1.
Bốn năm ngồi chung một lớp
Mười bảy gương mặt thân quen
Có đôi khi ta quên mất
Ép một nụ cười vào lưu bút cho nhau.
Một câu chào đâu nhiều khi nói
Im lặng, chau mày lắm lúc lại thành quen.
Là lớp trưởng mà tên đâu nhớ hết
Gặp mặt ậm ừ, cứ bảo "mày" "tao"
Ngày ấy, là ngày ghi tên chọn lớp
Bỡ ngỡ năm đầu bước vào đại học
Giảng đường đông gần ba trăm gương mặt
Thế quái nào mười tám đứa gặp nhau!
Hình như tất cả đều không có ý
Tao thì vô tư không thèm lựa chọn.
Thế là một lớp ra đời
Âm mười sau thừa dương hai cực
Buổi gặp mặt ngày đầu
Tao không đến, nhưng chắc là vui
Rồi "ba chấm", nghĩa là thời gian qua mất
Lắm vui buồn, lắm cãi vã cho nhau
Biết mà, đâu thể nào thân thương hết
Giận nhiều vào, chớ đừng ghét nhau chi.
Mà nhiều khi nghĩ cũng thấy lạ kỳ!
Cái lớp ít người còn hơn thời trung học
Thế mà chẳng khi nào thống nhất
Từ chuyện áo quần đến chuyện đi chơi
Đồng phục lớp chắc ngủ vùi trong giấy
Chuyến du lịch cuối cùng sao thấy xa xăm...
Đời sinh viên, như những chuyến tàu đêm
Bạn bè tứ xứ đổ dồn vào khoang trống
Cùng hành trình chắc gì cùng điểm đến
Tàu đỗ ga dừng mấy đứa lại chia tay...
Tàu đưa ta đi đến tương lai
Khói bụi xô bồ tựa như thành thị
Lắm ngã rẽ, tàu xe tấp nập
Bọn mày xuống ga rồi, cũng sẽ quên tao.
Ôi những chuyến tàu đêm nối hai bờ cuộc sống
Những tiếng còi dội vang vào trống rỗng
Sao khiến ta thêm thấy nặng lòng
Bỗng thèm nói cười, tâm sự
Bạn đồng hành hàng ghế kề bên.
Mai đến ga, chắc đã sáng rồi
Xuống bến nhìn nhau biết bao giờ gặp lại
Ít tâm sự nên dễ nào biết được
Bị cuốn vào đời bọn mày sẽ về đâu?
Tao đã đeo cho mình nghiệp viết
Sẽ không giàu, nhưng chắc được thảnh thơi.
Vốn ghét đời chen lấn, nhỏ nhoi
Nên e ngại cho bọn mày đôi chút
Dòng chảy cuộc đời đâu khi nào êm ái
Mơ mộng nhiều, sặc nước mới chua cay.
Rồi ngày mai,
Có đứa nào sẽ khóc
Như tao đã khóc ngon lành cái ngày thực tập?
Bốn chiếu, ba mùng, tám đứa nằm chung
Đêm cuối Phũm Soài, nhớ miên man đến lạ
Thao thức hoài nghĩ đến những ngày mai...
Ngày mai
Ngày mai
Ngày mai
Tao ghét lắm những ngày mai...
Tao ghét lắm nhựng trạm dừng, bến đỗ
Nhưng đâu có con tàu nào chạy mãi
Hôm nay rồi cũng nối những ngày mai.
Bước xuống tàu, lòng nặng trĩu hai vai
Dòng suy nghĩ như đè lên ngực trẻ
Miên man bước ra nhìn phố thị
Ồn ã những dòng người, lại nghĩ đến ngày mai!
"Gửi lớp Indonesia-05, 18 gương mặt, trong đó có tôi.
Mai chia tay, ai sẽ nhớ!"
(Sài Gòn, 05.06.2008)________________________
2.
Ngọc lan mùa nay chưa nở
Đượm buồn xanh thẳm vòm cây
Chợt thèm cái màu hoa trắng
Tỏa hương
Tiết học cuối cùng
Nắng ơi rọi vào khung cửa
Cho ta vay một nụ cười
Cuối tiết rồi ta gửi trả
Lặng thầm một trận mưa rơi
Thật chăng ngọc lan chưa nở?
Chia ly
Sao đã ngạt ngào...
"Gửi tiết học cuối cùng, cả lớp còn ngồi chung một giảng đường.
Nhành cây ngọc lan ngoài ô cửa, sao xanh đến lạ!"
(Sài Gòn, 07.06.2008)________________________
3.
Những con đường
Chân quen bước
Vẫn quên
Bao lần
Những bài ca
Ngâm nga điệu
Hát lời
Vô ngôn
Ôi niềm xưa cũ
Rán vàng nắng thu
Cháy tàn
Sắc hạ
Phủ tro cuộc đời.
(Sài Gòn, 10.06.2008)________________________
4.
Chiếc ô nhỏ
Màu đỏ
Bỡ ngỡ giữa dòng
Những chiếc ô chảy tràn trong lòng phố,
Nắng vẫn đen,
Mưa vẫn đen.
Chiếc ô đỏ
Nhỏ nhoi
Ngập ngụa giữa dòng những chiếc ô đen.
Chiếc ô nhỏ ngược dòng
Chiếc ô nhỏ xuôi dòng
Vẫn mưa nắng trên đầu
Vẫn đỏ
Kiếm tìm một sắc màu khác biệt
Vàng, xanh, ...
Kiếm tìm khác biệt.
Một ngày nắng
Ba ngày mưa
Nhiều ngày nắng
Lắm ngày mưa
Sắc vẫn đỏ
Chiếc ô nhỏ
Xuôi ngược tìm chi?
Cô bé Bing Yang
Đã thôi khóc những ngày mưa
Nỗi buồn hóa đỏ
Chiếc ô nhỏ
Một ngày gió cuốn
Bay cao.
"Gửi chiếc ô đỏ và Bin Yang, người xa lạ cách hơn nửa vòng trái đất"
(Sài Gòn, 11.06.2008)________________________
5.
Cà phê rất đắng
Ánh nến lập lòe
Chờ tin điện thoại
Chiếc dù rất đen.
(Sài Gòn, 13.06.2008)________________________
6.
Một mình trong hơi đêm
Lặng nghe tiếng buồn về gõ cửa
Chếch choáng men chia ly
Xót thương chi
Ru ai
Ru hoài
Cuối ngày
Buồn đợi chờ...
(Sài Gòn, 14.06.2008)________________________
7.
Khi những chuyện trò kết thúc
Điện thoại hóa lại vô tri
Chờ em nói lời "tạm biệt"
Chờ em gác máy...
Tiếng "bip" dài kéo về nuối tiếc
Vô cớ những chia ly
Muộn phiền chi
Muộn phiền chi
Chỉ một lời từ biệt
(Sài Gòn, 18.06.2008)"Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!"
Nhắc suốt đường cũng chỉ bấy nhiêu thôi.
(Olga F. Berggoltz)