GIỄU ÔNG ĐỒ NƯỚC LỖ
Cảm tác thơ Lý Bạch.
Thiên Sứ
Khệnh khạng ông đồ nước Lỗ.
Làu thông kinh sử.
Trong đầu chữ chứa tính hàng bồ.
Tứ thư ngũ kinh
Thảy đều thông tỏ.
Tam giáo, cửu lưu.
Sách thánh hiền xưa học thuộc làu làu.
Nói chuyện thao thao.
Nghiêm cẩn dẫn lời vàng ý ngọc.
Quần là áo lượt.
Đầu đội khăn “phương sơn”.
Chân mang dép “viễn du lý”.
Ngạo nghễ nhìn đời.
Những tưởng đạp bụi hồng trần, vượt trên vai thiên hạ.
Bày đặt chê bai.
Khinh người dốt nát.
Cầm quạt đuổi ruồi,
dăm câu thơ ngâm ngợi.
Mượn rượu say sưa,
cũng ra điều khí phách.
Khi hỏi chuyện kinh bang tế thế.
Mắt trợn ngược như người cao khiết, chẳng thiết lợi danh.
Lúc bàn việc giúp đời.
Lại ra vẻ thanh cao, không nói chuyện thế nhân vớ vẩn.
Này ông!
Phủ tể tướng nhà Tần không có người áo quần lụng thụng.
Nơi sân triều ông cũng chẳng sánh Thúc Tôn Thông.
Kinh sách thuộc làu mà chẳng biết gì cũng như không.
Thôi đi về với ruộng đồng.
Con trâu đang đợi, thấy ông cũng mừng.
*
TRÀO LỖ NHO
Thơ Lý Bạch
Lỗ tẩu đàm ngũ kinh
Bạch phát tử chương cú
Vấn dĩ kinh tế sách
Mang nhiên trụy yên vụ
Túc trước viễn du lý
Thủ đới phương sơn cân
Hoãn bộ tòng trực đạo
Vị hành tiên khởi trần
Tần gia Thừ Tướng phủ
Bất trọng bao y nhân
Quân phi Thúc Tôn Thông
Dữ ngã bản thù luân
Thời sự thả vị đạt
Quy canh Vấn thủy tân
*
Dịch thơ
Giễu ông đồ nước Lỗ
Người dịch: Hoàng Tạo
Ông đồ nước Lỗ học ngũ kinh
Bạc đầu nhai chết từng chương cú
Hỏi ông giúp đời thế nào đây?
Mờ mịt như người mây khói phủ!
Chân đi đôi giày "viễn du lý"
Đầu đội chiếc khăn "phương sơn cân"
Khệnh khạng ông bước theo đường thẳng
Chưa đi bụi đã như mây vần
Này, phủ thừa tướng đời nhà Tần
Không trọng những người áo lụng thụng
Ông không phải hạng Thúc Tôn Thông
Ông so với tôi cũng không giống!
Việc đời đã chẳng hiểu chi chi
Bến Vấn liệu về cày cho chóng!
Trăng xưa đã vỡ màu hoang dại
Để áng phù vân đọng nét buồn