Trang trong tổng số 26 trang (255 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [2] [3] [4] [5] [6] [7] [8] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Tam Diệp Thảo

Sài Gòn đó, đêm mà ươm nắng
Đường vàng nghiêng ngả bóng liêu xiêu
Tròng trành rơi những quạnh hiu
Vỡ ra im vắng nghe điều nhớ thương
Phố dài rũ những hơi sương
Người về lòng thấy lạnh vương nỗi niềm
Chợt thèm lắm những êm cùng ấm
Chợt ước ao những đợi cùng mong
Ta về phố nhớ ta không?
Ta đi phố có đợi trông những ngày?
Ta về gọi khẽ tên ai?
Ta về trông những bóng ai đợi mình?

(Sài Gòn, 07.08.2008)
________________________
@gửi Hoa Xuyên Tuyết, cảm ơn chị đã khen ":) (em cũng muốn khen lại thơ chị, nhưng nhiều quá... đọc mãi chẳng biết khen thế nào nên đành thôi vậy) Mà thơ dễ thương thì chắc người làm thơ cũng dễ thương, chị hỉ!?!
@gửi Cammy, "câu chuyện" và "giấu", bác đúng là tấm gương cho những ai yêu tiếng Việt trong và sáng! Mà bác cũng giấu một cái tên nào đó hay sao? Em thì vừa để tuột mất rồi. Đi một mạch. Đi luôn. Và ta không bao giờ gặp lại trong đời...
@gửi Tịnh Tâm, chị vừa tham gia diễn đàn hôm nay hỉ ^^ quý hoá quá lại vào phòng em mà đề thơ. Mà cơn mưa năm ngoái, nó đi thì không về nữa đâu chị ạh. Ngày còn chút nắng vì cơn mưa năm nay còn lững lờ chưa vội đến mà thôi. Sài Gòn mấy ngày nay rét lắm, em vừa đi xa về và thấy bỡ ngỡ...
"Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!"
Nhắc suốt đường cũng chỉ bấy nhiêu thôi.
(Olga F. Berggoltz)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tịnh Tâm

@Tam Diệp Thảo: Không có gì, mình cũng chỉ là...lang thang tìm chút gì vui thôi mà! :)
Cũng mong là những cơn mưa khó chịu năm ngoái sẽ không về nữa...
Như là tình cờ...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tam Diệp Thảo

Phố chiều
là những vườn hoa
bờ cỏ xám lòa nhòa cánh bướm
bụi vướng trên tóc ai
những hạt
hương mờ
tê lạnh
gió
buồn qua.

(Sài Gòn, 18.08.2008)
_________________________
Những sáng mưa, hạt vỡ đều nhịp trên mái tôn, xao động.
Những trưa mưa, hạt rơi cánh sứ trắng muốt bên ô cửa sổ, nồng nàn.
Những chiều mưa, hạt tung tóe cánh bướm mong manh, lạnh buốt.
Sài Gòn, những ngày mưa ngâu, ngập tràn âm thanh, màu sắc, mùi hương và cảm giác. Sài Gòn, những ngày mưa ngâu, rét run người. Loanh quanh ngoài phố trong vô tận cơn ngâu, nhớ chi lắm một ô cửa sáng đèn và dáng người đợi chờ nhạt nhòa trong ánh vàng ấm áp. Nỗi nhớ mang hình cánh bướm: vỡ tan.
"Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!"
Nhắc suốt đường cũng chỉ bấy nhiêu thôi.
(Olga F. Berggoltz)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

chianh

MÙA LÁ RỤNG
sáng nay thức dậy
nhặt cánh lá rơi
thu đã về rồi
ngoài kia mưa rơi

sáng nay thức dậy
lòng thấy bồi hồi
lại mùa sắp trôi
già thêm một tuổi

sáng nay thức dậy
nhìn mùa thu trôi
chợt nhìn phận người
con cái xa xôi

sáng nay thức dậy
quét lá sân chùa
lòng như chợt thấy
tâm hồn thoảng trôi.
LÊ CHI ANH
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tam Diệp Thảo

