Trang trong tổng số 7 trang (65 bài viết)
[1] [2] [3] [4] ... ›Trang sau »Trang cuối
Ngày gửi: 04/11/2010 09:09
Số lượt xem: 7040
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Thái Thanh Tâm vào 23/11/2010 08:07
Có 13 người thích
Ngày gửi: 04/11/2010 09:47
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Thái Thanh Tâm vào 04/11/2010 20:02
Có 16 người thích
Ngày gửi: 07/11/2010 22:33
Đã sửa 4 lần, lần cuối bởi Thái Thanh Tâm vào 10/11/2010 16:51
Có 8 người thích
Ngày gửi: 07/11/2010 22:48
Có 8 người thích
Thái Thanh Tâm đã viết:Hi hi...bác Thái ơi hay quá! Dũng cảm! Dũng cảm! Ngưỡng mộ! Ngưỡng mộ!
Câu chuyện thứ 1:
Ông làm cán bộ Kt ở nhà máy Điện cơ. Đến tuổi 60 được nghỉ hưu theo chế độ.Bà dậy học. Đến 55 tuổi cũng nghỉ hưu theo chế độ. Họ gặp nhau ở công viên khi cùng đi tập dưỡng sinh buổi sáng. Không hiểu trời sui đất khiến thế nào, họ yêu nhau say đắm và không thể dứt ra được nữa. Cả ông và bà đều ly hôn, từ bỏ vợ, chồng, con, cháu và tổ ấm đã xây dựng mấy chục năm trời để xây dựng tổ ấm mới. Hai ông bà về quê ông. Họ hàng phản đối. Xóm làng đàm tiếu. Họ bình thản vượt lên tất cả. Họ mua một miếng đất nhỏ. Làm một căn nhà nhỏ đẹp, sắm đủ các tiện nghi cần thiết , so với ở nông thôn hiện tại, căn nhà và tiện nghi họ sắm là sang trọng, đắt tiền. Cứ thế ông bà sống bình yên, hạnh phúc ở tuổi xế chiều. Tưởng cuộc sống cứ thế êm trôi cho đến khi mãn chiều, khuất núi. Nhưng không! Hình như ông giời còn kiểm tra xem, họ gặp nhau khá muộn màng, liệu họ có thực sự là hai nửa của nhau không, hay là...
Được hơn một năm thì ông bị tai biến não nặng. Phần vì trước đây con cháu, họ hàng đã phản đối việc của ông, phần vì con cái ở xa và bệnh tình của ông kéo dài, con cháu...chỉ đến thăm một vài lần trong viện. Còn lại tất cả dồn vào một tay bà. Ông ngã bệnh nằm đó đến nay ngót nghét 10 năm. Bà chăm sóc ông với tình yêu thương của người vơ, của mẹ, của người chị và của một người em gái. Có lẽ chính cái tình yêu thương vô bờ bến ấy mà đến nay ông vẫn còn sông trên cõi đời này. Dân làng từ chỗ dị nghị, cười cợt, coi thường bà thì nay nhiều người nhìn bà với ánh mắt thán phục. Đây là câu chuyện thực đã và đang diễn ra ở quê tôi. Vì câu chuyện này mà mỗi lần về quê, lòng tôi lại lâng lâng khó tả. Vậy có thơ rằng:
Tình yêu đích thực
Tóc bà phấn bảng rắc trắng đầu
Tóc ông quạt Điện cơ một đời thổi bạc
Những sáng chiều dưỡng sinh thư giãn
Hai lòng già gặp nhau lên men...
Bỏ vợ, chồng, con cùng mái ấm thân quen
Về quê ông cùng xây tổ mới
Căn nhà nhỏ cùng tiện nghi hiện đại
Cứ run lên cùng hai trái tim già
Mối tình già vừa mới thăng hoa
Ông bỗng lăn đùng-tai biến
Sau ngày xuất viện
Một tay bà nâng giấc ngày đêm
Thấm thoắt mươi niên
Bà chăm ông hơn chăm bố già, hơn chăm con nhỏ
Tình yêu của bà mạnh hơn vạn thang thuốc bổ
Tình yêu của bà làm thần chết lùi xa...
HN 4/11/2010 TTT
Ngày gửi: 08/11/2010 19:49
Có 7 người thích
Ngày gửi: 08/11/2010 21:35
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi letam vào 08/11/2010 21:36
Có 8 người thích
Ngày gửi: 08/11/2010 23:00
Có 8 người thích
Ngày gửi: 08/11/2010 23:12
Đã sửa 3 lần, lần cuối bởi nhật lệ vào 09/11/2010 04:42
Có 7 người thích
Ngày gửi: 09/11/2010 08:50
Có 4 người thích
letam đã viết:Lê Tam ơi ! Hôm trước em nhận xét họ dũng cảm là hoàn toàn chính xác. Tất cả đang yên đang lành lại ở cái tuổi gần đất xa trời rồi mà họ dám vứt bỏ hết. Mình cũng nghiệm rồi. Không phải ai cũng làm được đâu. Ở 2 ông bà này không có chuyện vụ lợi, kinh tế, gia đình, con cháu đều đầy đủ cả. Họ yêu nhau thật. Bây giờ ông bị bệnh bà vẫn chăm ông, yêu thương ông. Nếu không phải là tình yêu đích thực thì phải rồ mà làm cái chuyện nhự họ đã làm. Hay còn những cung bậc gì nữa trong tình cảm, tình yêu của con người mà mình chưa biết. Ơi các nhà hiểu thấu tâm lý con người, hiểu thấu tình yêu lứa đôi của con người, xin hãy kiến giải giúp
@ Hôm nay em nghĩ lại rồi, tại sao người ta sống với nửa kia mấy mươi năm thuận hoà mà bỗng chốc vứt bỏ đi tất cả? Đâu rồi tình nghĩa vợ chồng, con cái...? Hay là mới đầu vụng trộm, bị lộ, lỡ trớn rồi thì phải phóng qua thôi? Em nghĩ chắc bà ấy không còn đường quay về. Bởi nếu như cả hai đều goá bụa thì đi một lẽ, đằng này lại...nên em mới cho là dũng cảm. Ở đây trước có 1 cặp đều goá, nhưng cô kia vì tiền. Khi đến với chú này thì có cưới đàng hoàng, nhưng cô về ở mà không đem theo sổ lương, lương chú ấy rất cao.
Hình như thấy cá đã cắn câu rồi, cô trở về quê, cứ tháng tháng lĩnh lương chú ấy lại đem về với cô ít bữa, sau làm được cái nhà. Năm 2000 nhà nước cho chú ấy 50 tr, cố ấy đòi chia phần, chú không cho, thế là khi đau nằm viện không ra nữa. Thế là xong, được cái nhà. Kinh!
Ngày gửi: 09/11/2010 23:07
Có 5 người thích
Trang trong tổng số 7 trang (65 bài viết)
[1] [2] [3] [4] ... ›Trang sau »Trang cuối