Trang trong tổng số 100 trang (999 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [91] [92] [93] [94] [95] [96] [97] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Poet Hansy

BÌNH THƠ
TRÊN FACE BOOK
**************
Poet Hansy
**********
2023
*****


https://1.bp.blogspot.com/-r5QC1_9JgII/XRoimluaNSI/AAAAAAACIdQ/VyF8arWOX34ZaVxIHWIH8StB7_Nx_c1LgCLcBGAs/w640-h362/2.8.jpg

15.00
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Poet Hansy

1.
XUÂN NỒNG

Xuân đang đến
Tết lại về
Người đi để lại câu thề vấn vương
Còn đây một áng thơ Đường
Tâm tình gửi nhớ người thương thuở nào.

Mưa lất phất
Gió lao xao
Mùa sang đôi lứa ngọt ngào bên nhau
Đường khuya xao xuyến muôn màu
Trầm hương thoang thoảng quyện lâu chẳng ngờ.

Môi si dại
Mắt ngây khờ
Tình thơ gửi gió hoang sơ đất trời
Chắc là vẫn nợ duyên đời
Cho nên lưu luyến không rời bước chân.

Ngồi sát lại
Xích thêm gần
Cho trăng ảo diệu thêm phần đẹp xinh
Người ơi giữ nhé câu tình
Cho Xuân ngào ngọt lung linh môi cười…

MINH HIEN
*
Mùa Xuân muôn thuở vẫn luôn là một khởi đầu ngọt ngào đấy cảm hứng với nhiều âm ba của sóng tình chao chọng. Xuân đất trời cứ đến rồi đi, nhưng Xuân trong lòng thì đôi khi thật lạ lúng, cứ trú ngụ bất hợp pháp trong những vành tim cháy bỏng thương yêu đôi lứa đang rộn ràng với hạnh phúc reo vui. Và XUÂN NỒNGcủa Nàng thơ MINH HIỀN cũng vậy, luôn đầy ắp những quãng nhạc lồng lộng trẻ trung thanh thoát và tình tự…

Xuân đang đến
Tết lại về
Người đi bỏ lại câu thề vấn vương
Còn đây một áng thơ Đường
Tâm tình gửi nhớ người thương thuở nào

Ở một đầu của sự nhớ thương, mùa Xuân chỉ về trong niềm nói “Trạng”. Trạng là bởi làm gì ở cái xứ nắng cháy da người vào quãng đầu năm mà lại có được lất phất mưa bụi bay bay kèm theo cái giá lạnh ngọt sắc như ở phía phía đầu bên kia thương nhớ! Ở đó có sương mù lãng đãng trên mặt hồ huyễn ào tình yêu, lượn lờ chập chùng trong những hàng cây riu ríu con đường thấp thoáng bóng dáng tình nhân quấn quyện…

Mưa lất phất
Gió lao xao
Mùa sang đôi lứa ngọt ngào bên nhau
Đường khuya xao xuyến muôn màu
Trầm hương thoang thoảng quyện lâu chẳng ngờ

Hình như nhờ có cái rét mà người ta cảm thấy ấm áp hơn khi bên nhau thủ thỉ tâm tình, cộng hưởng hơn hơi ấm từ những trái tim hừng hực lửa đam mê cháy bỏng đang san sẻ cho nhau. Để thấy lòng gắn bó hơn khi tựa vào nhau cùng đâm chồi nẩy lộc tô điểm cho vườn yêu giữa cội Xuân lòng. Có lẽ, trong cái nắng chan hoà của buổi đầu Xuân, miền Nam thiệt thòi không ít khi thiếu vắng chất xúc tác giá rét ngọt ngào khiến ds9o67i lòng xích sát nhau hơn.

Môi si dại
Mắt ngây khờ
Tình thơ gửi gió hoang sơ đất trời

Ngẫm lại hình như nhờ duyên phận kết đôi nên cứ dùng dằng luyến lưu mãi trong nhau dẫu không ít lần bão giông tình đời giật xé không thương tiếc hai trái tim nhỏ nhoi và yếu ớt. Những cái hẹn thề của tiền kiếp mơ hồ vẳng lại buộc đời nhau trong ấm áp buổi Xuân về…

Chắc là vẫn nợ duyên đời
Cho nên lưu luyến không rời bước chân

Và rồi tất cả những hù doạ rét mướt của buổi tàn đông cũng qua đi, tan biến vào hư không dưới sức ấm của lưới lửa tình nhân hào trong nhau như bóng với hình. Và ve bỗng râm ran khi chúm chím môi nồng ngồn ngộn đổi trao những thông điệp tình yêu cháy bỏng ngàn đời trên nền trời diễm ái của những trái tim mùa Xuân ngọt xớt…

Ngồi sát lại
Xích thêm gần
Cho trăng ảo diệu thêm phần đẹp xinh
Người ơi giữ nhé câu tình
Cho Xuân ngào ngọt lung linh môi cười…
……………
Bằng thủ pháp “ngắt nhịp”, tác giả đã khiến bài thơ Lục bát truyền thống có kết cấu mạnh mẽ, dồn dập hơn cả về nhịp điệu lẫn tứ thơ khiến người đọc dường như cũng hối hả chạy theo cái cuồn cuộn đang dâng trào trong mỗi khổ thơ nồng nàn chất Xuân ngọt ngào tình tự…

Thơ Minh Hien chủ yếu thường khai thác đề tài tình yêu trong nhiều cung bậc, trạng thái... Dù vui hay buồn, hạnh phúc hoặc thương đau… thì giọng thơ vẫn lãng đãng nhẹ nhàng như ru lòng người vào cõi diễm tình man mác, không quá ồn ã khi cập bến bồng lai, cũng chẳng nhiều bi luỵ khi vô tình chông chênh bên bờ vực thất vọng…

HANSY
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Poet Hansy

2.
VALENTINE

Em có anh trong ngày tươi đẹp nhất
Tim bồi hồi ngây ngất cõi hồn em
Nụ hôn trao, em xin nguyện mãi gìn
Dẫu cách trở trăm nghìn xa thăm thẳm.

Em bên anh tình sâu dài nghĩa mặn
Đã bao mùa Valentine trắng gửi trao em
Càng yêu thương hạnh phúc lại nồng thêm
Chuyện đôi mình hằng đêm vào cổ tích.

Em trao anh nồng nàn hương cỏ mật
Trái tim yêu chân thật mối tình em
Say sưa kể chuyện tình lúc nửa đêm
Lời yêu đương ngọt mềm muôn vạn kiếp.

Em cùng anh sẽ không còn bóng chiếc
Mùa xuân đầy lá biếc gửi người thương
Kéo không gian xáp lại nối hai phương
Nắng sẽ toả trên đường ai vẫn đợi.

Em yêu anh,  tình đầu là tình cuối
Thuỷ chung lòng không đổi, nhé anh yêu
Quấn quyện vào nhau sớm sớm chiều chiều
Dẫu có chết không chia lìa được nữa...

Minh Hien
*
Đã từ lâu, gần như trên toàn thế giới, những người yêu nhau chọn  riêng cho mình một ngày kỷ niệm Tình Yêu gọi là: Valentine’s Day hay Ngày Tình Nhân.


Nhưng thuộc tính của tình yêu là TRAO và NHẬN. Vì thế, dường như với chỉ một ngày Valentine Đỏ [14.2] ngọt ngào thì xem chừng vẫn chưa đủ với những con tim đang loạn nhịp yêu đương. Vậy nên, những người yêu nhau đã lấy thêm một ngày nữa, gọi là Valentine Trắng, lùi sau đúng một tháng, cốt để bày tỏ tình cảm sâu xa, nồng mặn của mình trước tấm lòng yêu thương vô bờ bến của người đã cất giữ hình bóng mình trong buồng tim luyến ái, đã thể hiện sự yêu thương nồng cháy bằng những lời nói, những món quá… trong ngày Valentine Đỏ.

