Trang trong tổng số 27 trang (269 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [6] [7] [8] [9] [10] [11] [12] ... ›Trang sau »Trang cuối
Ngày gửi: 26/10/2010 05:35
Có 4 người thích
Thái Thanh Tâm đã viết:Em nào yêu mấy ông nàyPhượng Hoàng Lửa đã viết:Anh thì có một chuyện thật, chẳng phải ngụ ngôn ngụ nghiếc gì. Một chú em cùng cơ quan nổi tiếng một vùng về tính cẩn thận và sạch sẽ. Chập tối lau xe máy. Đi ngủ được một giấc, tỉnh dậy lúc 2 giờ sáng nghĩ lại thấy tối qua còn sót một vị trí dưới gầm xe chưa lau thế là bật vội dậy lau xe tiếp. Sáng hôm sau đáng lẽ phải phóng xe cách đơn vị 10 km để học (đại học). Vì trời mưa, đường bẩn thế là nhờ bạn xin phép ở nhà. Đợi bạn về mượn sách bạn chép lại bài.
.
Tính sạch
Mỗ công vốn ưa sạch sẽ, một vết bẩn nhỏ cũng không chịu. Ông ta có một con sư tử ngọc chặn giấy, toàn thân trong suốt, lung linh lấp lánh. Mỗ công rất quý, mỗi khi yến tiệc, đều mang ra khoe với khách khứa...
Một hôm có người chỉ cho Mỗ công thấy vết nhọ ở móng chân sư tử do nhặng xanh làm bậy. Mỗ công tức giận ném sư tử vào cầu tiêu, nói : "Hãy vào chỗ nhơ bẩn kia mà ở".
Hôm sau, Phương bá nghe thấy, vời Mỗ công đến uống rượu. Giữa tiệc Phương bá nhìn kỹ vào mặt Mỗ công. Mỗ công đang không hiểu thế nào thì bỗng Phương bá chỉ cái nốt ruồi ở bên lông mày Mỗ công nói với tân khách : "Ông cũng có nốt bẩn, hãy vào nhà cầu mà ở". Phương bá liền trói Mỗ công cho vào nhà cầu.
Đến lúc ấy Mỗ công hơi tỉnh ngộ, không còn làm bộ kiểu cách nữa.
Cậu này đi chơi đâu, khi về dép bị bẩn là rửa thật sạch, lau khô, cho vào một túi ni lon treo lên trên cao. Trong nhà chuyên đi loại dép dùng trong nhà. Cậu này luôn phê bình mọi người thiếu tính cẩn thận, sạch sẽ và luôn nói"của bền tại người"- Lấy đó là phương châm hành động bất di bất dịch trong sinh hoạt hàng ngày.
Phượng đã gặp ai cẩn thận hơn cậu này chưa ? Nếu có cho anh em tham khảo cái.
Ngày gửi: 26/10/2010 07:51
Có 4 người thích
Phượng Hoàng Lửa đã viết:Thần thiêng nhờ bộ hạ
.
Xén lá
Mẫu đơn là vua các loài hoa. Có một anh nhà giàu, mua được một gốc, trồng ở giữa sân. Khi hoa nở, màu đỏ rực rỡ, lá xanh rợp mát, đẹp chẳng kém gì cành. Người nào thấy cũng khen: "Hoa đẹp biết bao!" Anh nhà giàu nghe người ta khen hoa, mà không nói đến cành lá, bèn xén trụi cành lá.
Ai thấy cũng đều lắc đầu, nhíu mày bỏ đi cả. Anh nhà giàu hoang mang không hiểu, làu bàu nói : "Sao hôm qua thì ngợi khen thế, mà nay lại lắc đầu như thế?"
Ngày gửi: 26/10/2010 08:06
Có 5 người thích
Ngày gửi: 27/10/2010 00:01
Có 2 người thích
Thái Thanh Tâm đã viết:Có một chị em quen, một lần hai chị em tâm sự , chị ấy kể ông chồng chị ấy có một hôm trời mưa, xe máy vừa rửa xong, có việc cần đi, thế là anh ấy không dám mang xe ra dùng, chị ấy rất xinh và kể với giọng điệu buồn lòng vì thói sạch, hay đúng hơn là thói tiếc của thái quá của chồng, em nghĩ mình không nên làm nô lệ cho của cải vì người làm ra tiền, chứ tiền có làm ra người đâu. Còn một chuyên nữa là mẹ chồng chị gái em, không bao giờ bà ăn canh cua do người khác nấu, vì mỗi khi giã cua xong người ta cho nước và thò tay vào để lọc.Anh còn chuyện gì kể ra cho vui ạ!Phượng Hoàng Lửa đã viết:Anh thì có một chuyện thật, chẳng phải ngụ ngôn ngụ nghiếc gì. Một chú em cùng cơ quan nổi tiếng một vùng về tính cẩn thận và sạch sẽ. Chập tối lau xe máy. Đi ngủ được một giấc, tỉnh dậy lúc 2 giờ sáng nghĩ lại thấy tối qua còn sót một vị trí dưới gầm xe chưa lau thế là bật vội dậy lau xe tiếp. Sáng hôm sau đáng lẽ phải phóng xe cách đơn vị 10 km để học (đại học). Vì trời mưa, đường bẩn thế là nhờ bạn xin phép ở nhà. Đợi bạn về mượn sách bạn chép lại bài.
.
Tính sạch
Mỗ công vốn ưa sạch sẽ, một vết bẩn nhỏ cũng không chịu. Ông ta có một con sư tử ngọc chặn giấy, toàn thân trong suốt, lung linh lấp lánh. Mỗ công rất quý, mỗi khi yến tiệc, đều mang ra khoe với khách khứa...
Một hôm có người chỉ cho Mỗ công thấy vết nhọ ở móng chân sư tử do nhặng xanh làm bậy. Mỗ công tức giận ném sư tử vào cầu tiêu, nói : "Hãy vào chỗ nhơ bẩn kia mà ở".
Hôm sau, Phương bá nghe thấy, vời Mỗ công đến uống rượu. Giữa tiệc Phương bá nhìn kỹ vào mặt Mỗ công. Mỗ công đang không hiểu thế nào thì bỗng Phương bá chỉ cái nốt ruồi ở bên lông mày Mỗ công nói với tân khách : "Ông cũng có nốt bẩn, hãy vào nhà cầu mà ở". Phương bá liền trói Mỗ công cho vào nhà cầu.
Đến lúc ấy Mỗ công hơi tỉnh ngộ, không còn làm bộ kiểu cách nữa.
Cậu này đi chơi đâu, khi về dép bị bẩn là rửa thật sạch, lau khô, cho vào một túi ni lon treo lên trên cao. Trong nhà chuyên đi loại dép dùng trong nhà. Cậu này luôn phê bình mọi người thiếu tính cẩn thận, sạch sẽ và luôn nói"của bền tại người"- Lấy đó là phương châm hành động bất di bất dịch trong sinh hoạt hàng ngày.
Phượng đã gặp ai cẩn thận hơn cậu này chưa ? Nếu có cho anh em tham khảo cái.
Ngày gửi: 27/10/2010 01:29
Có 3 người thích
Cao Trung Nhan đã viết:Chó nghĩ sâu sắc hơn người
Chủ một lâu đài có đàn chó 10 con rất khôn. Một lần phải ra khỏi lâu đài, ông ta gọi đàn chó trung thành lại giao nhiệm vụ trông nom đứa con gái nhỏ còn nằm nôi của ông ta. Khi quay về, không thấy con gái đâu, nhà lộn ẩu và đầy vết máu. Hoảng hồn, đoan chắc đàn chó đã ăn mất đứa con gái yêu quý của mình, ông rút gươm đi tìm. Thấy 9 con chó máu me bê bết, ông chém chết cả chín con. Xuống chân cầu thang, thấy con chó thứ mười từ gầm cầu thang chạy ra, ông chém nốt. Khi nhìn vào gậm cầu thang, thấy con gái nhỏ của mình đang ngủ ngon lành trong ổ chó.
Hôm sau, ông ra vườn thì thấy xác hơn chục tên cướp nằm la liệt ở đó.
Thì ra, nhân lúc ông vắng nhà, bọn cướp định vào bắt con gái ông. Đàn chó đã cho một con kéo con gái ông đưa xuống gầm cầu thang giấu, số còn lại xả thân bảo vệ con gái ông và chiến đấu cắn chết tất cả lũ cướp.