1.
Mùa thu về trong cơn mưa tháng chín
Lá me nào rơi nhẹ thinh không
Góc phố nhỏ nắng chiều không hoang vắng
Thu Sài Gòn nhớ lắm một bờ vai…

(Sài Gòn, 11.09.2007)
________________________
2.
Phố chiều
Cà phê đen một mình khung cửa vắng
Giọt buồn rơi khuấy động góc thời gian
Cơn mưa nhỏ
Chiếc lá nhỏ
Rơi...
Cửa kính nhòa hay mắt lệ nhòa?
Nhìn chẳng rõ phố chiều mưa chợt đến.

(Sài Gòn, 30.09.2007)
________________________
3.
Có vội vàng chăng hỡi thời gian
Như con sóng vào bờ chưa kịp nói
Như gió khẽ
Như sương mai
Tuổi mười lăm em đến tự bao giờ
Rơi rớt
Cho đời chút tơ vương
Cho gió chút hương
Cho mong manh cánh hoa vương chút nắng
Cho kẻ ngẩn ngơ
Vướng tơ trời em cười khẽ tuổi mười lăm...

"Gửi sinh nhật Ân Ân, 01.10"
(Sài Gòn, 02.10.2007)
________________________
4.
Ôi nỗi nhớ! Là gì ấy nhỉ?
Sao nghĩ hoài chả bít nhớ chi chi...
Sao vẩn vơ chân bước nẻo đường về
Nghe gió khẽ điều gì như... nỗi nhớ!

________________________
5.
Đen tuyền
Này hỡi bầu trời đêm.
Lấp lánh
Này hỡi ngàn vì sao.
Ơi cơn gió nào xào xạc
Liễu rũ nghiêng mình như vớt ánh trăng tan.
Giang tay rộng ta ôm vào tất cả
Gói trọn hư vô
Đêm vắng hóa lệ nhòa...

(Sài Gòn, 06.10.2007)
__________________________
6.
Vội vàng em bước qua tôi
Cơn gió thoảng khẽ mùi hương nỗi nhớ.
Gần gũi quá
Sao xa xôi quá
Tơ trời vương
Rung nhẹ...
Hóa vô hình.

(Sài Gòn, 13.10.2007)
__________________________
7.
Mùa thu nào cho lá vàng xào xạc
Cơn mưa nào cho ướt một bờ vai
Góc phố nhỏ, ta đợi người nơi ấy
Nghe gió thu ru
Đêm hát gọi mơ về…

(Sài Gòn, 20.10.2007)
________________________________________
Những ngày cuối hạ, rảnh rỗi, ngồi soạn lại những gì đã viết. Quyết định gom lại tất cả và lưu vào đây, biết đâu sau này...
Mà chẳng biết bản viết những bài trước đó mất đâu cả! Chán thật.



@Tịnh Tâm: cứ lang thang tiếp nữa nghen ":> Mà những cơn mưa năm ngoái không về, những cơn mưa năm nay cũng lại đến mà thôi. Những cơn mưa ấy...
@Chi Anh: ^.^ nhìn mùa lá rụng, em chỉ thấy nỗi buồn... vô cớ chứ chưa dám nghĩ chuyện xa xăm của tuổi già và con cái đâu. Hì... Cảm ơn bài thơ của chị nghen!
"Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!"
Nhắc suốt đường cũng chỉ bấy nhiêu thôi.
(Olga F. Berggoltz)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Xuyên Tuyết

Hì, đừng vì chị khen thơ em mà em khen lại thơ chị nhớ :P. Chị cũng nghĩ, thơ dễ thương, người viết cũng dễ thương. Nhưng không nhất thiết thơ buồn là người viết phải buồn. Hic.
"Xin anh đừng hỏi vì sao
Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tam Diệp Thảo

1.
Ngày lặng lẽ
Ngày trôi rất khẽ
Sỏi đá có buồn thinh lặng đợi ngày sang.
Bụi thời gian
Vô tình cơn gió thổi
Nhớ ngậm ngùi
Ta…
Lệ đá tuôn rơi.

(Sài Gòn, 28.10.2007)
__________________________
2.
Hoa sữa thôi ngọt ngào
Màu cốm mới thôi xanh
Mủa Thu ơi
Gọi tên mi lần cuối
Ta lặng thầm đón cái rét đầu đông.
Cơn gió thoảng ban mai vương chút lạnh,
Loang lổ nắng vàng chiếc lá khẽ rơi rơi
Chạm nhẹ thinh không,
Sóng vỗ bờ ký ức
Bỗng bần thần
Chợt tiếc một mùa qua...

(Sài Gòn, 03.11.2007)
__________________________
3.
Đời người có những dòng sông
Không cầu bắc,
Chỉ một con đò nhỏ.
Tất bật mái chèo,
Người lái đò nối hai bờ mê mãi
Tiễn kẻ sang sông
Cũng đôi chút chạnh lòng

Đời hối hả
Người qua sông vội vả
Có một lần tìm lại bến đò xưa
Để lặng thầm nhìn đò nhỏ thôi đưa
Dòng sông vắng
Mái chèo thôi rẽ nước

Ơi đò nhỏ,
Ơi những con đò nhỏ!
Ta nhớ mái chèo
Ta nhớ những dòng sông
Người đưa đò mắt dõi ngóng trông
Ta thấy nhớ...
Một đời ta muốn nhớ

Chiều nắng cũ
Vương đôi bờ kỷ niệm
Chợt thấy mình bước vội chuyến đò xưa
Bâng khuâng nghe một tiếng hò
Cười thơ dại
Người đưa đò vẫn đó...

"Sang sông chẳng bắc cầu Kiều,
Đón con đò nhỏ con yêu thầy nhiều."

(Sài Gòn, 11.11.2007)
__________________________
4.
Đời cần một sắc hoa
Vậy hãy hóa tim ta muôn vạn cánh
Theo gió ngàn
Rải nhẹ chút hương,
Khẽ vương vấn muôn phương...

(Sài Gòn, 06.11.2007)
__________________________
5.
Vu vơ cơn gió
Ta muốn hóa ngàn mây
Rong chơi mãi một đời vô định
Không nơi chốn
Chẳng tháng ngày
Chỉ ta với một ước mơ thôi...

(Sài Gòn, 07.11.2007)
__________________________
6.
Ta có nghe gì chăng này gió khẽ
Ta có nghe gì chăng này mưa rơi
Nguyệt cầm buông đêm vắng người cô lẽ
Gió lộng lòng ta hay gió rít trời...

__________________________
7.
Mùa sang
Chẳng điệu buồn ly biệt,
Chỉ vương vấn mưa rơi
Khóe mắt cay xè
Những hạt...
Lăn dài
Đâu biết vô tình
Ướt nặng một bờ vai

(Sài Gòn, 08.12.2007)
________________________________________
@Hoa Xuyên Tuyết: Có lẽ... Có lẽ... ":)
"Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!"
Nhắc suốt đường cũng chỉ bấy nhiêu thôi.
(Olga F. Berggoltz)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tam Diệp Thảo

1.
Sài Gòn mùa nay mưa rơi,
Có nghe chăng lặng lẽ?
Giữa dòng nhộn nhịp
Lẫn điệu buồn...

Sài Gòn mùa nay hơi sương,
Có nghe chăng chút lạnh?
Vương bóng người đi
Buốt se lòng...

Sài Gòn mùa nay vắng ai,
Có nghe chăng gió khẽ?
Đêm vắng cùng ta
Hát lặng thầm...

Sài Gòn mùa nay nỗi nhớ
Người đi góc phố chợt buồn...

(Sài Gòn, 25.11.2007)
________________________
2.
Có giây phút
Ta nép mình vào góc nhỏ
Chờ thanh âm vội vã một ngày qua
Họa trời xanh bằng bụi xám nhạt nhòa.

