Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [92] [93] [94] [95] [96] [97] [98] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Thái Thanh Tâm

Thành anh hùng 'vì cứu áp phích Kim Jong-un'

Một nữ cảnh sát Triều Tiên được phong anh hùng vì "xả thân bảo vệ an toàn lãnh tụ cách mạng" theo lời truyền thông nước này, nhưng thực tế cô dường như chỉ cứu tấm áp phích có tên Kim Jong-un khỏi bị cháy.


http://vnexpress.net/Files/Subject/3b/be/47/9a/co_ryo.jpg
Ri Kyong-sim trước sự hoan nghênh của đồng nghiệp vì hành động anh hùng. Ảnh: AFP

Báo Rodong Sinmun hôm 8/5 cho biết Ri Kyong-sim, một nữ cảnh sát giao thông 22 tuổi ở Bình Nhưỡng được vinh danh là "Anh hùng Triều Tiên" vì xả thân bảo vệ an toàn cho "lãnh tụ cách mạng" trong một hoàn cảnh bất ngờ.

Câu chuyện được đăng tải trên truyền thông Hàn Quốc và quốc tế như hãng thông tấn AFP, rộ lên tin đồn rằng "cô dường như đã ngăn chặn một sự cố có thể gây đe dọa mạng sống của lãnh đạo Kim Jong-un".

Tuy nhiên, News Focus International, một tổ chức thông tin về Triều Tiên, có nguồn tin là những người Triều Tiên lưu vong và những người đang hoạt động nhân đạo ở nước này, hôm 9/5 cho biết các nguồn tin ở Bình Nhưỡng nói Ri "nhận được giải thưởng vì đã dập ngọn lửa bùng phát gần một bức áp phích tuyên truyền". Bức áp phích được cho là có tên của lãnh đạo Kim Jong-un.

Theo Washington Post, sự lý giải này có thể nghe kỳ quặc, nhưng không phải không hợp lý, khi Triều Tiên thường trao danh hiệu cao quý cho những người cứu ảnh của các vị lãnh đạo. Những bức chân dung, cũng giống như Bí tích Thánh thể của Thiên chúa giáo, được coi là những biểu tượng linh thiêng trong tâm niệm người Triều Tiên.

News Focus International cũng cho biết Triều Tiên vẫn đang ở trong tình trạng "Sẵn sàng Chiến tranh Cấp độ 1", do những căng thẳng gần đây với Mỹ và Hàn Quốc. Tình trạng này cho phép áp dụng những quy định đặc biệt, trong đó có yêu cầu công dân bảo vệ hình ảnh và biểu tượng của các lãnh đạo.

Truyền thông Triều Tiên cũng từng vinh danh những người hy sinh hoặc mạo hiểm mạng sống của bản thân hay của người thân để đảm bảo an toàn cho bức chân dung lãnh đạo. Năm 2007, Kang Hyong-kwon, một công nhân nhà máy trong một trận lũ đã cố gắng cứu con gái và chân dung lãnh tụ khỏi ngôi nhà bị ngập. Vì dòng nước xiết, ông đã không thể giữ được con gái nhưng vẫn cố nắm chặt bức chân dung, và sau đó được ngợi ca là một anh hùng trong đời thực.

Năm 2002, truyền thông Triều Tiên đưa tin về cái chết anh hùng của Han Hyong-gyong, một học sinh 14 tuổi chết đuối vì cố cứu ảnh của lãnh đạo trong một trận lũ khác. Bé gái sau đó được Triều Tiên vinh danh ở cấp cao nhất, trong khi cha mẹ, giáo viên và hiệu trưởng của em cũng được tặng thưởng.

Trọng Giáp

Ôi những con người tiệt vời của đất nước tiệt vời !
Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phượng Hoàng _Lửa

Thái Thanh Tâm đã viết:
Mặc dù NV phơi bầy bao thói hư tật xấu nhưng đại đa số không cho đó là xấu cần phải sửa đổi. Ai có thiện tâm bàn đến, phê phán thói xấu lại bị gán ngay cho là người xấu, là người hẹp hòi, nhỏ nhen,  đố kỵ, toàn thấy mặt tối của người khác, của dân Việt...Cứ thế truyền từ đời này sang đời khác, cái xấu mặc nhiên được duy trì và phát triển một cách hồn nhiên. Thật đáng buồn thay !
Anh Ba Tê! (TTT)! Năm ngoái em có mua cuốn "Người Việt phẩm chất và Thói hư-tật xấu" nhiều tác giả ( nhà xuất bản Thanh Niên - Báo Tiền Phong)
Đọc thấy buồn và cũng vui vui...:P

Lời giới thiệu:
..................................................................
..................................................................
Sau hơn một năm ra đời, Diễn đàn "Người Việt - Phẩm chất và thói hư tật xấu" đã hé lộ nhiều ẩn số để trả lời câu hỏi của cả dân tộc và giới trẻ. Vì sao bước sang thiên niên kỷ mới CHÚNG TA VẪN CÒN NGHÈO?
"Chỉ còn anh và em
Cùng tình yêu ở lại"
______________________________________
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Vodanhthi