Ngày gửi: 27/10/2010 05:13
Có 3 người thích
Phượng Hoàng Lửa đã viết:PH nghĩ thế thì chuẩn rồi. Đa số cũng nghĩ như vậy. Nhưng thực tế có một số người thì nghĩ và làm ngược lại. Vào cái thời 1980-1981 khó khăn lắm. Mạng lưới ô tô công cộng ở các tỉnh lẻ không có. Nhà nào có được cái xe đạp ngoại đã là sang. Đằng sau nhà mình có một nhà có 2 cái xe đạp. Cái xe Pha fo rít mua lại còn mới, cô vợ bắt chồng treo lên xà nhà, không ai được động vào. Còn lại dùng tạm cái xe nội cọc cạch. Hôm ấy đứa con gái nhỏ bị ốm phải đưa đi viện cách nhà khoảng 5 km. Bố lấy xe nội đèo con đi. Được một đoạn thì hỏng hẳn không thể chữa và đi được. Quay về, xin vợ hạ chiếc Pha fo rít để đèo con đi tiếp. Vợ dứt khoát không cho. Cực chẳng đã, ông chồng đành cõng con đi viện. Cô vợ này đã không biết điều lại còn đanh đá, láo toét. Ai tham gia gì cũng chửi người ta. Thế là cạch. Đèn nhà ai nhà ấy rạng.Thái Thanh Tâm đã viết:Có một chị em quen, một lần hai chị em tâm sự , chị ấy kể ông chồng chị ấy có một hôm trời mưa, xe máy vừa rửa xong, có việc cần đi, thế là anh ấy không dám mang xe ra dùng, chị ấy rất xinh và kể với giọng điệu buồn lòng vì thói sạch, hay đúng hơn là thói tiếc của thái quá của chồng, em nghĩ mình không nên làm nô lệ cho của cải vì người làm ra tiền, chứ tiền có làm ra người đâu. Còn một chuyên nữa là mẹ chồng chị gái em, không bao giờ bà ăn canh cua do người khác nấu, vì mỗi khi giã cua xong người ta cho nước và thò tay vào để lọc.Anh còn chuyện gì kể ra cho vui ạ!Phượng Hoàng Lửa đã viết:Anh thì có một chuyện thật, chẳng phải ngụ ngôn ngụ nghiếc gì. Một chú em cùng cơ quan nổi tiếng một vùng về tính cẩn thận và sạch sẽ. Chập tối lau xe máy. Đi ngủ được một giấc, tỉnh dậy lúc 2 giờ sáng nghĩ lại thấy tối qua còn sót một vị trí dưới gầm xe chưa lau thế là bật vội dậy lau xe tiếp. Sáng hôm sau đáng lẽ phải phóng xe cách đơn vị 10 km để học (đại học). Vì trời mưa, đường bẩn thế là nhờ bạn xin phép ở nhà. Đợi bạn về mượn sách bạn chép lại bài.
.
Tính sạch
Mỗ công vốn ưa sạch sẽ, một vết bẩn nhỏ cũng không chịu. Ông ta có một con sư tử ngọc chặn giấy, toàn thân trong suốt, lung linh lấp lánh. Mỗ công rất quý, mỗi khi yến tiệc, đều mang ra khoe với khách khứa...
Một hôm có người chỉ cho Mỗ công thấy vết nhọ ở móng chân sư tử do nhặng xanh làm bậy. Mỗ công tức giận ném sư tử vào cầu tiêu, nói : "Hãy vào chỗ nhơ bẩn kia mà ở".
Hôm sau, Phương bá nghe thấy, vời Mỗ công đến uống rượu. Giữa tiệc Phương bá nhìn kỹ vào mặt Mỗ công. Mỗ công đang không hiểu thế nào thì bỗng Phương bá chỉ cái nốt ruồi ở bên lông mày Mỗ công nói với tân khách : "Ông cũng có nốt bẩn, hãy vào nhà cầu mà ở". Phương bá liền trói Mỗ công cho vào nhà cầu.
Đến lúc ấy Mỗ công hơi tỉnh ngộ, không còn làm bộ kiểu cách nữa.
Cậu này đi chơi đâu, khi về dép bị bẩn là rửa thật sạch, lau khô, cho vào một túi ni lon treo lên trên cao. Trong nhà chuyên đi loại dép dùng trong nhà. Cậu này luôn phê bình mọi người thiếu tính cẩn thận, sạch sẽ và luôn nói"của bền tại người"- Lấy đó là phương châm hành động bất di bất dịch trong sinh hoạt hàng ngày.
Phượng đã gặp ai cẩn thận hơn cậu này chưa ? Nếu có cho anh em tham khảo cái.
Ngày gửi: 27/10/2010 05:17
Có 3 người thích
Ngày gửi: 27/10/2010 05:34
Có 3 người thích
Ngày gửi: 27/10/2010 09:52
Có 4 người thích
Cao Trung Nhan đã viết:BÍ QUYẾT!!!
Làm bố có xe
Con bệnh phải cõng
Thế thì thật hỏng
Thà rằng làm muôi!
Ngày gửi: 28/10/2010 00:39
Có 4 người thích
Trang trong tổng số 27 trang (269 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [6] [7] [8] [9] [10] [11] [12] ... ›Trang sau »Trang cuối