Adieux À La Mer Giã Từ Biển Cả

Nguyên tác: thi hào Pháp ALPHONSE De LAMARTINE (1790-1869)
Phỏng dịch thơ lục bát: MINH SƠN LÊ
*******************************

Murmure autour de ma nacelle,
Douce mer dont les flots chéris,
Ainsi qu’une amante fidèle,
Jettent une plainte éternelle
Sur ces poétiques débris.

Thì thầm quanh áo phong trần,
Ngọt ngào biển vỗ những làn sóng yêu,
Như người chung thuỷ tình yêu,
Than phiền mãi
Với thơ dìu dặt rơi.

Que j’aime à flotter sur ton onde.
A l’heure où du haut du rocher
L’oranger, la vigne féconde,
Versent sur ta vague profonde
Une ombre propice au nocher!

Anh yêu làn sóng em trôi.
Vỗ vào đỉnh đá chơi vơi dập dồn
Cây cam, nho trĩu quả tròn,
Đổ vào làn sóng
Trong hồn em sâu!

Souvent, dans ma barque sans rame,
Me confiant à ton amour,
Comme pour assoupir mon âme,
Je ferme au branle de ta lame
Mes regards fatigués du jour.

Thuyền anh không mái chèo đâu,
Tin em vào mối tình sâu trong lòng,
Ru anh vào giấc mơ nồng,
Lưỡi em khép lại
Anh mòn mỏi tan.

Comme un coursier souple et docile
Dont on laisse flotter le mors,
Toujours, vers quelque frais asile,
Tu pousses ma barque fragile
Avec l’écume de tes bords.

Như con chiến mã tinh ngoan
Đôi ta thả nổi miên man cõi lòng,
Nhìn về nơi chốn lưu vong,
Thuyền anh mỏng mảnh em còn đẩy đưa
Em làm bọt nổi cho vừa.

Ah! berce, berce, berce encore,
Berce pour la dernière fois,
Berce cet enfant qui t’adore,
Et qui depuis sa tendre aurore
N’a rêvé que l’onde et les bois!

A! tung toé, nữa,
Đón đưa tận cùng,
Để cho em một đứa con,
Từ đây có buổi rạng đông dịu dàng
Mơ về sóng với rừng hoang!

Le Dieu qui décora le monde
De ton élément gracieux,
Afin qu’ici tout se réponde,
Fit les cieux pour briller sur l’onde,
L’onde pour réfléchir les cieux.

Chúa xưa đã đến điểm trang đất trời
Cho em duyên dáng thân người,
Từ đây mọi thứ có lời giải phân,
Bầu trời chiếu trên sóng dâng,
Sóng cùng in bóng các tầng trời xanh.

Aussi pur que dans ma paupière,
Le jour pénètre ton flot pur,
Et dans ta brillante carrière
Tu sembles rouler la lumière
Avec tes flots d’or et d’azur.

Tinh khôi trong mí mắt anh,
Ngày qua thấm chảy qua vành mắt em,
Nghiệp đời em rực rỡ lên
Em như cuộn ánh
Sóng xanh vàng đều.

Aussi libre que la pensée,
Tu brises le vaisseau des rois,
Et dans ta colère insensée,
Fidèle au Dieu qui t’a lancée,
Tu ne t’arrêtes qu’à sa voix.

Miên man suy nghĩ đã nhiều,
Em như phá vỡ tàu thuyền quân vương,
Trong cơn giận dữ điên cuồng,
Lòng tin với Chúa, Đấng thương xót đời,
Em dừng bởi tiếng Ngài thôi.

De l’infini sublime image,
De flots en flots l’oeil emporté
Te suit en vain de plage en plage,
L’esprit cherche en vain ton rivage,
Comme ceux de l’éternité.

Từ hình ảnh rực vợi vời kêu sa,
Mắt đưa từng lớp sóng qua
Hoang mang bờ bãi lại qua bãi bờ,
Thần linh chỉ thấy mịt mờ,
Giống như mọi thứ hư vô vĩnh hằng.

