Trang trong tổng số 12 trang (111 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

thanhbinh82_tp

BALLADE VỀ CÁC NÀNG NGÀY XƯA (FRANCOI VILLON)

Hãy nói ta nghe,giờ đâu có tá
Flora,người đẹp Cổ La Mã
Nàng Archiadès và nàng Thais,dịu dàng
Vốn là cô em họ tuyệt vời của thần âm vang
mà khi cất lời còn dội vang trên dòng sông,hồ nước
Các nàng đẹp và nhân từ rất mực
Nhưng còn đâu những bông tuết năm xưa?

Đâu rồi nàng Héloi thông tuệ
Vì nàng mà chàng Pierre Abélard ở Saint Denis
Bị trừng phạt trọn kiếp tu trì
Bởi tình yêu mà mang sầu tủi
Giống chuyện bà hoàng sai bỏ Buridan vào túi
Ném xuống sông Seine
Nhưng còn đâu những bông tuyết năm xưa?
Hoàng hậu làn da trắng muốt như bông huệ
Giọng hát nàng như giọng hát nhân ngư
Biétis,Alis,Berthe với bàn chân to
Haremburgis ở lãnh địa Maine
Và Jeanne co gái vùng Lorraine cao quý
Bị quân Anh thiêu sống ở Rouen
Họ đâu cả rồi,nàng Tiết trinh ngự trị
Nhưng còn đâu những bông tuyết năm xưa?

Hoàng tử ơi,đừng tra vấn gì trong tuần này
Cũng như trong năm này,các nàng ở nơi đâu
Đừng để điệp khúc này tôi lặp lại:
Nhưng còn đâu những bông tuyết năm xưa!
Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

thanhbinh82_tp

HOA HỒNG CỦA SAADI (MARCELINE DESBORDES_VALMORE)

Sáng nay em muốn tặng anh đoá hồng
Luôn tay em hái giắt vào dây lưng
Nút thắt quá chặt hoa liền rơi tung.

Nút dây đã đứt.Từng bông hoa lìa
Bay theo gió cuốn ra biển xa kia
Hoa trôi theo nước không mong trở về.

Làn sóng đỏ rực nhuộm sắc hoa xinh
Chiều về áo em còn thơm hương lành
Làn hương kỷ niệm,hít vào đi anh!
Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

thanhbinh82_tp

BÌNH VỠ (SULLY PRUDHOMME)

Hoa tiên thảo trong bình đã héo
Bình nứt rồi bởi cánh quạt nan
Nhẹ nhàng chẳng chút âm vang
Quạt vung chỉ chạm nhẹ nhàng bình thôi

Nhưng vết nứt nhẹ nhàng kia ấy
Gặm dần thêm bình rạn mỗi ngày
Vô hình từng bước ai hay
Vòng loang chậm rãi,từng ngày rạn thêm...

Giọt từng giọt,vơi dần nước mát
Nhựa nuôi hoa cũng cạn mất rồi
Đâu ngờ bình nứt thương ôi
Bình thôi đã vỡ,xin người nhẹ táy

Cũng lắm lúc,tay người-yêu -dấu
Chạm tim ta làm nhói tim ta
Để rồi tim mãi xót xa
Hoa tình yêu héo,nhạt nhoà sắc hương

Tim dường vẫn còn nguyên như trước
Nhưng vết thương sâu kín,âm thầm
Ngùi đau tiếng khóc rưng rưng
Tim giờ đã vỡ,xin đừng chạm tay!
            Cao Quãng Văn dịch
Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

thanhbinh82_tp

NÓI VỚI ELSA (LOUI ARAGON)

Tôi nói về gió đông
Làm môi chúng mình bị nứt
Tôi nói về thời gian bay vun vút
Làm những ngày trẻ qua đi
Tôi nói về quả tim
Không phải bằng sắt đá vô tri
Nên mềm trong tiếng nấc
Tôi nói về ánh sáng ngày gay gắt
Làm mắt chúng mình cay
Tôi nói về ánh sáng ngày
Và như con chim én mê bay
Nhưng vẫn không quên tìm về tổ cũ
Khi tôi nói thật nhỏ
Về vẻ đẹp trên đời
Là nói về em thôi.
        Nguyễn Minh Hoàng dịch
Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

thanhbinh82_tp

TÔI BIẾT CHĂNG TÌNH TÔI (GUILLAUME APOLLINAIRE)

Em ơi có còn yêu anh
Tiếng kèn rền rỉ âm thanh về chiều
Hình em còn đó em yêu
Vẫn như mỉm miệng mà triêu cợt người.
Biết em còn mất trên đời?
Hay em đã phụ những lời ước xưa
Với người pháo thủ ngẩn ngơ
Đã từng muốn chết trên bờ sông xa.
Em là nỗi khổ lòng ta,
Em là tim vỡ,em là tiếng êm.
Mắt em say dắm dịu hiền
Anh nhìn xa quá mắt em ngỡ ngàng.
Anh hôn món toc,ngọc vàng
Của anh đó,tóc em làm của tin.
Xa dần kỷ niệm anh tìm.
Tiếng em êm dịu,tiếng kèn dần xa.
Đời anh em mở chói loà
Trang đời đẹp ấy lật qua mất rồi.
Em anh thôi vĩnh biệt thôi
Thấy đâu hình bóng,lệ rơi mắt nhoà.
Bóng đêm chen giữa đôi ta
Mai đây em có bao giờ nhớ chăng?
Xin em thỉnh thoảng nhớ thầm
Cái thời em đã có lần yêu anh
Khắc giờ cũng khóc cho tình.
             Hoàng Hưng dịch
Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

thanhbinh82_tp

DƯỚI CẦU MIRABEAU (GUILLAUME APOLLINAIRE)

Dưới cầu mirabeau
Sông Seine thầm lặng chảy.
Tình chúng ta đi mãi
Vui với buồn theo nhau
Tôi có cần nhớ lại

Đêm mau tới,giờ mau qua
Ngày tháng đi,tôi ở lại.

Tay nắm tay hìn nhau,
Đôi tay làm nhịp cầu,
Dưới nhịp cầu,nước chảy,
Nước chảy mãi về đâu?

Đêm mau tới,giờ mau qua
Ngày tháng đi,tôi ở lại.

Tình trôi đi như nước,
Như nước tình trôi đi.
Cuộc sống vẫn thầm thì.
Niềm tin sao mãnh liệt!

Đêm mau tới,giờ mau qua
Ngày tháng đi,tôi ở lại.

Những ngày,những tuần qua
Những tình cũ,những ngày xa
Không bao giờ trở lại.
Dưới cầu Mirabeau,
Sông Seine thầm lặng chảy.

Đêm mau tới,giờ mau qua,
Ngày tháng đi,tôi ở lại!
Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Xuyên Tuyết

thanhbinh82_tp đã viết:
BÌNH VỠ (SULLY PRUDHOMME)

Hoa tiên thảo trong bình đã héo
Bình nứt rồi bởi cánh quạt nan
Nhẹ nhàng chẳng chút âm vang
Quạt vung chỉ chạm nhẹ nhàng bình thôi

Nhưng vết nứt nhẹ nhàng kia ấy
Gặm dần thêm bình rạn mỗi ngày
Vô hình từng bước ai hay
Vòng loang chậm rãi,từng ngày rạn thêm...

Giọt từng giọt,vơi dần nước mát
Nhựa nuôi hoa cũng cạn mất rồi
Đâu ngờ bình nứt thương ôi
Bình thôi đã vỡ,xin người nhẹ táy

Cũng lắm lúc,tay người-yêu -dấu
Chạm tim ta làm nhói tim ta
Để rồi tim mãi xót xa
Hoa tình yêu héo,nhạt nhoà sắc hương

Tim dường vẫn còn nguyên như trước
Nhưng vết thương sâu kín,âm thầm
Ngùi đau tiếng khóc rưng rưng
Tim giờ đã vỡ,xin đừng chạm tay!
            Cao Quãng Văn dịch
Bài thơ hay quá. Cảm ơn Thanh Bình nhé. Khi đọc 1 bài thơ, thấy như người viết hiểu mình, thật sung sướng và dịu mọi nỗi niềm riêng...
"Xin anh đừng hỏi vì sao
Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

thanhbinh82_tp

MƯA RƠI TRÊN THÀNH PHỐ (PAUL VERLAINE)

Mưa rơi trên thành phố
Như khóc trong lòng ta
Nỗi buồn chi thiết tha
Sâu thấm vào lòng ta?

Ôi,tiếng mưa êm êm
Trên mái nhà,mặt đất!
Xui lòng ta buồn thêm,
Mưa gieo buồn êm êm!

Khóc không manh không mối
Trong lòng buồn tái tê.
Đâu!Có ai phản bội?
Buồn này thật không mối.

Không hận nào hơn hận
Khi chẳng hiểu vì đâu
Không yêu đương,buồn giận
Lòng ta buồn vô tận!
     Bàng Bá Lân dịch
Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

thanhbinh82_tp

CHIM ĐÊM (PAUL VERLAINE)

Em biết rõ ràng ta không sai quấy,
Khi buồn phiền ta nói thẳng em hay
Rằng mắt em-ôi nguồn hy vọng ấy-
Chỉ chứa toàn phản bội bấy lâu nay!

Em thề thốt chê ta lầm,nói trật!
Nhưng cái nhìn kia thiếu hẳn chân thành,
Nó leo lét như lửa tàn sắp tắt,
Giọng ngọt lừ em vẫn nói:"Yêu anh".

Này nghe giọng hát êm đềm
Nấc lên cho đẹp lòng em,hỡi mình!
Lâng lâng hé cửa tâm tình
Như làn nước khẽ rùng mình trên rêu!

Hôm qua... về rất say sưa
Ta không hy vọng vẩn vơ chứ mình?
Xin em hãy nói thiệt tình
Rằng không,không phải mối tình vẩn vơ!
           Bàng Bá Lân dịch
Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

thanhbinh82_tp

TÌNH YÊU VÀ HẠNH PHÚC (LOUIS ARAGON)

Chuyện nhân thế nhờ em anh biết được
Anh nhìn đời theo con mắt của em.
Anh học em như người ta tìm nước suối,
Như người ta tìm những ngôi sao mơ ước,
Như của khách qua lặp lại khúc êm đềm.
Một thoáng rung,anh cũng rõ ràng thêm
Tất cả gì về anh,nhờ em anh mới rõ,
Ngày đã đứng trưa,trời có lẽ xanh rồi
Hạnh phúc không phải ngọn đèn nơi quán nhỏ,
Em cầm tay anh trong cuộc đời đau khổ
Mà con người chưa biết nghĩa chung đôi
Em cầm tay anh như một người yêu sung sướng nhất đời.

Anh vừa thốt ra một lời tự thú
Câu thơ nào đã gợi câu thơ đây
Như biển với người bơi,Như bàn chân và cát lún
Như tấm khăn bàn và trán người tựa ngủ
Cửa sổ với cơn giông,mặt gương và cánh chim bay,
Bàn tay em ve vuốt chiếc bao tay.
Anh nói thế phải chăng trời bắt tội
Anh bán cả tâm tư bán cả bóng hình.
Anh đã để trái tim trên lẽ phải,
Anh đã nói điều vẫn không cưỡng lại
Không đắn đo anh đã tỏ tâm tình
Ai chẳng run lên khi chờ hạnh phúc về mình
Hạnh phúc là một tiếng vô cùng chua chát,
Ma quái nào che giấu nghĩa làm chi
Tóc ảo mộng và bàn tay huyền hoặc,
Những cặp tình nhân ngày xưa đã mất.
Hạnh phúc như vàng kia,ôi tiếng dị kỳ
Nó lăn trên sàn như súc sắc lăn đi.

Ai đó hạnh phúc mắt thường buồn da diết,
Như tiếng than đời nỗi tuyệt vọng chua cay.
Dây đàn dứt trong tay người đánh nhịp,

Nhưng tôi cho hạnh phúc con người có thật
Không phải trong mơ,không phải trong mây,
Mà nơi bến lạ,bờ xa trên quả đất này.

Các anh tin hay không lời tôi nói,
Tôi đã khổ đau nên có đủ quyền,
Dẫu mặt trời có xa khi người bước tới
Dẫu cổ con người dành cho tay đao phủ,
Dẫu cánh tay danh cho đinh đóng treo lên,
Hạnh phúc con người vẫn có và tôi tin.
            Tế Hanh dịch
Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 12 trang (111 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] ... ›Trang sau »Trang cuối