Thông thường, Valentine – Đỏ hay Trắng –  là dịp để tôn vinh tình yêu đôi lứa, để bày tỏ tình cảm giữa các cặp tình nhân bằng những cánh thiệp Valentine lộng lẫy, những bó hoa hồng thơm ngát, những hộp sô cô la đậm đà hương vị quyến rũ…  Nhưng Nàng thơ MINH HIEN đã hồi tặng cho người mình yêu một món quà thật đặc biệt: Bài thơ VALENTINE TRẮNG!

Bài thơ như một tiếng lòng tha thiết, thay lời muốn nói, thể hiện rõ sự cảm tạ chân thành nhiều cung bậc về tất cả những gì đã nhận được từ người yêu trong quá khứ của cuộc tình nồng mặn, thể hiện rõ nét nhất là biết bao yêu thương chân tình mà người yêu đã dành riêng cho mình trong dịp lễ Valentine Đỏ vừa qua trong tháng trước. Ở đây, TRAO và NHẬN cứ qua lại tuần hoàn giữa hai người, nối tiếp nhau không bao giờ ngừng nghỉ, chẳng khác nào bản luân vũ con tim quấn quyện mãi không rời của những kẻ đang đắm chím trong hoan lạc yêu thương…

Em bên anh tình sâu dài nghĩa mặn
Đã bao mùa Valentine trắng gửi trao em

Nói như thế không có nghĩa trong những mùa Valentine Đỏ không trao gì cho nhau, bởi Valentine Trắng là sự hồi đáp về những gì nhận được trong Valentin Đỏ kia mà! Valentine Trắng có là để  minh định thêm rằng, những mùa Vlentine Đỏ, Trắng xen kẻ lẫn nhau đã hình thành nên một lâu đài kỷ niệm vàng son của cổ tích tình yêu đôi lứa. Bởi không chỉ TRAO nhau ân tình trong ngày Valentine Đỏ mà còn được NHẬN lại chân tình, đà đượm trong ngày Valentine Trắng. Đó mới chính là chân lý của tình yêu: TRAO và NHẬN liên tục hoán chỗ cho nhau như một sự luân hồi bất tuyệt của triết lý nhân quả vậy!

Em có anh trong ngày tươi đẹp nhất
Tim bồi hồi ngây ngất cõi hồn em
Nụ hôn trao, em xin nguyện mãi gìn
Dẫu cách trở trăm nghìn xa thăm thẳm

Thông thường, người nam là nhân vật chủ động phát khởi những dấu hiệu và cử chỉ của tình yêu, tạo cảm giác đang TRAO tín hiệu xúc cảm về phía người tình. Người nữ, trong thực cảnh đó, xem như đang đón NHẬN và dẫn dắt xúc cảm tình yêu hoà lẫn vào trong trái tim mình. Nhưng đó không phải chỉ là sự tiếp xúc vật lý đơn thuần giữa hai cái hôn hay sự âu yếm qua lại, mà với phái nữ, những gì người yêu trao đến có khi động chạm đến tận cùng xúc cảm của họ, thậm chí thần thánh lên thành kỷ vật thiêng liêng sẽ bảo quản suốt đời dẫu có gặp bão táp mưa sa, gió giông vùi dập...

Có người ví dí dỏm rằng: Đàn ông như chiếc bếp ga, Phụ nữ như chiếc bàn là [ủi]. Xét về nhiều khía cạnh trong tương quan tính cách nam nữ thì quả có phần đúng như vậy. Nam giới như những người thợ săn, hùng hổ lao tìm và tìm mọi cách để chế ngự, chiếm đoạt con mồi bằng những hành vi sôi động, náo nhiệt và nhanh chóng nhất. Thật đáng mặt nam nhi! Tuy nhiên, sự đời cái gì cũng có hai mặt cả. Bạo phát thì bạo tàn. Nóng nhanh như chiếc bếp ga vừa bật lên nhưng cũng chóng nguội khi tắt công tắc. Còn chiếc bàn là xem ra việc khởi động có vẻ chậm chạp khi cần có độ nóng cần thiết, nhưng dẫu có rút phích cắm điện ra lâu rồi nhưng vẫn còn  ủi được vô khối đồ đạc!


Vì vậy, đừng nhầm tưởng rằng họ chỉ biết đón nhận xúc cảm từ người yêu một cách có vẻ thụ động, mà chính do bản chất của nữ là thế: dịu dàng, đằm thắm nhưng đượm đà và thật bền lâu. Bởi sau khi đón nhận những xúc cảm yêu thương từ người tình trao cho, họ như nuốt trọn niềm yêu vào tận đáy lòng và phong kín trong góc riêng tư bé nhỏ như mật thất vậy. Những xúc cảm “để dành” đó luôn thì thầm trong tim họ và thôi thúc một sự hồi đáp xứng tầm.

Em trao anh nồng nàn hương cỏ mật
Trái tim yêu chân thật mối tình em
Say sưa kể chuyện tình lúc nửa đêm
Lời yêu đương ngọt mềm muôn vạn kiếp

Vẽ ra một không gian tình tự đầy mật ngọt của tương lai. Nghĩa là, từ mầm hạt của trái ngọt tình yêu người thương ươm tặng, nàng sẽ xây dựng nên một vườn địa đàng cho hai đứa thoả tình mong. Nếu người con trai với thiên chức tạo hoá ban cho là sự truyền giống, khiến cho họ hay “ngó ngang, liếc dọc” để tìm “con mồi” thì lạ lùng thay, bản chất nữ rất hiếm hoi mắc phải những tật xấu kiểu như vậy. Cũng không như người đàn ông hay “ham của lạ”, “đứng núi này trông núi nọ”, thậm chí bỡn cợt cùng tình yêu. Với phụ nữ, yêu ai là họ có vẻ rất nghiêm túc, cụ thể là bắt đầu vẽ ra ngôi nhà hạnh phúc của hôn nhân, với những toan tính gắn kết dài lâu với người mà trái tim họ đã mở cửa và trao trọn. Đó cũng là một trong vài lý do cốt yếu khiến người phụ nữ “đau” hơn khi tan vỡ cuộc tình.

Em cùng anh sẽ không còn bóng chiếc
Mùa xuân đầy lá biếc gửi người thương
Kéo không gian xáp lại nối hai phương
Nắng sẽ toả trên đường ai vẫn đợi

Tình yêu đem lại cho con người sự mơ mộng tuyệt vời nhất. Nhưng với người đàn ông, bên cạnh tình yêu còn có công danh và sự nghiệp nữa. Đôi khi, tình yêu còn có vẻ lép vế hơn so với những hoài bão – thậm chí có khi chỉ là công việc –  mà  một trang nam nhi đang theo đuổi. Bởi thế, trong tình yêu, nam giới có vẻ “tỉnh” hơn phụ nữ khá nhiều. Theo thống kê của những tổ chức uy tín thì, trong tình yêu, phụ nữ thường CHO nhiều hơn NHẬN, và dám “chết” cho tình yêu nhiều gấp đôi nam giới!

Và vì nhiều mơ mộng khi đắm chìm trong mật ngọt tình yêu nên họ thường thủ thỉ với người yêu mà cũng như tự nói với chính mình lời thề nguyền trăm năm gắn bó son sắt không bao giờ nhạt phai, cách biệt. Bởi làm sao xa nhau khi cả kiếp này đang cố thực hiện cho được lời ước hẹn cau trầu tự tiền kiếp xa xưa: Dẫu tái sinh vẫn là chồng vợ. Dẫu trái đất không còn thì giữa vũ trụ hư không này mình vẫn mãi có nhau…

Em yêu anh,  tình đầu là tình cuối
Thuỷ chung lòng không đổi, nhé anh yêu
Quấn quyện vào nhau sớm sớm chiều chiều
Dẫu có chết không chia lìa được nữa...

Bài thơ Valentine Trắng, qua diễn cảm của Minh Hien, dẫu đơn sơ nhưng gói trọn một chân lý bất hủ của tình yêu: TRAO và NHẬN luôn tuần hoàn giữa hai con tim gắn bó. Là quà tặng cao quý và sang trọng nhất khi cần bộc lộ tình cảm giữa hai kẻ yêu nhau. Là vòng tròn bất tử mà Chủ thể và Khách thể luôn hoán chỗ cho nhau để thể hiện trọn vẹn tâm thế của người tình trong không gian vô hạn. Mọi hình thức khác của quà tặng trong Ngày Tình Nhân đều quy về ý nghĩa của mối chung cuộc đó.

Và, Valentine ơi, yêu biết mấy vô chừng!

HANSY
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Poet Hansy

3.
SẼ VỀ CÙNG EM

Anh sẽ về cùng Em
Cho tình lên màu mật
Cho tim yêu chất ngất
Tìm lại buổi hẹn hò.

Anh sẽ ngồi cùng Em
Trong căn phòng năm cũ
Mà nghe lòng bỡ ngỡ
Như mới buổi hôm qua.

Anh sẽ hát cùng Em
Bài tình ca năm đó
Sau lần anh mở ngỏ
Gởi tình đến tim Em.

Anh sẽ ngâm cùng Em
Bài thơ tình dang dở
Của tháng ngày úa rủ
Xa cách Em và anh.

Anh sẽ đi cùng Em
Đến chân trời góc biển
Tình yêu nay hiển hiện
Có anh ở trong Em...

HANSY
*
Tôi chỉ vô tình đọc được bài thơ " SẼ VỀ CÙNG EM" của tác giả Hansy. Với những lời thơ thật ngọt ngào, tôi cảm nhận được sự hạnh phúc và những gam màu thật đẹp, thật chân thật trong tình yêu mà tác giả đã viết. Như một lời đã hứa, và lời hứa đó sẽ trở thành hiện thực, qua 4 câu thơ:

Anh sẽ về cùng em
Cho tình lên màu mật
Cho tim yêu chất ngất
Tìm lại buổi hẹn hò

Vâng! rất tuyệt vời, trong tình yêu, khi xa nhau thì nỗi cô đơn và nhung nhớ luôn đeo đẳng và làm day dứt cả hai con người. Nhưng khi họ về bên nhau thì tình yêu ấy sẽ thật lộng lẫy. Tình yêu sẽ đậm đà và càng nhiều hơn qua lời thơ của tác giả" Cho tình lên màu mật". Trái tim yêu sẽ dâng lên cuồn cuộn khi hai người yêu nhau lại được kề bên nhau . "Cho tim yêu chất ngất" tác giả đã cho chúng ta thấy được một tình yêu vô bờ bến. Và những giây phút đó hai người yêu nhau như tìm lại những gì đã qua, qua câu cuối khổ thơ đầu tiên" Tìm lại buổi hẹn hò".....

Sau những ngày xa nhau, những nỗi nhớ, những kỉ niệm cứ hằn sâu trong kí ức. Khi gặp lại, biết bao điều muốn nói, biết bao yêu thương của ngày cũ.....tìm về

Anh sẽ ngồi cùng em
Trong căn phòng năm cũ
Mà nghe lòng bỡ ngỡ
Như mới buổi hôm qua

Tìm lại những kỉ niệm, dù xa nhau qua thời gian dài như thế nào nhưng chính vì tình yêu tuyệt đẹp đó sẽ không thể làm phai nhoà trong trái tim họ. " Như chỉ mới hôm qua" , vâng! thời gian không thể chia cắt được một tình yêu chân thật. Tác giả như mở ra một khung cảnh của hai tâm hồn mới yêu nhau. Dù qua thời gian xa cách nhưng tấm lòng và trái tim yêu luôn dành cho nhau.....trọn vẹn

Anh sẽ ngâm cùng em
Bài thơ tình dang dở
Của tháng ngày úa rủ
Xa cách Em và Anh

Sẽ về bên nhau, sẽ tiếp tục những gì còn dang dở. Tác giả đã cho tôi thấy sự thuỷ chung và thành thật sẽ tạo nên một tình yêu đẹp như thế nào? Khi bên nhau sẽ không còn những gì úa rủ mà chỉ có những sắc màu xanh tươi. Sắc màu của tình yêu và hi vọng. Và tác giả đã cho tôi thấy được một tình yêu mỹ mãn, một kết thúc thật tuyệt vời...

Anh sẽ đi cùng em
Đến chân trời góc biển
Tình yêu nay thể hiện
Có Anh ở trong Em...

Sẽ cùng nhau đi đến cuối chân trời, "Sẽ Về Cùng Em" một lời hứa, một việc làm mà tác giả muốn nói lên tấm chân tình của mình. " Có Anh ở trong Em..." Vâng! với tôi thì những lời thơ tuy đơn giản nhưng rất nhiều ý nghĩa. Tác giả cho tôi rất nhiều cảm xúc khi đọc qua bài thơ .Trong tình yêu, ai cũng muốn có được những gì tốt đẹp nhất. Hứa và thực hiện lời hứa không phải ai cũng làm được. Nhưng khi đọc bài thơ này thì tác giả cho tôi thấy được vẫn còn niềm tin ,vẫn còn nhiều tình yêu cùng trái tim yêu mênh mông và chân thật....

PHÔI PHAI
-Nhạc phổ thơ:
https://www.youtube.com/w...OMvLyDjbyPYaywalaQ5FGkcpl
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Poet Hansy

4.
KHUNG TRỜI KÝ ỨC


Đêm lạnh lẽo khung cửa ai đà mở
Sương len vào hơi thở bạn tình ơi
Nhấp men cay nhưng ôm mãi không rời
Xào xạc gió, đất trời như rung chuyển.

Con sóng lớn ạt ào ngoài cửa biển
Lời thơ nào để diễn tả chơi vơi
Từng chòm mây bao phủ cả đất trời
Ơi hỡi gió gặp người nhắn...
Ta nhớ...

Chòm cỏ úa đợi thuyền thơ về chở
Nối nhịp cầu dang dở bến sông trăng
Góc yêu thương còn sót lại một ngăn
Không trọn vẹn cũng có lần tuyệt đối.

Chiếc thuyền mộng tại gió mà trôi nổi
Mưa giông về làm biến đổi phù sa
Chút tình kia sót lại một trường ca
Lưu mãi mãi không phôi pha ngày tháng…

HỒNG DUYÊN
*
Ký ức là mảnh vườn màu mỡ kỷ niệm của quá vãng yêu thương. Dẫu đôi lúc có chút xót xa chen lẫn vào khi ngoái về phương trời luyến ái cũ xưa, nhưng mấy ai đành lòng quên cho được… Cái dáng hình ấy – vừa thân quen lại vừa xa lạ, vừa gần gũi lại như ảo ảnh xa mù – để bất chợt một đêm trời trở gió, mà nghe chao chác cả vùng biển nhớ mênh mang tìm về đánh thức dĩ vãng ngồn ngộn yêu thương của thuở tình si ngây dại với con tim mù loà, dễ thương và khờ khạo…

Hãy lắng nghe Nàng thơ HỒNG DUYÊN nói hộ lòng chúng ta qua khúc tình KHUNGTRỜI KÝ ỨC đầy mật và đường…

Đêm lạnh lẽo khung cửa ai đà mở
Sương len vào hơi thở bạn tình ơi

Cứ tưởng bấy lâu nay từ độ xa người, ta đã khoá trái lòng mình, và nhủ thầm phong kín vườn tình kỷ niệm mãi mãi trong đống tro tàn dĩ vãng, bởi những gì định mệnh đã đem lại, ôi chua chát thay cho đoạn cuối một khúc tình! Nhưng lạ chưa kìa, ai đã mở cửa lại thế? Chìa khoá ngày nao khi khoá xong nguồn đau kỷ niệm trong tim ta đã vứt xuống tận đáy sông phũ phàng, sao giờ cửa lại mở toang? Ta không thấy nhưng ta biết, bởi hơi sương của thời nồng mặn đang dần dà hong ấm lại trái tim này…