Ta voix majestueuse et douce
Fait trembler l’écho de tes bords,
Ou sur l’herbe qui te repousse,
Comme le zéphyr dans la mousse,
Murmure de mourants accords.

Tiếng em lảnh lót âm vang
Vọng thành run rẩy trên toàn thân em,
Đưa em trên bãi cỏ êm
Em như đang thấm ướt mềm trong rêu,
Thì thào hợp xướng lêu bêu.

Que je t’aime, ô vague assouplie,
Quand, sous mon timide vaisseau,
Comme un géant qui s’humilie,
Sous ce vain poids l’onde qui plie
Me creuse un liquide berceau.

Yêu em, hỡi sóng vỗ kêu êm đềm,
Khi, anh nhút nhát trên thuyền,
Khổng lồ mà phải tự nhiên quy hàng,
Cuốn đi dưới lớp sóng tràn
Tự đào một cái nôi mang chất nhầy.

Que je t’aime quand, le zéphire
Endormi dans tes antres frais,
Ton rivage semble sourire
De voir dans ton sein qu’il admire
Flotter l’ombre de ses forêts!

Yêu em trong, tấm nhung này
Ngủ quên trong ổ em ngây ngất đời,
Bờ em như mỉm môi cười
Ngực em cảm nhận ra môi anh mừng
Xua tan bóng tối khu rừng!

Que je t’aime quand sur ma poupe
Des festons de mille couleurs,
Pendant au vent qui les découpe,
Te couronnent comme une coupe
Dont les bords sont voilés de fleurs!

Yêu em khi ở ngăn cùng thuyền anh
Ngàn màu khoe sắc lung linh,
Chen trong cơn gió chia hình sắc ra,
Vương miện em ngỡ tách ra
Đường viền che kín cả hoa trang đài!

Qu’il est doux, quand le vent caresse
Ton sein mollement agité,
De voir, sous ma main qui la presse,
Ta vague, qui s’enfle et s’abaisse
Comme le sein de la beauté!

Ngọt ngào, khi gió hây hây
Ngực em chan chứa ngất ngây dịu dàng,
Xem, dưới tay anh vội vàng,
Sóng em, cuồn cuộn dâng tràn nhấp nhô
Ngực em xinh đẹp không ngờ!

Viens, à ma barque fugitive
Viens donner le baiser d’adieux;
Roule autour une voix plaintive,
Et de l’écume de ta rive
Mouille encor mon front et mes yeux.

Thuyền anh em hãy cho vô trốn vào
Nụ hôn từ biệt trao nhau;
Quyện môi trong tiếng u sầu cất lên,
Bọt từ nơi cánh môi em
Thấm trên vầng trán ướt rèm mắt anh.

Laisse sur ta plaine mobile
Flotter ma nacelle à son gré,
Ou sous l’antre de la sibylle,
Ou sur le tombeau de Virgile:
Chacun de tes flots m’est sacré.

Để lại em mảnh di hành
Gửi theo giỏ chuyển cho anh vừa lòng,
Từ nơi hang động tơ hồng,
Hoặc trên ngôi mộ của dòng Virgile:
Sóng nào em cũng thiêng liêng.

Partout, sur ta rive chérie,
Où l’amour éveilla mon coeur,
Mon âme, à sa vue attendrie,
Trouve un asile, une patrie,
Et des débris de son bonheur,

Chỗ nào, em cũng là miền yêu thương,
Nơi tim anh gọi mộng thường,
Hồn anh, trước ánh yêu thương êm đềm,
Một quê hương, để đi tìm,
Và từng mảnh vỡ bên thềm hạnh duyên,

Flotte au hasard: sur quelque plage
Que tu me fasses dériver,
Chaque flot m’apporte une image;
Chaque rocher de ton rivage
Me fait souvenir ou rêver...

Ngẫu nhiên: bãi biển khắp miền
Cho anh trôi dạt để tìm gặp em
Sóng nào mang ảnh hình em;
Đá nào trên bãi đưa em trở về
Khiến anh nửa nhớ nửa mê...