Rồi giây phút
Ta một mình lặng lẽ
Giọt cà phê đắng vị những dòng người
Từng vệt áo lấm lem màu hối hả…

(Sài Gòn, 15.12.2007)
________________________
3.
Lại một ngày dài
Đồng hồ quay hai mươi bốn tiếng
Tờ lịch rơi
Tay ai bóc vội ngày sang
Những sắc hoa nở vội
Những tia nắng chói chang
Những dòng người hối hả
Mặt khó đăm đăm nơi vạch ngày trắng xóa
Đỏ vàng xanh ta lăn tiếp dòng đời.

Lại một ngày tàn
Như buổi cuối đông và nếp ngày vương chút lạnh
Tuyết chưa tan...
Vì ngày nào phủ tuyết
Vì lòng nào đủ nhiệt
Để đông tàn và nắng ấm xuân sang
Để lắng nghe trong ồn ào một thanh âm lặng lẽ
Cuộc sống nảy mầm trên vết những ngày qua

Lại một ngày trôi
Như bao ngày trong ba trăm sáu mươi lăm trang lịch
Giữa phố phường bụi bặm
Khẩu trang che mất mặt người
Ta tìm riêng mình một góc
Nhìn ai qua ánh mắt
Miệng cười ngốn vào bụi bặm
Trống không…
Lại một ngày.

(Sài Gòn, 12.01.2008)
________________________
4.
Sài Gòn ngày ồn ã
Chồi xanh chợt hé...
Trận mưa rào
Cười tít mắt
Khẩu trang đâu cần che bụi bặm
Thấy yêu nhiều
Đường phố
Bước vội vạch ngày qua

(Sài Gòn, 26.01.2008)
________________________
5.
Bước nhẹ
Xuân sang tràn nắng mới
Người vui trẩy hội
Gió reo vang
Cây cỏ miên man
Câu chúc phúc
Tân niên may mắn
Vạn bình an...

(Sài Gòn, 02.02.2008)
________________________
6.
Cho tôi làm mưa rơi
Ướt phố chiều
Em bước qua lối nhỏ
Vội vàng
Rơi vỡ giọt cười xinh

(Sài Gòn, 09.03.2008)
________________________
7.
Giữa những phố phường xám ngắt
Cỏ xanh mọc dại chân người
Đón ngày nắng ấm
Quên đời âu lo

"Gửi nhóc Cỏ"
(Sài Gòn, ..., 2008)






________________________________________
"Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!"
Nhắc suốt đường cũng chỉ bấy nhiêu thôi.
(Olga F. Berggoltz)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tam Diệp Thảo

1.
Anh nhớ phố một ngày
Nắng đổ vàng bóng những hàng cây
Trong lặng lẽ phố phường
Em nhoẻn cười
Anh đánh quên câu chữ
Sao gặp lần đầu
Cứ ngỡ đã quen lâu

Anh nhớ phố một ngày
Gió cuốn những lặng im xao xác
Cuộn mình trong trang sách
Anh bỏ quên...
Em đứng cạnh bao giờ.
Đời bỗng hóa câu thơ
Lần đầu
Anh nghĩ

Anh nhớ phố một ngày
Đường trải dài từ những vòng xe
Hai bóng song song
Hòa một... ngã tư nào
Phố dài vô tận
Em nói cười
Hóa ngắn

Anh nhớ phố... một ngày có lẽ
Quên mất thời gian
Chỉ quay mãi những vòng xe
Cuốn vào lặng lẽ
Gió vàng xao xác nắng
Bóng em buổi gặp đầu
Hòa một, vạn lần sau

"Lời nhớ đầu, gửi em"
(Sài Gòn, 18.03.2008)

________________________
2.
Nắng về theo gió
Gió về hương hoa
Mong manh cánh nhỏ
Đón yêu thương rơi vỡ đời ta

Em về cuối phố
Mưa sầu miên man
Phố buồn thay áo
Cố quên đi sao vẫn muộn phiền

Thôi sầu mưa nhé
Thôi buồn ta ơi
Để yêu thương trôi mãi cùng mây
Mây về theo gió
Nắng còn nơi đây
Phố vàng in bóng
Bước chân ai đi về những ngày...