Nhấp men cay nhưng ôm mãi không rời

Thật là khó hiểu cho cõi lòng ta, vừa giận hờn khi nhớ lại những đau thương mất mát của đoạn tình qua, những vết thương lòng mà chỉ mới ngày nào đây ta vẫn còn nghĩ là không bao giờ liền lạc lại được, những tổn thương không gì bù đắp nổi… lại vừa muốn ôm chầm lấy màn sương ảo ảnh vừa hiện về ấy, giữ chặt lấy như ngày xưa hằng cố giữ thật chặt những gì dấu yêu nhất giữa trái tim mình…
Thật là: Dùng đằng nửa ở nửa đi…

Xào xạc gió, đất trời như rung chuyển.
Con sóng lớn ạt ào ngoài cửa biển
Lời thơ nào để diễn tả chơi vơi
Từng chòm mây bao phủ cả đất trời

Và rồi, tất cả khung trời hoa mộng cũ ập về đột ngột làm ta bất ngờ và choáng váng đến nghẹn thở… Những giai điệu tình yêu bổng trầm mê hoặc tâm can cứ cuồn cuộn quấn lấy hồn và xô ta về phía những gì hụt hẫng, chênh chao… Để cuối cùng chấp nhận sự bất lực của lý trí dạn dày trước con tim lơ ngơ nhưng đầy háo hức chẳng khác chi của những tháng ngày đầu đời khi tập tễnh bước vào vườn địa đàng nếm mùi tình ái mênh mang...

Ơi hỡi gió gặp người nhắn...
Ta nhớ...

Như có sự thần giao cách cảm, cái rung động trở lại của một đầu phím tình từ trong quá vãng đã lan toả nhịp sóng bồng bềnh về nơi xưa cũ làm dậy lên âm hưởng ngọt ngào của tình tự hôm nao khiến bồi hồi trái tim những tưởng như đã khô cứng lâu rồi dưới lớp bụi tháng năm gió sương trầy xước.

Thoáng hiện em về trong đáy cốc
Nói cười như chuyện một đêm mơ
(Quang Dũng)

Và cùng mơ lại cái thuở hương tình chất ngất nguồn mê, dạt dào hy vọng nối kết hai bờ hạnh phúc của một thời vì lơ đễnh đã đánh rơi trong trần trụi nghiệt ngã của bụi đời bẩn thỉu.

Chiếc thuyền mộng tại gió mà trôi nổi
Mưa giông về làm biến đổi phù sa
…….
Chòm cỏ úa đợi thuyền thơ về chở
Nối nhịp cầu dang dở bến sông trăng
Góc yêu thương còn sót lại một ngăn

Những tưởng bão tố cuộc đời đã làm nát tan cánh buồm tình yêu mỏng mảnh ngày nao giữa giông đời đen bạc, nào hay tấm lòng chung đã ra sức che chắn để đến bây giờ vẫn mãi hoài sót lại một ngăn…

Một ngăn thôi là quá đủ để khơi dậy hương lòng, là quá đủ để tim ngoái về triền xưa chung nhịp thở, là tia lửa sẽ thổi bùng lên ngọn lửa, là chứng minh cái vô cùng của diễm ái tình yêu…

Ta sẽ đợi nghe đời em kể lại
Thuở xưa kia… bờ nước ấy xưa kia
(Bùi Giáng)

Mình sẽ nhóm lại ngọn lửa tình để sưởi ấm lòng nhau nha em! Sẽ vào trong nhau và nghe em thủ thỉ kể về những tháng ngày lận đận khi thiếu vắng ngọn hải đăng tình yêu dẫn lối. Trong mê đắm hoan kỳ của đêm tương phùng hạnh ngộ

Em bảo rằng:
Đừng tuyệt vọng nghe không
Còn trang thơ thắm lại với trời hồng
(Bùi Giáng)

Ta ngỡ ngàng vì chưa thật tin mình được thứ tha bởi tấm lòng quảng đại bồ tát của một trái tim bé bỏng đầy rẫy những vết xước lỗ loang mà dường như mình là thủ phạm. Nhưng sự thực vẫn kiên trì thầm thĩ và kiên định chân lý yêu thương.

Chút tình kia sót lại một trường ca
Lưu mãi mãi không phôi pha ngày tháng…

Thế thì

Anh quì xuống, hai tay bệ vệ
Để xin nâng một giọt lệ êm đềm
(Bùi Giáng)

Và dẫu kiếp này đã lỡ dở cả rồi, ta vẫn nguyện rằng

Ơn em, hôm sớm ngậm ngùi
Kiếp sau xin giữ lại đời cho nhau
Tạ ơn em, tạ ơn em…
(Huỳnh Ngọc Chiến)

………….
Với những ngôn từ đầy luyến láy yêu thương, Khung trời ký ức của Hồng Duyên đã thắp lại trong lòng chúng ta ngọn nến vĩnh cửu của tình yêu và hy vọng, để mãi mãi những dòng thơ ấy như chiếc phao cứu tinh trong phút giây đuối sức của linh hồn…

HANSY
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Poet Hansy

5.
MỘNG MỊ


Mộng mị trùm bao giữa nguyệt hà
Ơi tình ngan ngát cõi mù xa
Buồn chăn gối chập chùng cơn huyễn
Lặng lẽ giấc uyên vọng tiếng gà
Vẫn muốn ôm choàng câu ước phụng
Nhưng nào có được khúc dìu hoa
Vàng trăng ới hỡi vàng trăng nguyện
Rải xuống lòng tê khoảnh ấm nhoà

Khoảnh ấm trần gian đượm ái hoà
Cho nguyền bớt tủi buổi tình xa
Mà sao ngúng nguẩy hoài như thế
Lại nữa chênh chao mãi vậy cà
Ngất ngưởng bên đời say cốc tửu
Chòng chành giữa thế ngọng lời ca
Và mây với gió tìm đâu nhỉ
Trống trải niềm thương xót lạnh oà

HANSY
*
Những mong nhớ, khát khao trong cuộc sống chất chồng không nói hết được, dần len vào trong giấc mơ để Nhà thơ HANSY viết lên bài thơ MỘNG MỊ.

Bài thơ Đường luật gồm 2 thức viết theo thể Ô thước kiều (tức lấy 1 vài chữ ở câu cuối thức 1 để bắt đầu câu 1 của thức 2), lối viết này khiến 2 đoạn của bài thơ vừa gắn kết với nhau nhưng lại vừa đổi sang một nhịp điệu mới khi không dùng lại bộ vận của đoạn 1.

Bốn câu đầu của thức 1, tác giả liên tục dùng các từ láy "mộng mị, ngan ngát, chập chùng, lặng lẽ" khiến người đọc có cảm giác say dần vào giấc mộng êm đềm. Hai cặp đối ở thức 1 được tác giả sử dụng rất khéo khi dùng Giao cổ đối, rồi tiếp đến Lưu thuỷ đối. Các bạn đã am tường về thơ Đường luật chắc hẳn biết rõ tác dụng của 2 thể thức đối này, còn với độc giả thơ thuần tuý khi đọc bốn câu thơ đó sẽ thấy như một làn sóng hoà quyện, nối tiếp nhau:

Buồn chăn gối chập chùng cơn huyễn
Lặng lẽ giấc uyên vọng tiếng gà

Vẫn muốn ôm choàng câu ước phụng
Nhưng nào có được khúc dìu hoa

Đối nhau chan chát mà không tạo cảm giác lặp lại, khiên cưỡng vì phải gò câu thơ vào đối cho đúng với luật của thơ Đường luật.

Sang thức 2, bắt đầu bằng hai từ lấy ở câu cuối thức 1 "Khoảng ấm" nhưng lại kết thúc thức 2 bằng hai từ "xót lạnh", mong lắm những ấm áp trong tình yêu nhưng nào đâu mấy ai được vậy, vì trong yêu thương có hờn giận, ghen tuông, ích kỷ...

Mà sao ngúng nguẩy hoài như vậy
Lại nữa chênh chao mãi vậy cà

Nàng rất nữ tính, kiêu sa, nhưng có lẽ tính đỏng đảnh đã làm chàng mệt mỏi:

Ngất ngưởng bên đời say cốc tửu
Chòng chành giữa thế ngọng lời ca

Thương hoa, tiếc ngọc lắm, yêu nhiều lắm mà cuối cùng vẫn phải xa nhau, chỉ còn lại những niềm thương tiếc mà cả hai đều cảm thấy trống trải trong tâm hồn.

Suốt cả bài thơ, khiến ta thấy một nỗi buồn man mác mà sâu lắng, sầu đó mà không bi luỵ, yêu đắm đuối mà không quỵ luỵ... Mong sao tình yêu luôn ngọt ngào không có những đớn đau như trong giấc mộng.

*********************************************
Đôi nét về xuất xứ bài thơ MỘNG MỊ:

Minh Hien có quen biết và được tác giả Hansy kể về mối tình lãng mạn của anh với một kiều nữ xinh đẹp, kiêu sa nhưng vì tính nàng hơi đỏng đảnh nên chàng chiều theo rất mệt. Bữa đó hai người giận nhau chẳng có lý do gì lớn cả, mà chàng dỗ mãi không được, biết nàng thích thơ nên chàng làm bài thơ MỘNG MỊ để tặng nàng. Nàng thích bài thơ lắm nhưng cứ dỗi hoài không chịu hoạ...

Đồng cảm với mối tình của họ, Minh Hien đã hoạ bài thơ CHIÊM BAO dùng đúng thể thức, cách đối cũng như một số cách tu từ của xướng, xin được giới thiệu cùng các bạn.

CHIÊM BAO
[Bài hoạ]

Chiêm bao gặp gỡ cuối Ngân hà
Chỉ có đôi mình thoả nhớ xa
Đã biết tình trao chìm suối ngọc
Mà sao mộng ước trải canh gà
Mờ sương khói hão huyền môi ấm
Huyễn hoặc tay mềm ảo cánh hoa
Trở nguyệt tan tành ôi nguyệt trở
Màn đêm sóng sánh lệ rơi nhoà

Màn đêm phủ xuống cảnh giao hoà
Cũng bởi yêu thầm nhớ trộm xa
Ví phỏng trời thương cho phận nhé
Nào đâu ái nhận kết duyên cà
Lòng ghen trỗi dậy mờ tâm tưởng
Nỗi tủi ôm choàng lịm tiếng ca
Hẹn kiếp này thôi đành lỡ dở
Đời như giọt nước vỡ tan oà

Minh Hien
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Poet Hansy

6.
CÒN KHÔNG ANH?


Có còn không, yêu dấu ở trong anh
Khi cuộc tình rơi vào vùng hoang vắng
Trong tim em chan nỗi buồn sâu lắng
Giữa mảng đời, ôi sao quá mong manh.
..........
Nhưng lòng em vẫn một dạ chân thành
Trái tim yêu dành cho anh chất ngất
Nói với em rằng luôn là sự thật
Cả tình anh dành tặng chỉ riêng em.

Còn không anh, bao ngày tháng êm đềm
Những kỉ niệm khắc hoài trong tâm tưởng
Con đường nào đôi ta cùng chung hướng
Vòng tay nào hơi ấm quyện vào nhau.

Tình mặn nồng duyên kiếp đã thơm trao
Mãi trong em sáng ngời ân tình ấy
Trái tim thương cùng anh là mãi mãi
Khắc đậm sâu dẫu thương nhớ mệt nhoài.

Tháng ngày dài có thể sẽ chua cay
Nhưng nỗi nhớ theo thời gian chất chứa
Em sẽ chẳng bao giờ yêu ai nữa
Nguyện mãi chờ...
– tim ấy
– bến tình anh…

THUỲ LINH
*
Trong sâu thẳm của vành tim nhỏ bé, thảng thốt rên lên tiếng nấc nghẹn ngào: CÒN KHÔNG ANH? của Thuỳ Linh, như âm vang thê thiết của một tâm hồn đang giãy giụa, dẫu tim lòng vẫn hừng hực cháy bỏng niềm yêu, nhưng dường như con thuyền tình đang mất phương hướng giữa biển trời bao la vô định đầy giông bão mịt mù, cho dù trong tay vẫn như còn mường tượng hơi ấm hôm nào của miền dấu ái thương yêu…

Có còn không, yêu dấu ở trong anh
Khi cuộc tình rơi vào vùng hoang vắng
Trong tim em chan nỗi buồn sâu lắng
Giữa mảng đời, ôi sao quá mong manh

Cứ tưởng như cú quật bạo tàn của định mệnh oái ăm sẽ làm tan chảy cõi hồn đang rệu rã vì lắm tả tơi trong cơn cuồng loạn của nghiệt ngã vô tình, nhưng… Vâng, những cái NHƯNG của cuộc đời này thật lắm bất ngờ và đầy khó hiểu. Một trái tim nhỏ bé và yếu đuối thế kia, cứ ngỡ là phải tác tan thành hàng nghìn mảnh vụn, bay lả tả muôn hướng trong sóng gió cuộc đời, nhưng…

Nhưng lòng em vẫn một dạ chân thành
Trái tim yêu dành cho anh chất ngất
Nói với em rằng luôn là sự thật
Cả tình anh dành tặng chỉ riêng em

Thật kỳ diệu cho mảnh lực huyền bí của tình yêu! Ai chưa một lần đi qua nẻo tối của tình trường sẽ không bao giờ hiểu và tin nổi cái sức mạnh bí ẩn nào đã tiếp lửa để trái tim kia vẫn mãi hoài hực hừng cháy bỏng, thừa sức vực dậy một tâm hồn, một mảnh đời đang tuyệt vọng giữa ngang trái nhọc nhằn của định mệnh thương đau.

Còn không anh, bao ngày tháng êm đềm
Những kỉ niệm khắc hoài trong tâm tưởng
Con đường nào đôi ta cùng chung hướng
Vòng tay nào hơi ấm quyện vào nhau

Và ký ức vẫn không thể nhoà phai một tí gì dù tình yêu kia đã bao lần làm tổn thương trầm trọng những ước mơ và hy vọng thuở nào, khi lần đầu tiên chập chững tung tăng cùng ai trên các nẻo đường của khu vườn tình ngự uyễn.

Vẫn kiên trì êm ái gọi tình trở lại bằng những kỷ niệm ngọt ngào của thời quá vãng mê say, huyền ảo và dường như không thật lắm.
Và vẫn xác quyết mạnh mẽ, phi thường.

Tình mặn nồng duyên kiếp đã thơm trao
Mãi trong em sáng ngời ân tình ấy
Trái tim thương cùng anh là mãi mãi
Khắc đậm sâu dẫu thương nhớ mệt nhoài

“Dẫu thương nhớ mệt nhoài”, dẫu trái tim gần như nát vụn vì đã chịu đựng quá nhiều vết thương lòng, dẫu người đi mịt mù xa thẳm… Và dẫu có đến hàng trăm cái dẫu đầy thiệt thòi, đớn đau giáng xuống mảnh hồn đơn giá lạnh, lẻ loi này thì vẫn xin người cho ta được nhớ, được thương, được yêu và được một lòng thuỷ chung chờ đợi, dẫu biết rằng tất cả chỉ có thể là hoài vọng mù khơi…

Tháng ngày dài có thể sẽ chua cay
Nhưng nỗi nhớ theo thời gian chất chứa

Và dẫu là chỉ một nỗi nhớ thầm lặng đơn phương, nhưng vẫn toại lòng, cam chịu… bởi sau người, ta chẳng còn chút tình nào trong tim nữa để mà san sớt cho ai…

Em sẽ chẳng bao giờ yêu ai nữa
Nguyện mãi chờ...
– tim ấy
– bến tình anh…
*
Thuỳ Linh viết khá nhiều thể loại thơ khác nhau, nhưng có lẽ thành công hơn cả là những bài thơ tình 8 chữ. Ở đó, những góc khuất của tâm hồn rạn nứt, những khắc khoải đớn đau của khúc tình phụ được khắc hoạ đậm nét và sâu lắng vô vàn… Đọc thơ tình 8 chữ của Thuỳ Linh nào mấy ai kềm chế được cảm xúc của lòng mình khi dường như thấy phảng phất bóng dáng cuộc tình xưa cũ của mình đang thấp thoáng hiện về vẫy gọi…

HANSY
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Poet Hansy

7.
THÌ THẦM VỚI TÌNH YÊU


Ta chỉ còn một tình yêu duy nhất
Trao con tim trọn vẹn đó nha Em
Hãy nâng niu, trân trọng, hãy giữ gìn
Mỏng mảnh lắm nhưng đẫm vàn sâu thẳm.