.

http://i739.photobucket.com/albums/xx31/vodanhthi_photos/Funny%20stuff/Chinh%20tri%20-%20Celebs/Kimdied00.jpg


.
Mở mắt thì chạy theo cảnh
  Nhắm mắt thì chạy theo mộng.
                 (Ngọc Tuyền Hạo)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thái Thanh Tâm

Cảnh khốn cùng của nữ đô vật số một Việt Nam

Nữ đô vật nổi danh một thời Lê Thị Huệ bây giờ bị liệt và sống trong cảnh nghèo khốn cùng, ngày đêm vật vã với những cơn đau đớn.

http://l.f4.img.vnexpress.net/2013/05/13/hue2-164586-1368416664_500x0.jpg

Nữ đô vật nổi danh một thời nay phải cực nhọc mới lê lết được vài bước chân rồi lại kiệt sức gã khuỵu xuống. Ảnh: GĐ.

Đường trở về quê nhà sau bao năm xa cách đối với nữ đô vật nổi danh một thời Lê Thị Huệ (sinh năm 1979) tới thôn Châu Chính, xã Quảng Châu, Quảng Xương (Thanh Hóa) sao mà chua cay, nghẹn ngào. Cũng ở con đường đó cách đây không lâu là hình ảnh Huệ mạnh mẽ, là niềm hy vọng của thể thao Việt Nam.

Sự nghiệp dở dang sau một tai nạn trong khi luyện tập, nữ đô vật quốc gia Lê Thị Huệ trở về quê nhà với tấm thân tàn phế trên chiếc xe lăn, đang ngày đêm vật lộn chống lại nỗi đau thể xác lẫn tâm hồn. Những ánh hào quang lóe sáng trong quá khứ không khỏa lấp được nỗi cay đắng, sự nghèo túng hiển hiện. Những ai biết Huệ đều xót xa cho một nữ VĐV bị cướp đi tất cả khi tuổi đời còn quá trẻ và suốt một thập kỷ qua phải vật lộn với đau đớn.

Nhớ lại buổi chiều định mệnh ngày 12/5/2003, “viên ngọc” thể thao đã chấm hết cuộc đời miệt mài phấn đấu cho thành tích quốc gia, cô lại ôm mặt khóc. Đó chính là cái ngày cô tập đối kháng để chuẩn bị SEA Games 22 thì bất ngờ bị ngã cắm đầu xuống dưới thảm, bị chấn thương cột sống, thoát vị đĩa đệm, dập tủy sống dẫn tới liệt tứ chi.

Từng là nữ VĐV vật số một của tỉnh nhà, năm 2003 Huệ giành HC vàng hạng 55 kg toàn quốc và là hy vọng vàng của vật Việt Nam ở SEA Games 22. Nhưng số phận lại quá nghiệt ngã với cô. Ngày tiễn Huệ đi cống hiến cho thể thao nước nhà là một cô gái khỏe mạnh, ngày trở về gia đình đón cô trong nước mắt. Hình ảnh Huệ ngồi xe lăn chầm chậm vào nhà lúc đó làm náo động cả một vùng quê nghèo. Ai ai cũng xót thương cho cô gái tài hoa, phận bạc.

Người mẹ già nua cả đời lam lũ của Huệ, bà Lường Thị Hường (hơn 70 tuổi) có nằm mơ bà cũng không thể hình dung có ngày con gái mình lại thành tàn phế, khốn khó như ngày hôm nay. Bàn tay còn ken đầy bùn đất, quần áo lấm lem, sự lam lũ khắc khổ hằn in trên từng nét mặt - người mẹ đáng thương bảo: “Từ ngày Huệ về, tất cả sinh hoạt của Huệ phụ thuộc vào tôi, nó không thể cử động làm được việc gì nên càng khó khăn, gạo lại phải đi đong từng bữa. Ngày bố nó còn, hai mẹ con sống nhờ vào đồng lương hưu ít ỏi nhưng năm 2010, ông ấy mất đi, tôi thì già yếu, hai mẹ con chẳng biết xoay sở thế nào”.

Cũng từ ngày Huệ trở về, vì không có tiền nên gia đình cũng chẳng đưa cô đi khám lại được. Nhìn con gái vật vã trong cơn đau, tiền mua thuốc không có mà nước mắt người mẹ già cứ trào ra. Thương con nghẹn đắng nhưng bà cũng bất lực ngồi nhìn con đau mà khóc. Đến chiếc xe lăn cũ đã hư nhưng bà cũng không thể mua được cho con chiếc xe khác. “Sao nó lại ra nông nỗi như thế này. Hơn 30 tuổi, sự nghiệp dở dang, chuyện chồng con cũng vậy. Sau này tôi chết liệu nó sống như thế nào…”, người mẹ già vừa khóc vừa nói.

http://l.f3.img.vnexpress.net/2013/05/13/hue-676856-1368416665_500x0.jpg
Hai mẹ con Huệ giờ đây sống trong khốn khó, gạo đong từng bữa. Ảnh: GĐ.

