MÙA DÃ QUỲ
Em người sống giữa buôn làng
Thản nhiên em, chẳng ngỡ ngàng, mùa hoa
Còn tôi kẻ mãi phương xa
Mấy năm mà vẫn như là ngày xưa.
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
THẾ LÀ NGƯỜI BẠN
Thế là thằng bạn đốt thơ tình
Ngày cũng nhạt dần trong khói xanh
Tôi lẳng lặng nhìn trong phương cũ
Định lòng khuyên xíu ngẫm chẳng đành
Thơ xưa ai tặng người thương mến
Còn bóng tóc thề những buổi mai
Mực nào đâu níu người không lại
Để nẻo tình kia lắm vắn dài.
....
Thế là thằng bạn nó hơn mình
Có được thơ những nàng cũng thật xinh.
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
ĐIỀU GÌ NỮA ĐẰNG KIA
Đá, và những chiếc lá rồi cũng tan
Còn lại gì nô đùa cùng bãi cát
Rêu phong, tường gạch
Mây gió kia - son phấn của trời
Có nhiều cái khi xưa linh thánh
Có khi nay có chỗ trong truyện cười
Có những cái khi nay đang thần thánh
Hết sứ mệnh rồi cũng tự nhiên lui
Nơi này thế , thì kia chắc gì thế
Khủng long đâu biết mình bị quấy rối trong tro tàn
Cá biển biết gì thế giới trên núi tuyết
Bên cạnh và rất xa – cái gì ở ngoài ta
Ai làm lũ cá kia quấn thành bầy giữa biển
Kiến vẫn cùng nhau tha chung một nắm mồi
Nhìn ngang hẳn dễ thấy nhiều điều hơn dọc,
cái đường dọc sống lưng, của thời gian
Đời trái đất chỉ ngắm được một phía những ngôi sao
Cho dù nó tít quay vận tốc nào
Bên này sáng và kia tăm tối
Mỗi ánh nhìn sẵn những góc khuất riêng
Còn lại gì sau mỗi chuyến đi
Cuộc đời người, những nấc thang số phận
Còn lại gì giữa bao la tầng tranh cãi
Con người cũng chỉ là chiếc lá giữa tự nhiên
Rồi cái gì còn sẽ còn
Hẳn sẽ có những điều mất khi vẫn còn giá trị
Những nấc thang hiện tại cứ tan dần sau mỗi bước chân đi,
thành những lớp ký ức xa vời
Im lặng và nghe,
thời gian - sự vô tình, chuyển dời.
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
CÁI NGHỀ
Cái nghề chẳng khác bán quan tài
Là xuất vũ khí cứ lai rai
Kẻ bán người mua đều vui tất
Ai cũng thấy mình đúng, chẳng sai.
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Cánh dày như nắng gió
Mà mọc cũng lang thang
Hoa của miền đất đỏ
Lại mênh mang sắc vàng
Như một điều gì đó
Ẩn từng cánh hoa kia
Đến chín mùa hoa nở
Vẫn chưa chạm vần thơ
Chăng vì ta mê mải
Phải chăng hoa hững hờ
Lỡ suốt mùa ấp ủ
Dang dở những vần thơ
Hay rồi khi sang mùa
Trời trong, còn nắng gió
Và rồi ta biết nhớ
Lòng hoài gối mộng mơ.
211030
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Trải bao nhiêu bụi, núi hồng
Câu thơ để
lại động lòng mai sau
Đời người,
biết mấy thương đau
Bến sông lạnh gió, hồn vào thiên thu.
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
TÂM SỰ
Nghe người bảo là ngon
Cố nhai đi nhai lại
Những gì gán mác ngoại
Vẫn thường nghe là ngon
Tìm chút gì thật giòn.
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
NẾU GIỜ NÀY GẶP LẠI EM
Nếu giờ có gặp lại nhau
Nhìn em anh lục trong đầu...câu thơ
Thời gian
kẽ phấn
nhạt mờ
Anh còn anh đấy
đâu rồi anh xưa
Nếu giờ có gặp lại nhau
Nỡ nào anh mộng thuở nào - dáng xưa.
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
RỒI MAI
Bao mùa theo dấu lưng trâu
Giờ đầy máy móc chất nâu vẫn còn
Rồi mai gì cũng vẹt mòn
Ai còn về lại trâu ròm xưa không
Lên bông cải đã thắm ngồng
Khoảng xưa còn đó mênh mông đi về
Bước đời bước tỉnh bước mê
Chiều không lạnh nắng vời mây đượm lòng.
204425
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
CHUYỆN TUỘT LỜI
Tuột lời đôi câu hớ hênh
Bạn thân đâu phải không mình không ta
Cũng may chưa rớt nơi xa
Gặp em Văn Luyện thành ma không chừng
Đôi khi lời tuột bên đường
Ngẫm mình đâu muốn xem thường ai đâu
Thế là bao biện chữ câu
Chuyện đời dễ vuột dễ đau cho mình
Chợ nào không kẻ rập rình
Sử lời cho phải bớt sinh nhọc nhằn
Phải đâu sẵn nhớ lời răn
Chữ đâu gánh hết băn khoăn của đời
Xưa nay lắm chuyện trời ơi
Chẳng lo tháo dỡ, trao lời lại qua
Sự sinh sự lại sinh ra
Thôi thì lẳng lặng lánh xa cho rồi
Không nói gì sự vẫn trôi
Vàng đang vùn vụt trên ngôi thế mà.
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook