Từ cõi không nào ta tới đây. Đấu tranh tranh đấu suốt đêm ngày. Lợi danh danh lợi lòng tham khởi. Thành bại bại thành dạ đắm say. Mê tỉnh tỉnh mê mờ đạo lý. Sắc không không sắc nghĩa nhân bày. Quay về bến giác tâm thanh thản. Rũ kiếp phong trần trí huệ thay.
Hồ Trọng Trí Kim long, BRVT
KIẾP NHÂN SINH
Họa:
Ai đem tôi đến ở nơi đây? Vui tạm, tạm vui mấy vạn ngày. Toan tính, tính toan, ăn với mặc, Ghét ganh, ganh ghét, tỉnh rồi say! Quẩn quanh, quanh quẩn, như rình rập, Lui tới, tới lui, chỉ vẽ bày! Tìm đủ mánh mung và thủ đoạn, Sống rồi cũng chết nực cười thay!
Dương Hồng Kỳ
SỞ TẠI CƯ TRẦN NHÂN BẤT NGỘ (Họa)
Chẳng hiểu vì sao ngụ chốn đây ? Ngủ ăn, ăn ngủ đã bao ngày. Oán ân, ân oán vô trừ đoạn, Tình ái, ái tình bất tuyệt say. Ly biệt, biệt ly hà xứ miễn, Tử sanh, sanh tử dĩ thiên bày. Biết rằng cuộc thế là cơn mộng, Mà tỉnh được nào..khổ não thay !
T.K
Thơ là lời nói theo vần Là bao ý tứ cộng phần nghĩ suy !
Tôi dùng “ bướm nổi “ mấy năm nay Vợt mới bóc tem thật sướng tay ! Mát mặt thi nhân khi nắng cực Vui lòng đấu thủ lúc mưa mây Giây căng - đẩy bóng ra mê mẩn Phút lõm - hút chàng đến ngất ngây Chơi bóng bàn xinh - cần đẳng cấp Chơi đêm chưa giỏi … tập ban ngày .
Hoàng Diệu – Chương Mỹ ngày 16/3/2014
KHỔ LUYỆN
Thể dục là cần, trước tới nay, Cứng gân giãn cốt, khỏe chân tay. Quơ trên hít dưới như ôn võ, Thụp xuống trồi lên tựa cỡi mây. Khí xuất đề công nghe cảm gợi, Huyết thông đả huyệt thấy lòng ngây. Âm Dương hòa hợp, cương nhu đủ, Nhỏ giọt mồi hôi tập mỗi ngày.
Bánh gì trăng trắng , dáng xinh xinh Nóng hổi , đụng vô giật cả mình Khi ở lò tôn khô khốc khốc Lúc ra bàn bốc dính dình dình Cánh trai đói bụng nhìn thèm cắn Các lão đầy hơi thấy phát kinh Tạo hóa khéo tay nhào nặn bánh Chớ nên bỏ phí , tiếc công sinh .
Chớ có cho dâm là bậy Không dâm sao nẩy ra Hiền
Dương Khuê
ĂN LÊ GIẢI KHÁT
Tạo hóa tài tình nặn trái xinh, Dùng khi nắng cực sướng rên mình. Hồn như khói dưới mây lơ lửng, Thân tựa thuyền trên sóng dập dềnh. Sức khỏe còn đây nên xắn áo, Xẻng dài sẵn đó sẽ đào kinh. Cầm tay xúc cát ra uy vũ, Nghị lực dồi dào ngất khí sinh.
hongvan28 đã viết: HƯƠNG SƠN CẢM TÁC (Thuận nghịch độc hồi cú)
Đọc xuôi:
Hương sơn cảnh sắc đẹp Nam thiên Đường thủy ngược xuôi dạo Phật miền Thực ảo giao hòa nơi tĩnh lặng Dương âm hội tụ chốn bình yên Mải mê Cô Cậu xin tài lộc Vương vấn đạo đời đắc phận duyên Thánh mẫu thiêng thành tâm cúng vái Tường minh kiến giải tọa môn thiền
Đọc ngược:
Thiên Nam đẹp sắc cảnh sơn Hương Miền phật dạo xuôi ngược thủy đường Lặng tĩnh nơi hòa giao ảo thực Yên bình chốn tụ hội âm dương Lộc tài xin Cậu Cô mê mải Duyên phận đắc đời đạo vấn vương Vái cúng tâm thành thiêng Mẫu thánh Thiền môn tọa giải kiến minh tường
Văn Cường-Tây Hà Hà Nội
DANH LAM THƯỞNG NGOẠN
Đọc xuôi:
Hương nén thắp lòng bái địa thiên, Đường qua khách dạo bước xuôi miền. Cảnh tiên ven núi rừng thưa rậm, Dương liễu rũ hồ bóng lặng yên. Lụy tục do sinh trường ảo mộng, Vương lòng tự vấn ngộ kỳ duyên. Hỏi ai tìm trống kia oan giải? Tường tận ý tâm nhập định thiền…
Đọc ngược:
Thiên địa bái lòng thắp nén hương, Miền xuôi bước dạo khách qua đường. Rậm thưa rừng núi ven tiên cảnh, Yên lặng bóng hồ rũ liễu dương. Mộng ảo trường sinh do tục lụy, Duyên kỳ ngộ vấn tự lòng vương. Giải oan kia trống, tìm ai hỏi? Thiền định nhập tâm ý tận tường.
Nòng dài suông đuột lại thon-thon Trên đỉnh đầu ruồi lỗ cỏn con Cơ bẩm mở toang, sao nắm mãi ? Chiếu môn khép kín, vẫn lo dòm ! Đen- đen mé cạnh, sai lằn mực Đo-đỏ trung tâm, đúng điểm son Tác xạ hồi lâu nhưng đạn ướt Âm thanh đì đẹt chẳng kêu ròn .
CÂY SÚNG
Bá nặng, thân dài với dáng thon, Nâng niu chăm sóc tựa thằng con. Chán người, đàn chị thường hay hỏi, Chê lính, cô em vẫn thích dòm. Thề giữ gia đình ba tấc thép, Quyết vì nòi giống một lòng son. Gặp khi tác chiến không lui bước, Cò bóp liên thanh đạn nổ dòn…
Đường Lâm nhị thánh hữu Ngô, Phùng, Tàn phá xâm lăng lập đại công. Chiến tích thần kỳ kinh ngoại tộc, Địa linh nhân kiệt xuất anh hùng. Hạ sơn trấn ải khi Hoa Hạ, Ái quốc ưu dân cứu Lạc Hồng. Bố Cái Đại Vương, Tiền Vương chủ, Đường Lâm nhị thánh đích Ngô, Phùng.
Hiu hắt đêm dài buốt giá thay ! Nhoài mình thức giấc tỉnh cơn say. Ngoài hiên gió lạnh miên man thổi, Bên cửa mưa buồn lất phất bay. Cố tưởng xa xăm hình dáng nhạt, Gạn tầm kí ức bóng mờ phai. Tình riêng một thuở luôn hoài vọng, Bởi chút ngọt ngào vị đắng cay.
T.K
Bài Họa
MỘT HOÀNG HÔN
Chiều về u ám cảnh buồn thay! Vạn vật như chưa tỉnh giấc say. Cây cối ngập ngừng bên lá rụng, Nhụy hoa ngơ ngác bóng chim bay. Chơi vơi cánh nhạn trời ray rứt, Hiu hắt chân đồi nắng nhạt phai. Gió thổi bụi đường qua lối bươc, Nghe chừng lòng mắt bỗng dần cay…