đó
Chẳng lịch song mà cũng biết Giêng
Vui cảnh nghèo - Nguyễn Công Trứ
Mây hờ không phủ đồi cao nữa
Vì cả trời xuân tắm nắng tươi ...
Hơi nắng dịu dàng đầy nũng nịu
Sau rào khẽ liếm cặp môi tươi ...
Nắng tươi - Hàn Mặc Tử
Mùa xuân là cả một mùa xuân
Giời ở trên cao, lá ở cành
Lúa ở đồng tôi và lúa ở
Đồng nàng và lúa ở đồng anh
Cỏ nằm trên mộ đợi tanh minh
Tôi đợi người ye7u đến tự tình
Khỏi lũy tre làng tôi nhận thấy
Bắt đầu là cái thắt lưng xanh
Mùa xuân xanh - Nguyễn Bính
Có một người nghèo không biết tết
Mang lì chiếc áo độ thu tàn!
Có đứa trẻ thơ không biết khóc
Vô tình bỗng nổi tiếng cười khan!
Xuân - Chế Lan Viên
Treong làn nắng ửng khói mơ tan
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng
Sột soạt gió trêu tà áo biếc
Trên giàn thiên lý bóng xuâb sang
Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời
Bao cô thôn nữ hát trên đồi
- Ngày mai trong đám xuân xanh ấy
Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi
Tiếng ca vắt vẻo lưng chừng núi
Hổn hển như lời của nước mây
Thầm thĩ với ai ngồi dưới trúc
Nghe ra ý vị và thơ ngây
Khách xa gặp lúc mùa xuân chín
Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng
- Chị ấy năm nay còn gánh thóc
Dọc bờ sông trắng nắng chang chang
Mùa xuân chín - Hàn mặc Tử
Giọt sương không cửa không nhà
Nghe mùa xuân đến tìm sa tóc mình ...
Tóc sương - Nguyễn Sĩ Đại
Miệt mài lỡ chín xuân xanh
Tìm xa xôi - bỗng bên mình trái thơm
Trái thơm - Điền Ngọc Phách
Hoa thả hương vào thời gian
Cho mùa xuân thơm nức
Hoa thả hương vào ký ức
Để mùa xuân bâng khuâng
Hoàng mai hoa - Phạm Phát
Em giặt áo bên dòng sông nọ
Mấy lần thơm lại nắng quê hương ...
Xuân cảm - Bế Thành Long
Lặng lẽ như là phố huyện xa
Vườn ai thấp thoáng mấy màu hoa
Chim sâu vài chiếc rung tay nụ
Xuân ngập ngừng như không muốn qua
Một trưa thị xã - Băng Sơn
Mùa xuân nói gì trong vườn chuối
Mà nghe lá lật gió thâu đêm
Mùa xuân nói gì trên cành bưởi
Sánbg ra hương đẫm cánh tay mềm
Mùa xuân nói gì - Phạm Công Trứ
Suốt đời gió vẫn đam mê
Thác ghềnh nước vẫn nhớ về biển khơi
Vi vu ... đá cất nên lời
Cằn khô ... xuân đến bời bời cỏ xanh
Thiên nhiên - Nguyễn Trọng Hoàn
Mỗi mùa xuân én mở thêm vòng lượn
Có một người con gái bỗng thành em
Việt Phương
Mùa xuân hoa lá vương đầy ngõ
Em có tìm anh trong cánh chim ...
Anh về giữa một dòng sông trắng
Là áo sương mù hay áo em ? ...
Anh sẽ cầm lấy đôi bàn tay
Tóc em, anh sẽ gọi là mây
Ngày mai hai đứa mình xa cách
Anh vẫn được nhìn mây trắng bay ...
Paris có gì lạ không em ? - Nguyên sa
Mùa xuân thả nắng chiêm bao
Thả mưa bụi phấn bay vào rừng thông
Mùa xuân thả nắng mật ong
Cho cây lá nhọn đứng hong nhựa vàng
Lục bát về thông - Thạch Quỳ
Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.