Ta chỉ có giọt tim ngời nồng mặn
Rót niềm yêu đặc sếnh cõi hồn Em
Hãy thương nhiều, gói gọn, ủ ấp thêm
Để mãi mãi dịu mềm như cổ tích.

Ta chỉ có một hương lòng đẫm mật
Chan vào thương, hoà lẩn giữa lòng em
Để miên man tâm sự suốt ngàn đêm
Tình mình đó, liêu trai từ tiền kiếp.

Ta chỉ có một kiếp đời đơn chiếc
Giao cho Em, người con gái thầm thương
Dậy thơm nồng, toả dịu lịm ngàn phương.
Chùm hoa mộng lung linh niềm ngóng đợi.

Ta chỉ còn một tình yêu sau cuối
Dành cho Em cả đó, nhé người yêu
Hãy thương nhau, quyện một sáng như chiều
Sau tình Em, Ta không còn gì cho ai nữa…

HANSY  
*
Nếu ai đó đã và đang yêu thì khi đọc bài thơ THÌ THẦM VỚI TÌNH YÊU của tác giả HANSY có lẽ sẽ cảm nhận được tình yêu rất đẹp, rất đáng được trân trọng và mỗi một ngày trôi qua cần phải nâng niu , gìn giữ, tạo thêm hương vị cho tình yêu để tình yêu ngày càng bền chặt và lộng lẫy hơn. Hãy cùng tôi khám phá những lời thì thầm với tình yêu của tác giả Hansy các bạn nhé!

Ta chỉ còn một tình yêu duy nhất
Trao con tim trọn vẹn đó nha Em
Hãy nâng niu, trân trọng, hãy giữ gìn
Mỏng mảnh lắm nhưng đẫm vàn sâu thẳm.

Với người con gái nào mà tác giả dành cho tình yêu khi đọc những dòng thơ này cũng sẽ vỡ oà vì hạnh phúc.

Ta chỉ còn một tình yêu duy nhất
Trao con tim trọn vẹn đó nha Em

Một tình yêu chung thuỷ, một tình yêu duy nhất mà tác giả dành cho người mình yêu bằng tất cả trái tim yêu trọn vẹn. Ở xã hội nhộn nhịp này tồn tại một tình yêu thật hoàn mỹ và vẹn toàn như vậy thì còn gì bằng phải không các bạn? Nên:

Hãy nâng niu, trân trọng, hãy giữ gìn
Mỏng mảnh lắm nhưng đẫm vàn sâu thẳm

Với một tình yêu thành thật, cao quí rất mỏng mảnh nhưng khắc sâu vào tận cùng sâu thẳm của trái tim đến như vậy thì người con gái ấy cần phải nâng niu và gìn giữ. Tôi rất ấn tượng với cách dùng từ của tác giả “đẫm vàn sâu thẳm” những từ ngữ thật sâu và thật đẹp.

Ta chỉ có giọt tim ngời nồng mặn
Rót niềm yêu đặc sếnh cõi hồn Em
Hãy thương nhiều, gói gọn, ủ ấp thêm
Để mãi mãi dịu mềm như cổ tích.

Ôi! Một trái tim yêu thương với một tình yêu dào dạt. Chỉ bao nhiêu đó cũng đủ cho người được yêu ngập tràn trong hạnh phúc. Tình yêu ấy, trái tim ấy rót vào hồn người con gái mà tác giả yêu thương sự ngọt ngào “đặc sếnh”. Tình yêu qua lời thơ của tác giả vô cùng đẹp đẽ. Nhưng phải xuất phát, giữ gìn từ hai phía, nên tác giả cũng không quên nhắc nhở:

Hãy thương nhiều, gói gọn, ủ ấp thêm
Để mãi mãi dịu mềm như cổ tích.

Tình yêu đẹp như vậy, dịu huyền như vậy, chan chứa và thuỷ chung đến như vậy sẽ mãi mãi đi sâu vào cổ tích phải không các bạn? Rất tuyệt vời ở khổ thơ thứ 2, một tình yêu không khô khan mà nó mềm mại, tuyệt vời như những tình yêu trong cổ tích

Ta chỉ có một hương lòng đẫm mật
Chan vào thương, hoà lẩn giữa lòng em
Để miên man tâm sự suốt ngàn đêm
Tình mình đó, liêu trai từ tiền kiếp.

Ở khổ thơ này tác giả tô đẹp thêm về tình yêu của mình, dành trọn hết cho người yêu của mình, chan trong lòng người mình yêu thương những vị ngọt như mật. Ngọt ngào quá! Hương vị của tình yêu. Tất cả những gì ngọt ngào nhất qua lời thơ của tác giả đều dành cả cho người mình yêu thương, để say sưa mê đắm mà tâm sự suốt ngàn đêm. Từ muôn kiếp nào họ đã như gắn chặt lại với nhau, không gì có thể chia cắt được. Sao lại có một tình yêu tuyệt vời đến như vậy? Tôi tự nghĩ...

Ta chỉ còn một tình yêu sau cuối
Dành cho Em cả đó, nhé người yêu
Hãy thương nhau, quyện một sáng như chiều
Sau tình Em, Ta không còn gì cho ai nữa…

Tình yêu đầu tiên cũng như tình yêu cuối cùng tác giả dành duy nhất cho ngừơi mình yêu. Dù thời gian có trôi qua vẫn tồn tại, vững vàn, sâu sắc như vậy. Tiếng lòng tha thiết, tiếng thì thầm ngọt ngào và cháy bổng với tình yêu đã đi vào lòng người đọc với những ngôn từ gần gũi và mà mượt. Đốt cháy trong lòng của mỗi chúng ta về tình yêu của tác giả với câu thơ cuối cùng:

Sau tình Em, Ta không còn gì cho ai nữa…

Sự chung thuỷ và thành thật bao giờ cũng tạo nên một tình yêu đẹp. Nhưng qua bài thơ của tác giả Hansy tôi có được cái cảm nhận sâu sắc và rộng rãi thêm về nét đẹp của tình yêu. Cảm ơn tác giả của bài thơ, một " lời thì thầm” cũng như một lời “nhắn gửi " với những ai đã và đang yêu: “Hãy thành thật, chung thuỷ với tình yêu, hãy yêu bằng tất cả trái tim” thì không phải một người hạnh phúc mà cả hai cùng hạnh phúc, thế giới bỗng trở nên tuyệt vời hơn. Tình yêu qua bài thơ của tác giả thật sự hơn cả tuyệt vời phải không các bạn? Không một ai khi nhận được tình yêu như vậy mà không xao xuyến và tự mỉm cười vì...hình như mình đã quá hạnh phúc ...