(Sài Gòn, 01.04.2008)
________________________
3.
Chiều về phố đâu mưa
Dẫu mây đen kín lối
Nắng đâu vàng ngõ nhỏ
Sao lá gầy tuôn rơi

(Sài Gòn, 06.04.2008)
________________________
4.
Im lặng
Có một người im lặng
Cho nửa mùa thu phai tàn
Lá bàng vàng rơi chết góc trời xanh
Gió biết nghe gì
Cỏ biết nghe gì
Nửa mùa thu chết lặng
Trong câu thơ em chẳng nói
Anh biết viết gì cho nửa mùa ở lại

Im lặng
Có hai người im lặng
Nửa mùa thu tàn phai
Và nửa cũng nhạt nhòa
Chẳng có câu thơ cho nửa mùa đã chết
Đâu thể ráp vần cho một nửa mùa sau

Im lặng
Mùa thu đã qua chưa
Sao im lặng?
Không nắng
Không mưa
Sao anh biết hai nửa mùa đã mất
Sao anh biết lối về phân hai ngã
Nửa nhạt nhòa
Nửa im lặng mùa qua.

"Lời nhớ thứ 2, gửi em vì những lặng im"
(Sài Gòn, 12.04.2008)

________________________
5.
Trưa ngày nóng bức
Cửa lớp vàng hoe những gió
Lời giảng tựa thơ
Chữ ru câu hát
Đều đều những bước
Cơn mơ đi
Để lại chiều
Bỡ ngỡ.

(Sài Gòn, 16.04.2008)
________________________
6.
Trưa nay mưa về
Nặng nề trút hạt
Như muộn phiền, như giận dỗi điều chi.
Mưa ơi mưa, mưa rơi mãi chia ly
Con phố nhỏ trắng rèm buông ngõ vắng
Những hàng cây đắm mình trong im ắng
Lá chẳng theo mùa trút xuống tươi xanh
...

(Sài Gòn, 20.05.2008)
________________________
7.
Anh biết viết gì?
Nỗi nhớ vô danh
Nỗi nhớ vô hình
Vô thanh vô sắc.

Một chiều nắng ấm
Một sớm mùa đông
Một nụ hôn nồng
Phải không, nỗi nhớ?

Anh tìm khắp chốn
Anh hỏi muôn nơi
Chân bước rã rời
Vẫn không dấu vết

Anh viết muôn chữ
Anh viết vạn câu
Câu chữ lắc đầu,
Đặt vào ba chấm

Một chấm ngày nắng
Một chấm ngày mưa
Một chấm còn thừa
Dành riêng nỗi nhớ
...

"Lời nhớ thứ 3, gửi em ba chấm"
(Sài Gòn, 21.05.2008)
"Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!"
Nhắc suốt đường cũng chỉ bấy nhiêu thôi.
(Olga F. Berggoltz)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tam Diệp Thảo

1.
Nhớ
Nhớ
Nhớ
Nhớ
Nhớ
Nhớ
Nhớ
...
Gọi chi cho lắm
Chỉ là nhớ thôi!

(Sài Gòn, 22.05.2008)
________________________
2.
Tháng năm về rỉ rả những cơn mưa
Đất trời khóc đỏ cả màu hoa phượng
Nấc nghẹn ngào âm ĩ tiếng ve ran
Chan chứa đến vỡ oà
Năm tháng...

Ấy là Hạ đã về, cơn mưa thêm vị mặn
Những nhịp đường cháy đỏ biệt ly
Người đi ngước nhìn ngơ ngẩn
Giữa phố phường nghe tiếng trống thân thương
Nghe ngày về thơ ấu chẳng vẹn nguyên
Nghe mằn mặn vị mưa trong khoé mắt
Cay xè, nơi góc lớp
Ấm nồng phượng nở những vòng tay.