Ngày ngày Huệ âm thầm chịu đựng nỗi đau đớn khôn cùng về thể xác. Mỗi lúc trái gió trở trời là vết thương lại hành hạ cô. Nhưng có lẽ sự đau đớn ấy không thấm vào đâu với nỗi đau về tâm hồn đè nặng lên cô. Nhiều đêm không ngủ cô dò dẫm từng bước giở lại những kỷ vật ngày xưa. Những kỷ niệm ùa về như hàng trăm vết kim đâm vào trái tim đã quá đau đớn.

Ra đi lập nghiệp hai bàn tay trắng, lúc trở về vẫn trắng bàn tay. Số phận dường như quá cay nghiệt với Huệ. Tạo hóa nghiệt ngã đã lấy đi của cô tất cả tuổi trẻ, sự nghiệp, sức khỏe… Sau bao năm tháng miệt mài ấy để bây giờ cô sống trong cảnh nghèo túng đến khốn cùng với cơ thể bại liệt, bệnh tật hành hạ; trong sự thờ ơ đến vô cảm của những người từng một thời tôn vinh cô như niềm hy vọng. Chứng kiến gia cảnh đói nghèo đong gạo từng bữa của nữ đô vật vang danh một thời thật nghẹn ngào xót xa.

Gia Đình
Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thái Thanh Tâm

Liên Hợp Quốc kêu gọi nhân loại ăn côn trùng

Ăn côn trùng là một trong những biện pháp hiệu quả để chống nạn đói toàn cầu, một báo cáo mới của Liên Hợp Quốc tuyên bố.

http://vnexpress.net/Files/Subject/3b/be/48/ad/de-men-0.jpg

Một cửa hàng dế mèn tại Thái Lan. Ảnh: Flickr.
Tổ chức Nông lương Liên Hợp Quốc (FAO), cơ quan công bố báo cáo, khẳng định rằng ăn côn trùng là cách để con người tăng cường dinh dưỡng và giảm ô nhiễm môi trường.

"Hơn hai tỷ người trên thế giới đang bổ sung dưỡng chất bằng cách ăn côn trùng trong bữa ăn hàng ngày. Tuy nhiên, cảm giác ghê tởm côn trùng của người dân các nước phương Tây vẫn là một rào cản đối với nỗ lực biến côn trùng thành thực phẩm", báo cáo tiết lộ.

Báo cáo nhắc lại rằng côn trùng là loại thức ăn giàu dinh dưỡng do chứa nhiều protein, chất béo và chất khoáng. Nhộng ong, bọ xít, nhộng tằm, châu chấu, dế mèn, cà cuống, bọ cạp và nhiều loài côn trùng khác là thực phẩm khá phổ biến tại các đang phát triển. Chúng là nguồn thực phẩm bổ sung cực kỳ quan trọng đối với trẻ suy dinh dưỡng.

Theo FAO, nuôi côn trùng trong trang trại là một trong những cách để con người chống nạn đói.

“Côn trùng sống khắp nơi. Chúng sinh sản nhanh và tăng trưởng cũng nhanh”, báo cáo lập luận.

Côn trùng cũng là những con vật “cực kỳ hiệu quả” trong việc biến thực phẩm thành thịt. Chẳng hạn, để tạo ra một lượng protein như nhau, một con bò sẽ cần khoảng thời gian gấp 12 lần so với một con dế. Phần lớn côn trùng thải ra ít khí thải nhà kính hơn so với gia súc.

FAO nhận định rằng, ngành công nghiệp thực phẩm có thể góp phần vào việc nâng cao vị thế của côn trùng bằng cách đưa chúng vào các công thức chế biến món ăn và thực đơn nhà hàng.

“Ở nhiều nơi, một số loài côn trùng là đặc sản. Chẳng hạn, người dân ở phía nam châu Phi coi một số loài sâu là thực phẩm hảo hạng và họ phải chi rất nhiều tiền để mua chúng”, báo cáo nhấn mạnh.

Báo cáo kêu gọi các nước thay đổi luật và cách thức sản xuất để người dân thường xuyên sử dụng côn trùng làm thực phẩm. “Việc ăn côn trùng trên quy mô lớn là một thói quen bền vững về mặt kỹ thuật. Những công ty hàng đầu trên thế giới đang đi tiên phong trong xu hướng này”, báo cáo kết luận.
Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Satthat

Vodanhthi đã viết:
cỏ hoang đã viết:

Hồi học đại học em có bị "nhồi" một số thứ do Marx viết, ngay từ thủa ấy em đã chán cái ông này nên sau này khi tự mình quyết định quyền đọc thì em không tìm sách của Marx để đọc, bởi thế không biết "tư tưởng vĩ đại" đến mức nào
Nước Đức sản xuất ra hai nhân vật kiệt xuất, và họ cũng có hai tác phẩm kiệt xuất: Adolf Hitler viết Mein Kampf, và Karl Marx viết Das Kapital.

Khoảng năm 1970, tôi đã xem Das Kapital và biết rằng đó là sai lầm lớn nhất của nhân loại.
KARL MARX, MỘT NHÀ NHÂN VĂN LÃNG MẠN

Ca ngợi Karl Marx có lẽ cũng khó lọt tai như nói một điều gì dễ thương về Thiền vu Hung Nô Attila. Chẳng phải những ý tưởng của Marx là đầu mối của độc tài, giết chóc quy mô lớn và tàn phá kinh tế đó sao? Còn có gì để bênh vực cha đẻ của những học thuyết từng dẫn thẳng đến các trại cải tạo và tệ sùng bái một gã nông dân Gruzia hoang tưởng, được biết đến với cái tên Stalin? Chẳng phải một học trò khác của Marx, Mao Trạch Đông, là thủ phạm gây ra vụ tàn sát dân chúng có lẽ lớn nhất trong lịch sử hiện đại đó sao?
Nhưng bắt Marx phải chịu trách nhiệm về Mao thì đại loại cũng giống như nhè đầu Jesus mà đổ cho tội của các Tòa án Dị giáo La Mã. Tay của nền văn minh Thiên chúa giáo cũng vấy máu biết bao nhiêu nạn nhân vô tội. Nhưng chúng ta không đem những điều kinh hoàng đó ra để cáo buộc các tác giả của Kinh Tân ước, cũng hệt như chúng ta không lấy nạn đói khổng lồ ở Ái Nhĩ Lan hay Đại chiến Thế giới I để quy trách nhiệm cho các nhà tư tưởng cấp tiến vĩ đại đã góp công lí giải xã hội tư bản hiện đại. Có nằm mơ Marx cũng không nghĩ rằng nên dùng chủ nghĩa xã hội để bẩy những quốc gia nghèo mạt rệp, lạc hậu về kinh tế, vọt lên xã hội hiện đại. Ông đã cảnh báo: Làm kiểu đó thì rốt cuộc ta chỉ được thêm một lần nữa đống phân cũ mà thôi. Hậu quả sẽ là cái mà Marx gọi là sự nghèo túng phổ cập.

Muốn tạo dựng các quan hệ xã hội chủ nghĩa, phải tận dụng những ưu thế của chủ nghĩa tư bản, chế độ mà Marx đã nhiệt liệt biểu dương. (Khác với một người hậu hiện đại, một người marxist bao giờ cũng đầy lòng kính trọng di sản cách mạng của các giai cấp trung lưu.) Chủ nghĩa xã hội đòi hỏi những nguồn vật chất, những thiết chế dân chủ, một xã hội dân sự đua nở, những truyền thống khai sáng cởi mở cũng như một đội ngũ công nhân được đào tạo tốt và có tay nghề cao. Tất cả những điều đó không thể có được, nếu dân chúng đói ăn, thất học và bị cai trị bởi những kẻ chuyên quyền. Tất nhiên những quốc gia như vậy cũng có thể theo con đường xã hội chủ nghĩa, như những người Bolshevik Nga đã chọn. Nhưng họ chỉ có thể thành công nếu được những nước giàu mạnh hơn trợ giúp. Song ở trường hợp những người Bolshevik, các nước giàu lại tràn vào xâm lăng nước Nga và dìm cuộc cách mạng vừa mới lọt lòng trong một biển máu.

Tác phẩm của Marx quy về một vấn đề duy nhất. Vì lẽ gì mà những nền văn minh thịnh vượng nhất trong lịch sử nhân loại lại đi liền với nhiều nghèo đói, bất công, lao động rẻ mạt và lầm than như vậy? Đấy thuần túy chỉ là một sự bất hạnh đáng tiếc, hay nó nói lên một điều gì đó về những mâu thuẫn mang tính cơ cấu của những chế độ xã hội này? Như Freud, người đã khám phá hẳn một châu lục mới và đặt tên khai sinh cho nó là “Vô thức”, Marx đã lột trần và đặt tên cho sự vận hành của các hệ thống, đã nghiên cứu những nguồn gốc lịch sử của chúng và miêu tả những điều kiện khiến chúng có thể suy vong. Kẻ Do Thái tị nạn rách rưới ấy, người đàn ông có lần tự nhận rằng không ai viết nhiều về tiền mà hiếm khi trong túi có tiền như mình, đã đưa bộ động cơ biến tốc ẩn khuất của cái hình thái sinh tồn mà phần lớn chúng ta coi là đương nhiên ra ánh sáng. Sau Marx, người ta không thể lẫn lộn hình thái sinh tồn ấy với một sự phổ quát có tên là bản chất tự nhiên của con người nữa. Ngày nay, thậm chí các nhà tư sản cũng băn khoăn về chủ nghĩa tư bản. Đã đến mức ấy thì người ta biết rằng hệ thống này đang lâm vào vấn nạn. Sự khủng hoảng nội tại đã tước đoạt tính chất tự nhiên của nó và khiến nó trần trụi hiện ra đúng là mình.

Theo suy luận của Marx, không một hệ thống xã hội nào trong lịch sử chứng tỏ tính cách mạng như hệ thống mà chúng ta đang sống. Chỉ trong vòng vài thế kỉ, các giai cấp trung lưu châu Âu đã tích lũy của cải vật chất và tinh thần, đã lật nhào các nhà độc tài, giải phóng nô lệ, phá tan các đế chế, đem lại cho chúng ta dân chủ và nhân quyền và đặt nền móng cho một hình thái nhân văn thực sự mang tính toàn cầu. Với những ai ủng hộ giai cấp này, lịch sử là một tự sự hấp dẫn về tiến bộ; nhưng với những ai phê phán nó thì đó không là gì khác hơn một lịch sử của suy vong.

Marx thấy cả hai mặt đó. Với ông, lịch sử hiện đại là một câu chuyện của giải phóng xã hội, nhưng đồng thời cũng là một cơn ác mộng dài và khủng khiếp. Thêm vào đó, lại không thể kể câu chuyện này tách khỏi câu chuyện kia. Marx cho rằng cả hai đều xuất phát từ cùng những cơ chế xã hội ấy. Ông không hề phản đối những lí tưởng tư sản mạnh mẽ về tự do chính trị, bình đẳng, tự do cá nhân và tự định đoạt. Đó cũng là những lí tưởng của ông. Ông chỉ muốn tìm ra nguyên nhân vì sao những lí tưởng ấy, cứ khi nào được thực hiện, lại có xu hướng gây ra bạo lực, đàn áp, bất công và chủ nghĩa cá nhân tiêu cực. Chủ nghĩa tư bản đã giúp con người vươn đến những sức mạnh và năng lực vượt quá mọi thước đo từng biết. Nhưng nó không dùng những sức mạnh ấy để giải phóng con người khỏi ách lao công. Con người trong những xã hội thịnh vượng nhất địa cầu vẫn phải làm quần quật, chẳng khác tiền bối của mình thời đồ đá mới. Lí tưởng của Marx không phải là nhọc nhằn, mà là nhàn hạ. Nếu ông đã quá tập trung vào các vấn đề kinh tế thì chẳng qua chỉ nhằm bẻ gãy quyền lực độc đoán của nó với chúng ta.

Marx là một nhà đạo đức theo nghĩa đẹp nhất, truyền thống nhất. Ông chia sẻ với Aristotélēs, Hegel và Thomas Aquinas quan điểm rằng một cuộc đời đáng sống không phải là một cuộc đời của những bổn phận và trách nhiệm, mà là của hạnh phúc trong sự thực hiện bản thân. Vì thế điều căn bản trong luân lí, theo ông, là học cách phát triển những tư chất của bản thân, và ông cho rằng bản chất con người được phát huy tốt nhất khi nảy nở cùng đồng loại và thông qua đồng loại. Hoặc, như ông viết trong Tuyên ngôn của Đảng Cộng sản: khi con người vui hưởng một xã hội, trong đó “tự do phát triển của mỗi người là điều kiện cho tự do phát triển của mọi người”. Khi con người thấy mình thỏa nguyện trong sự thỏa nguyện của kẻ khác thì chúng ta gọi đó là tình yêu. Marx nghiên cứu một triển vọng như thế ở bình diện chính trị. Đồng thời, ông không buồn để tâm đến mọi bàn luận vô ích về một xã hội không tưởng. Hoàn thiện hóa xã hội là điều Marx không hề quan tâm.

Marx nồng nhiệt tin ở cá nhân. Hết mình là một nhà duy lí khai sáng, ông cũng hết mình là một nhà nhân văn lãng mạn, tránh lí thuyết trừu tượng và thích tất cả những gì rung cảm, sờ nắm được và độc đáo. Ông không cấp cho chúng ta bản thiết kế cho một tương lai xã hội chủ nghĩa. Ông chỉ vạch ra rằng, chúng ta có thể giải quyết những mâu thuẫn hiện đang ngáng trở một tương lai như thế bằng cách nào là tốt nhất. Còn sau đó, điều gì sẽ đến, thì ông gần như không thể nói gì hết. Ông không là một nhà tiên tri nhòm quả cầu thủy tinh mà đoán tương lai. Ông là một nhà tiên tri theo nghĩa Do Thái xác thực, người cảnh báo rằng chúng ta sẽ không có tương lai nếu không chọn những con đường khác.