PHÔI PHAI
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Poet Hansy

8.
THƯƠNG


Yêu đã mở, mến luôn nguồn cội rễ
Dắt hương lòng ôm nặng nhớ về nhau
Dệt tình yêu rực rỡ tựa muôn màu
Đông tiết lạnh cũng phừng phừng đỏ má

Ghét kìa sao cứ lâu đòi chia ngả
Cho gió mùa tơi tả tấm mành yêu
Ủ buồn em không muốn thả dáng kiều
Ngơ ngẩn mãi trên cửa bờ hạnh phúc

Mà yêu thương đâu chỉ là một lúc
Cũng đâu mơ chỉ thấy ánh huy hoàng
Thức suy tư khắc khoải dưới đèn vàng
Cũng vẫn biết tình là luôn dậy sóng

Trời về khuya phố hoang thềm vắng lặng
Nhớ mong nhiều hỏi có biết không anh?
Góc rêu phong loang lổ chốn đô thành
Từng con hẻm cũng khoác màu thương vẹn

Nhớ nghe anh những lời xưa hò hẹn
Giữ yêu thương ấm mãi thủa ban đầu.

Hà Thu
*
Hình như ở đâu đó có câu “Yêu và được yêu là niềm hạnh phúc nhất trần gian”. Mới thoạt nghe cứ ngỡ ấy là chân lý tuyệt đối của thế giới vành tim, nhưng ngẫm lại, tình yêu đâu chỉ tuyền một màu vàng hạnh phúc.

Bất cứ ai dẫu chỉ một lần dạo sơ qua chốn tình trường đều biết chắc rằng, sau những lấp lánh tựa kim cương của màu nắng tình yêu sẽ nối tiếp là những gió giông mưa bão. Và dù sau những cơn mưa dài tả tơi bầm dập buốt lạnh đến tê người vẫn lại ánh lên chiếc cầu vồng ngũ sắc lóng lánh yêu thương…

Còn HÀ THU qua tình khúc THƯƠNG thì cảm nhận tình yêu như nào nhỉ?

Yêu đã mở, mến luôn nguồn cội rễ

À, khi con tim đã mở cửa vườn yêu thì tâm hồn chủ nhân thật vị tha và phóng khoáng: “mến luôn nguồn cội”. Phải chăng là, yêu một người thì ta không chỉ yêu từ hình dáng chuẩn chi bên ngoài đến tâm hồn ngọt ngào bên trong của họ mà còn yêu luôn cà những thói hư tật xấu người đó đang sở hữu? Nếu quả thật vậy thì tình yêu đúng là một lọ thuốc thần biến cải cách nhìn, quan điểm, sở thích… và làm cho người đang yêu bỗng chốc trở nên một vị thánh đầy bao dung, từ ái… mà đôi khi chỉ mới mấy phút trước khi mở lòng thôi “vị thánh” này có thể có nhiều suy tư rất chi nghiệt ngã và khô cằn…

Đông tiết lạnh cũng phừng phừng đỏ má

Chi tiết này hay! Một khái quát hình tượng biểu thị cho sự hưng phấn tột cùng nhờ lửa tình mang lại. Mà thật vậy, khi hai người yêu nhau đang quấn quyện trong lưới tình thì dù trời long đất lở, sấm nổ trên đầu… cũng chả làm cho họ thức tỉnh hoặc rời nhau. Mãnh lực tình yêu kinh khiếp đến thế!

Nhưng

Yêu là chết trong lòng một ít
(Xuân Diệu)

Bởi tạo hoá muôn đời là thế, cứ dồn những mâu thuẫn vào trong nhau: nắng–mưa, sáng–tối, cười–khóc, ghét–thương, gần – xa… Tình yêu là một sản phẩm của tạo hoá ban cho loài người – dẫu có là món quà đặc biệt đi chăng nữa – âu cũng chẳng thoát ra khỏi định luật khắc nghiệt này.

Ghét kìa sao cứ lâu đòi chia ngả
Cho gió mùa tơi tả tấm mành yêu

Tội nghiệp cho “tấm mành yêu” mỏng manh và dễ vỡ luôn bị giông gió của cuộc đời – và không ít lần bị ngay chính cả hai kẻ đang yêu nhau – luôn hù doạ sẽ xé toạc nó đi. Tình yêu không có tội. Thế thì tại sao biết bao thứ hầm bà lằng dồn vào chực chờ hành hạ tình yêu? Phải chăng đó là định mệnh nghiệt ngã mà số phận con tim phải gánh chịu? Bởi giữa cuộc đời này, không – và sẽ không bao giờ – có một thứ gì do con người tạo ra luôn hoàn hảo cả. Cái tuyệt vời của ngày hôm nay sẽ xuống cấp dần theo thời gian củng với sự đổi thay điên loạn và thất thường của lòng người. Ngoài ra, “mưa bao nhiêu nả thì nắng trả bấy nhiêu ngày”. Thiên nhiên là thế, mà tình yêu cũng vậy: quy luật của sự Trả–Vay, Bù–Trừ. Há chúng ta chẳng từng nghe câu: “Yêu nhau lắm, cắn nhau đau”, đó sao?

Ủ buồn em không muốn thả dáng kiều
Ngơ ngẩn mãi trên cửa bờ hạnh phúc
……….
Trời về khuya phố hoang thềm vắng lặng
Nhớ mong nhiều hỏi có biết không anh?

Thấy chưa? Tình yêu đâu chỉ toàn mật ong và hoa hồng! Nó còn làm phờ phạc cả tinh thần lẫn thể xác. Và một khi ai đó bị tình phụ hay thất vọng về tình yêu thì nó sẽ khiến cơ địa con người suy sụp nhanh chóng còn hơn cả việc bị vướng phải căn bệnh ung thư.

Chả ngủ ngáy gì được nên phải lang thang. Không lang thang thể xác giữa phố phường khua khoắt vàng ệch ánh đèn hoang phế thì cũng lang thang trong mớ tâm hồn hoang hoải, hỗn độn đang lặng chết dần mòn trong mỗi một tế bào tim.

Về thao thức canh chầy tìm trở lại
Bốn chân trời người đứng ở nơi nao
[Bùi Giáng]

Đó thực sự là một viễn cảnh không mấy dễ chịu khi đối diện với một biển tình mù tăm và tối mịt, mà thuyền tình thì gãy lái, rách buồm…

Góc rêu phong loang lổ chốn đô thành
Từng con hẻm cũng khoác màu thương vẹn

Khi hai người đang yêu nhau mà cùng ngồi nhắc lại quá khứ vàng son hay một người tự tìm về vùng trời kỷ niệm của thuở nồng yêu thì chắc chắn cuộc tình đó đang queo quắt, thui chột… và đó chính là dấu hiệu rõ nét nhất của đoạn cuối một cuốn phim tình không có hậu. Vì sao vậy? Bởi khi đang đong đầy nhựa sống yêu thương, người trong cuộc chỉ việc nghĩ về hiện tại và tương lai thôi là đã thấy đầy ắp đến thừa mứa tình cảm trong tâm tưởng của nhau rồi – còn đâu khoảng trống để mà hồi tưởng!

Mà yêu thương đâu chỉ là một lúc
Cũng đâu mơ chỉ thấy ánh huy hoàng
……….
Cũng vẫn biết tình là luôn dậy sóng

Biết cũng chỉ là biết vậy thôi chứ đến khi thật sự biển tình dậy sóng – mà kiểu sóng thần kia đấy – thì dù có biết trước đến mồn một ngọn ngành nguyên do và hậu quả vẫn tê dại đi trong sự thật phũ phàng này.

Ta muốn lòng ta cứ lạnh lùng,
Gác tình duyên cũ thẳng đường rong.
Song le hương khói yêu đương vẫn,
Phảng phất còn vương vấn cạnh lòng.
[Thế Lữ]

Thế đấy, dẫu biết rằng gần như “tấm mành yêu” đã tả tơi rách nát khó mà vá víu nổi nhưng vẫn không cam lòng chấp nhận cái thương đau quái quỷ này. Hy Vọng – món quà tuyệt vời mà Thượng đế đã dành sót lại trong góc hộp Pandora sẽ giúp con người vượt qua biết bao nghịch cảnh và tai ương để mà tiếp tục sống.

Cám ơn Hy Vọng một ngàn lần!