Ôi, Hạ ơi! Đỏ làm chi phượng cháy
Để đất trời bật khóc đến miên man
Để mắt nhìn nhau chỉ thấy mỗi màu
Nuối tiếc...
Hạ ơi!

(Sài Gòn, 23.05.2008)
________________________
3.
Em đi để lại cơn mưa
Và mùa hạ len vào nỗi nhớ
Ngẩn ngơ...
Hoa phượng cháy.

(Sài Gòn, 24.05.2008)
________________________
4.
Không có cho tôi nỗi nhớ
Xa em mê mải những ngày
Có thời gian nào rũ chết
Những mùa mưa nắng trong tim.

(Sài Gòn, 25.05.2008)
________________________
5.
Mùa Hạ có ngọt ngào?
Em hỏi chi...
     Tôi chỉ thấy trong mưa vị mặn
Mà nhấm cánh phượng rồi
Ai chẳng biết men chua
Xen vị đắng
     Đâu ngọt ngào Hạ rớt.

Thôi em ạ, mùa về ai trông đợi?
Vì mùa đi ta biết nhớ mong gì
     Mê mải
Tìm ngọt ngào
Trong những mùa rũ chết
     Làm chi...

(Sài Gòn, 26.05.2008)
________________________
6.
Một chiếc lá rơi
Nào đã Thu về
Anh biết thế
Vẫn mải mê tìm kiếm
  Như đã tìm em
Cả cuộc đời
  Chợt thấy...

Em bước qua mùa Hạ
Anh sợ gãy nhịp cầu
Chẳng theo em đến được mùa Thu
  Đành ru lòng mê mải
Bốn mùa - lá rụng
    Chờ em.

(Sài Gòn, 27.05.2008)
________________________
7.
Ta đặt ta vào giữa dòng người
Thấy bỡ ngỡ, "Sao mình xa lạ?"
Thấy bối rối, "Sao mình khác biệt?"
Những gương mặt khóc cười sao thấy quá xa xăm...

Tự nhìn lại:
Này mắt, mũi, chân, tay, ...
Này quần áo, này giày, này vớ, ...
Tóc đã chải, mắt ghèn đã rửa,
Miệng thơm tho, giọng nói ngọt ngào...
Đâu khác biệt, vẫn thấy mình tách biệt?
Cũng dáng hình người, cũng chan chứa nghĩ suy
Hít
Thở
Nói
Cười
Máu chảy vẫn đỏ tươi
Yêu
Ghét
Giận
Hờn
Có thể nào lại khác?

Ôi, nhân loại, mấy nghìn năm sự sống
Chẳng lẽ nào Người biến dị ra con
Rồi xót thương đắp nặn lại dáng hình
Đặt con giữa những anh em lành lặn?

Vâng, có lẽ...
Mà không, có lẽ...
Thôi, quan trọng gì, ta vẫn là ta
Vẫn con người, vẫn sống giữa ngày đêm
Dẫu khác biệt,
Vẫn muộn phiền, yêu thương mê mải.

Ta-biến dị
Giữa dòng người lành lặn
Sẽ mang cho mình mặt nạ
Khắc chạm những khóc cười
Viết cho mình kịch bản
Thoại lời ngọt, đắng, chua, cay.
Ta sẽ biến dị ta-biến dị
Hòa vào đám đông người,
Nở những nụ cười giả tạo
Chia những ôm ấp xã giao
Khóc những buồn phiền ngược ngạo...
Sẽ là ta.

(Sài Gòn, 02.06.2008)
"Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!"
Nhắc suốt đường cũng chỉ bấy nhiêu thôi.
(Olga F. Berggoltz)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 26 trang (255 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [2] [3] [4] [5] [6] [7] [8] ... ›Trang sau »Trang cuối