TERRY EAGLETON

Phạm Thị Hoài dịch
Nguồn: pro&contra - Dịch từ bản tiếng Đức: “Ein romantischer Humanist“, Zeit, 23-05-2011
Nam quốc sơn hà Nam đế cư
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thái Thanh Tâm

Cổ vũ bóng đá kiểu Triều Tiên

Khách nước ngoài đến Triều Tiên được phép đến xem các trận bóng đá cùng với người giám sát của họ. Nhưng bóng đá ở đất nước bí ẩn này không được ưa chuộng và hâm mộ cuồng nhiệt như ở những nơi khác.


http://vnexpress.net/Files/Subject/3b/be/4b/2a/trieu-tien4.jpg
Khán giả Triều Tiên đang theo dõi trận đấu giữa hai câu lạc bộ Bình Nhưỡng và Ri Myong Su. Ảnh: wodumedia
Phóng viên của BBC Tim Hartley có dịp đến sân vận động 50.000 chỗ ngồi Kim Nhật Thành để theo dõi một trận đấu bóng đá.

Vé của trận đấu được bán sạch sành sanh, nhưng ở bên ngoài sân, anh không thấy bóng dáng một ai, không có những dãy người xếp hàng dài hay những quầy bán đồ ăn vặt.

Tuy nhiên, bên trong sân là một khung cảnh hoàn toàn khác. Tất cả các chỗ ngồi đều được phủ kín. Hàng hàng lớp lớp những người đàn ông ngồi lặng lẽ, mặc những chiếc áo tối màu giống hệt nhau, đeo cà vạt đỏ và một loại huy hiệu nhỏ ở bên ngực trái của họ. Tuy nhiên, đó không phải là huy hiệu in logo của Bình Nhưỡng FC mà là hình của nhà lãnh đạo Kim Nhật Thành.

Sân cỏ nhân tạo trông rất đẹp dưới ánh nắng mùa xuân. 9h30 trận đấu khai màn. Không một tiếng reo hò, không một lá cờ hay khăn quàng cổ động ở các hàng ghế khán giả, chỉ có những tiếng xì xầm khe khẽ phát ra từ những hàng ghế tối.

Trong số các khán giả có nhiều người là binh sĩ mặc quân phục xanh và đội mũ rộng vành. Một số người lặng lẽ ngồi đọc báo, không ai tỏ ra hứng thú với trận cầu, cứ như thể họ bị yêu cầu đến đây.

Đối thủ của Bình Nhưỡng FC, Amrokgang, có phần nhỉnh hơn trong hiệp một nhưng đây vẫn là một trận đấu ngang sức ngang tài. Bình Nhưỡng FC sau đó vươn lên và chiến thắng trong một quả penalty, nhưng cũng không có phản ứng nào từ đám đông.

Nhóm bạn đi du lịch của Hartley quyết định tạo không khí một chút bằng cách hô "1-0 cho trọng tài! 1-0 cho trọng tài!". Khoảng hơn chục người phương Tây ngồi cùng Hartley ở khu vực VIP, với giá 40 USD một ghế, nhìn họ cười.

Một số người nhập hội và hét to hơn: "Bình Nhưỡng ooh, ooh!Bình Nhưỡng ooh, ooh!". Những người Triều Tiên liền quay sang nhìn họ chằm chằm nhưng vẫn không nói gì.

Nhóm của Hartley bị giám sát rất kỹ tại sân. Hai người hướng dẫn viên một người ngồi trước, một người ngồi sau và hầu như không cất tiếng.

http://vnexpress.net/Files/Subject/3b/be/4b/2a/trieu-tien3.jpg
Một trận đấu diễn ra tại sân vận động Kim Nhật Thành giữa đội tuyển Triều Tiên và đội tuyển Nhật Bản năm 2011. Ảnh: Asahi Shimbun
Đội tuyển quốc gia Triều Tiên sử dụng tên chính thức của nước này. Khoảnh khắc đáng nhớ nhất trong lịch sử chơi bóng của họ là vào World Cup năm 1966, khi họ đánh bại đội Italy với tỷ số 1-0 để lọt vào tứ kết. Họ cũng từng lọt vào vòng chung kết năm 2010.

Tại kỳ World Cup gần nhất ở Nam Phi, huấn luyện viên Triều Tiên Kim Jong-Hun, nói với giới truyền thông rằng ông "thường xuyên được nhà lãnh đạo Kim Jong-il hướng dẫn về chiến thuật trong các trận đấu bằng loại điện thoại di động mà mắt thường không nhìn thấy được và do chính bản thân nhà lãnh đạo tối cao phát triển".

Tuy nhiên, đội tuyển Triều Tiên hiện đang trong giai đoạn khó khăn và cũng không lọt vào World Cup năm tới ở Brazil. Trận đấu gần nhất của đội tuyển là trận giao hữu với Cuba, kết thúc bằng kết quả hòa không bàn thắng.

Trở lại với trận đấu trên sân Kim Nhật Thành, một tiền đạo của Bình Nhưỡng FC bị đốn ngã trong vòng cấm địa và Amrokgang phải chịu thêm một quả phạt đền nữa.