Mà không chỉ thế! Lại còn xem chuyện trúc trắc tình cảm vừa qua chỉ như là một cơn ác mộng nho nhỏ sẽ nhanh chóng tan biến vào cõi mịt mùng khi bình minh ló dạng nên tỉnh bơ thủ thỉ dặn dò, coi như chả có chuyện gì xấu xa nghiêm trọng đã quấy rối cuộc tình này.

Nhớ nghe anh những lời xưa hò hẹn
Giữ yêu thương ấm mãi thủa ban đầu.

Rồi tự hứa với mình sẽ nhủ lòng chờ đợi người xưa trở bước tìm về khung trời hoa mộng cũ để minh định với người mình yêu như một lời nguyền thuỷ chung son sắt vàng đá không phai.

Em chờ anh không biết có hoa tàn
Có trăng khuyết, có sương chiều, mưa tối
Em chỉ biết có nỗi lòng mong đợi
Em chờ anh không ngại kém dung nhan
……
Em chờ anh không nghĩ đến thời gian
[Tế Hanh]
…………
Bằng những xúc cảm tuyệt vời của một trái tim dậy sóng mùa yêu, Hà Thu đã gởi gắm niềm thương nỗi nhớ vào những dòng thơ mượt mà, lãng mạn và thấm đẫm ngọt ngào hương vị ngôn tình.

May mắn thay cho chàng trai nào sở hữu được trái tim thuỷ chung và nồng mặn ấy!

HANSY
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Poet Hansy

9.
TIẾNG VỌNG THỜI GIAN


Chiếc bình cổ em nâng niu gìn giữ
Dù thời gian bụi phủ dáng u hoài
Nó cũ quá, không chịu được lâu dài
Hoa héo úa nhuỵ đài đang gục xuống

Cất chiếc bình quý, nghìn năm đã luống
Để ngắm nhìn viễn tưởng bóng hình qua
Tháng năm nào nét mực đã phôi pha
Dòng chữ viết cũng nhoà trong ký ức

Mùa xuân đến muôn hoa đang rạo rực
Người bán mua đông đúc chợ hoa xuân
Ngắm hoa xinh, lòng dạ cứ tần ngần
Bình đã cất, nên chần chừ quay gót

Thay bình mới, mà nghe lòng xa xót
Cánh hoa rơi vẫn đọng giọt sương mềm
Ngày cuối đông, giá lạnh đã nhiều thêm
Mưa đổ ướt bên thềm... ai có biết?

Minh Hien
*
Thời gian là một khái niệm tưởng chừng rất vô hình giữa cuộc sống trần gian, nào mấy ai thấy được hình thù của nó như nào. Nó đến rồi đi, chẳng biết đến từ đâu và đi về chốn nào. Thời gian cứ thế, lẵng lặng và vô tình lướt qua đời người, lướt qua muôn ngàn sự vật, không chào hỏi khi đến và cũng chẳng tạm biệt khi đi. Thế còn TIẾNG VỌNG THỜI GIAN qua những âm vang con chữ của Nàng thơ MINH HIEN thì như nào?

Chiếc bình cổ em nâng niu gìn giữ
Dù thời gian bụi phủ dáng u hoài

Thời gian có thể vô hình, nhưng dấu tích thời gian đi qua được lưu lại rất rõ ràng trên mọi sự vật. Một lớp bụi nhuốm màu hoang phế dẫu chỉ phủ rất mỏng trên chiếc bình cắm hoa cũng có thể giúp ta nhận diện được tiếng thời gian đã đi qua trên sự vật này. Nhưng nào chỉ có thế, lớp bụi thời gian còn hoà quyện vào cả cái nền cổ của chiếc bình xưa khiến dường như ta đang được đánh thức bởi những âm vọng xa xôi của một thời quá vãng, để mù sương kỷ niệm chợt dần dà sáng tỏ hiện về.

Nó cũ quá, không chịu được lâu dài
Hoa héo úa nhuỵ đài đang gục xuống

Sức nặng của thời gian quả thật khủng khiếp! Nó làm hao mòn đi tất cả những gì ngày nao lộng lẫy, ngọt ngào… Ngay một chiếc bình được xem là rất cổ cũng phải đoạn đành còng lưng xuống dưới lớp bụi thời gian. Mà nào chỉ có nó, những cánh hoa được cắm trong bình cũng lâu rồi không được thay mới nên cũng ủ rũ gục đầu buồn cho số phận. Như một kỷ vật quý giá và thiết thân còn sót lại sau một vòng đời cay nghiệt giữa cát bụi trần ai, cánh hoa đài các hôm nào từng theo nó như hình với bóng cũng cùng chung số phận đủi đen, buồn thảm…

Cất chiếc bình quý, nghìn năm đã luống
Để ngắm nhìn viễn tưởng bóng hình qua
Tháng năm nào nét mực đã phôi pha
Dòng chữ viết cũng nhoà trong ký ức

Cái quá vãng một thời bừng hoan như lửa trại bỗng điêu tàn theo nắng gió thời gian. Thì thôi, hãy cất đi kỷ niệm hôm nào vào vòng tim ký ức, để khâm liệm một ân tình tưởng chừng vĩnh cữu, có dè đâu nắng quái chiều hôm điên đảo làm nhưng nhức suốt cả một quãng thơ buồn. Lòng dặn lòng, tất cả chỉ là mơ, bừng tỉnh dậy thấy đời đầy gai góc. Thì xin tình hãy lui về dĩ vãng, nép tận đáy lòng và chìm nghỉm giữa hư vô…

Mùa xuân đến muôn hoa đang rạo rực
Người bán mua đông đúc chợ hoa xuân
Ngắm hoa xinh, lòng dạ cứ tần ngần
Bình đã cất, nên chần chừ quay gót

Thời gian là liều thuốc nhiệm mầu mà Thượng đế đã trao cho loài người giúp tẩy xoá đi những vết thương lòng mà độ nào râm ran rỉ máu. Rồi cuộc sống vẫn lững lờ tuôn chảy, rồi thời gian vẫn lặng lẽ thay chiều, phố phường vẫn hối hả nhịp bước nhân sinh, trái đất vẫn quay và muôn ngàn tinh tú vẫn thế…

Ta vẫn phải tiếp tục cuộc sống dù muốn hay không. Vẫn phải cùng thời gian sóng đôi dù lắm khi không cảm nhân có nó hiện diện trong cuộc đời mình. Trước mắt là ánh hồng của bình minh, là rạng ngời của hoa xuân nở thắm. Ta làm gì đây? Đứng lại để thiếp cả linh hồn vào vườn hoang đã rụi tàn kỷ niệm hay bước tiếp về hướng ánh mặt trời của khoảng nắng tương lai?  

Thay bình mới, mà nghe lòng xa xót

Cuối cùng, thực tế cuộc sống không cho phép ta chôn mình mãi trong vũng lầy quá vãng. Giã từ nhé những tháng ngày mơ mộng của tình yêu, những đêm say sưa trong mật ngọt ân nguyền như lạc vào bồng lai tiên cảnh, những vần thơ chải chuốt nóng bỏng ái ân, những vũ khúc nghê thường tưởng chừng đang đắm chìm trong cung vàng điện ngọc của trời thương dấu ái.

Cánh hoa rơi vẫn đọng giọt sương mềm

Thì vẫn cố ngoái lại một lần sau chót, bởi:

Áo nào phai mà chẳng xót chút màu xưa
[Quang Dũng]

Thơ Minh Hien thường nhẹ nhàng, bàng bạc nhưng ẩn chứa bên trong những lớp con chữ với nhiều tầng nghĩa khiến càng đọc nhiều lần càng cảm thấy thấm thía cho cái tình ẩn náu sâu kín như lớp sóng ngầm dưới đáy hồ tình cảm, khiến cho ta có cảm giác dường đang thưởng thức âm ba man mác của Tiếng vọng thời gian làm xao xuyến cả tâm hồn và bất chợt nao lòng khi dõi mắt về cuối phương trời xa thẳm…

HANSY
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (999 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [91] [92] [93] [94] [95] [96] [97] ... ›Trang sau »Trang cuối