Bàn thắng thứ hai vẫn chẳng thu hút được phản ứng nào từ các khán giả. Đám đông tiếp tục im lặng. Không có cảnh huấn luyện viên lao ra đường biên chúc mừng các cầu thủ, cũng không có màn các cầu thủ đập tay hay vỗ lưng nhau ăn mừng.

Vào giờ giải lao giữa hai hiệp, hai ban nhạc chơi kèn đồng xuất hiện phía sau hai khung thành và chơi nhiều bản nhạc khác nhau nhưng dường như không ai quan tâm.

Vào phút bù giờ của hiệp hai, Bình Nhưỡng FC lấn lướt đối thủ. Cuối cùng, đám đông cũng như bừng tỉnh, dù chỉ đôi chút, khi Bình Nhưỡng ghi thêm một bàn thắng khác. Đó là cú sút cuối cùng, khép lại trận đấu kỳ lạ nhất mà Hartley từng được xem vào phút thứ 94.

Hartley những tưởng các cổ động viên sẽ rời sân trong niềm hân hoan chiến thắng, nhưng không, trên gương mặt của các binh sĩ không một chút biểu hiện cảm xúc.

Anh Ngọc (theo BBC)
Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thái Thanh Tâm

https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcT-ejvDG5YIqEyYNkLyes0PuY2HH1a5yJgN5cbNb1oIVx2D4fFalw

Vũ Duy Chu Thứ sáu ngày 24 tháng 5 năm 2013 5:42 AM

( Sưu tầm & Sáng tác)

QUỐC… CƯỜI

Dân tình nước X nghèo khổ đói rách lắm nên các Giáo sư, Tiến sĩ ngành Hoạt náo học nước này luôn phải nghĩ ra các chiêu trò nhằm thức tỉnh dân chúng đang mụ mẫm, suốt ngày chỉ lo kiếm miếng ăn. Nào là chọn hoa gì làm quốc hoa, chim gì làm quốc chim, bướm gì làm quốc bướm, trang phục nào làm quốc phục để nâng tầm vóc nước nhà cho ngang tầm với thiên hạ Đông Tây.
Có một thanh niên tỉnh lẻ nọ tên Tèo (tên phiên âm tiếng Việt) đệ trình lên Nhà nước một phương án: Chọn nụ cười đẹp nhất, tiêu biểu thân thiện nhất làm Quốc cười cho nước X. Anh ta lập luận trước Hội đồng Khoa học Thẩm định thế này:
- Thưa quý bà, quý ông. Trong bao nhiêu thứ quốc… quốc…, tôi xin đề nghị hãy ưu tiên số 1 là xây dựng Chương trình Quốc cười. Nước ta xưa nay ai cũng tự hào vì có tiềm năng du lịch dồi dào, rừng vàng biển bạc, có vẻ đẹp tiềm ẩn, là điểm đến của Thiên niên kỷ... Nhưng ngành du lịch nước ta vẫn còi đẹt dí dì dị, không phát triển được. Theo tôi, lí do là tất cả các nhân viên mọi ban ngành liên quan đến du lịch không biết cách nở nụ cười thân thiện thu hút khách, người quê tôi gọi nôm na là cười cầu tài. Tôi rất tự tin khi nói rằng, nếu chương trình Quốc cười của tôi được quý vị ủng hộ rốt ráo, chỉ trong vòng 6 tháng, bộ mặt du lịch nước ta sẽ hoàn toàn mới mẻ. Và chúng ta có thể thu hàng tỷ đô la từ khoảng 30 triệu du khách/ năm tới đây.
Một Tiến sĩ kinh tế phát biểu:
- Xin Mít-tơ Tèo cho biết kinh phí để thực hiện dự án của ông trên toàn quốc là bao nhiêu?
Mít- tơ Tèo:
- Khoảng 20.000USD
Hội trường như nổ tung…
Giáo sư A:
- Goao!... Goao! G...o…a…o!
Thạc sĩ B:
- Ái chà chà! Không thể tin được!
Tổng Giám đốc C:
- Giá sốc! Cực kì sốc luôn!
Bộ trưởng D:
- Bèo kinh hoàng!
Thứ trưởng E:
- Thánh!....Chẹc!...Chẹc…Chẹc!
Tiếng vỗ tay vang rền…
Mít- tơ Tèo nói tiếp:
- Tôi đã nghiên cứu gần 3 năm ròng bộ sưu tập ảnh nụ cười, gồm 20.000 nụ cười thân thiện của người nước ta. Tôi đã tìm hiểu rất cặn kẽ, rất chi tiết cơ chế của các cơ mặt khi chúng ta cười. Và đặc biệt quan trọng là tôi đã phát hiện ra các điểm phấn khích chủ chốt trên cơ thể( Tôi không nói đến điểm G đâu nhé quý vị) tạo ra nụ cười thân thiện nhất. Các điểm phấn khích này không bao giờ tạo ra nụ cười mỉa, cười nham nhở, cười ngạo mạn, cười ruồi...

***

Chương trình Quốc cười triển khai tròn hai năm thì Kiểm toán của Nhà nước X công bố doanh thu ngành du lịch nước này năm 2012 đạt mức 15 tỉ USD. Một tiếng sét giữa trời quang, làm rúng động các nước láng giềng của nước X xưa nay luôn đứng đầu khu vực về du lịch. Người ta tìm mọi cách tiếp cận bí quyết thành công này của nước X, nhưng đành botay.com. Những tạp chí du lịch sừng sỏ thế giới tới tấp đăng ảnh các cô nhân viên Hải quan sân bay, các nữ tiếp viên Hàng không, nữ nhân viên Bưu điện, nữ Cảnh sát giao thông nước X… với những nụ cười rạng rỡ. Người ta khẳng định, chỉ xứ sở thần tiên mới có những nụ cười mê hoặc như thế. Thế giới gọi nước X là VƯƠNG QUỐC NỤ CƯỜI. Nước X đã chính thức có QUỐC CƯỜI….

            ***

Mít- tơ Tèo trở nên khá giả nhưng trầm lặng một cách khó hiểu. Cha đẻ của Quốc cười mà không cười thì lạ quá. Người ta đồn rằng Mít- tơ Tèo đã buộc phải kí một hợp đồng bảo mật vĩnh viễn bí quyết Chương trình Quốc cười với Nhà nước X. Mít- tơ Tèo buồn vì thế chăng?
Lại có một nguồn tin nói rằng Mít –tơ Tèo đã dày công nghiên cứu, chế ra một con chíp điện tử to bằng hạt đậu phộng gài trong nách áo của các nhân viên ngành du lịch và nhân viên các ngành liên quan. Anh ta đã lập trình sẵn cho con chíp tạo ra các xung điện phóng thẳng vào các điểm phấn khích ở vùng nách của người mặc áo có gắn nó. Rất đơn giản, khi cần phải cười, người mặc áo chỉ cần kín đáo quẹt ngón tay vào nách áo là con chíp được kích hoạt. Thế là trên gương mặt họ xuất hiện những nụ cười thiên thần…
Nghe đâu phóng viên một tờ báo lừng danh của Pháp xin phỏng vấn ông đứng đầu ngành du lịch nước X về bí quyết làm du lịch. Ông này chắc quên béng không đeo chíp cười nên lập tức đổ quạu, mặt hằm hằm:
- Đây là bí quyết kinh doanh, ngu gì tôi trả lời anh. Phỏng với chả vấn, anh về đi. Mà này, giả sử những đồn đại anh nghe thấy là đúng thì tôi nói cho anh biết luôn, nhá: Người ta không có khả năng cười thì phải đeo chíp để cười, thế thôi. Cũng như người điếc thì phải đeo máy trợ thính, còn anh phải đeo kính thì mới viết được báo, có đếch gì là xấu, hử? Vớ vẩn!
Hí…hí…hí…

Vinpearl, 18.5.2013
Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thái Thanh Tâm

Người vợ liệt bị chồng ném xuống sông Đuống

Sáng hôm nay, giữa cầu Đuống, người chồng bế vợ bị liệt ra khỏi xe máy rồi ném xuống sông, mặc người phụ nữ cố bám tay vào thành cầu nài xin.

Khoảng 10h30' ngày 1/6, tại khu vực giữa Cầu Đuống (nối phường Giang Biên, quận Long Biên với thị trấn Yên Viên, Gia Lâm, Hà Nội), một người đàn ông bế một người phụ nữ lên trên thành cầu sau đó bất ngờ ném xuống sông Đuống. Dù người phụ nữ bám tay vào thành cầu và kêu cứu, người đàn ông vẫn cố tình gỡ tay khiến bà rơi xuống dòng nước chảy xiết.

Khoảng 20 phút sau đó, Công an phường Giang Biên đã có mặt, phong tỏa hiện trường, bắt người đàn ông. Đến 12h30, xác người phụ nữ vẫn chưa được tìm thấy.

Người thân cho nay nạn nhân 50 tuổi, tai biến mạch máu não từ khoảng tháng 10/2012, sau đó bị liệt hai chân. Ông chồng thường xuyên đưa vợ đi châm cứu. Cũng trong thời gian này, hai vợ chồng thường xuyên xảy ra mâu thuẫn.

Có thời điểm, bà chuyển về nhà bố mẹ đẻ sống. Cách đây mấy ngày, ông chồng đã qua xin lỗi và đón bà về nhà.

Cũng theo người thân này, ông chồng tính tình không được bình thường, hay nóng nảy, giận vợ, rượu vào thì càng tệ hơn. Trước thời điểm xảy ra vụ việc, ông đưa vợ đi châm cứu.

Theo Dân Việt

Không còn gì để nói! (TTT)
Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phượng Hoàng _Lửa

,
@ Anh Ba tê! Đúng là "Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra" :P
"Chỉ còn anh và em
Cùng tình yêu ở lại"
______________________________________
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [92] [93] [94] [95] [96] [97] [98] ... ›Trang sau »Trang cuối