Thơ » Nga » Yuliya Drunina
Đăng bởi hongha83 vào 22/11/2018 08:33
Снег на пальмах. Пирсы побелели.
На ступеньках набережной лед.
Капитан в негнущейся шинели
У причала, как мальчишка, ждет.
Утром в рейс. И надо бы, пожалуй,
Капитану отдохнуть сейчас.
Но, быть может, подойдет к причалу
Женщина с морщинками у глаз.
Только это сбудется едва ли…
Поздно. Зажигаются огни.
И вздыхают девочки в курзале —
Ждут героев гриновских они.
А герою никого не надо,
Он не может думать ни о ком,
Кроме женщины с несмелым взглядом
И московским милым говорком.
Гуще снег. Гудят суда в тумане.
На ступеньках нарастает лед.
Девочки грустят о капитане,
Капитан о той, что не придет…
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 22/11/2018 08:33
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 22/11/2018 10:47
Tuyết rơi trên cây panma. Bến tàu hiện ra trăng trắng
Những bậc thang đi xuống dần đóng băng
Người thuyền trưởng trong áo capốt choàng cổ đứng
Bên bến tàu như đứa trẻ chờ mong
Chuyến tàu về sáng nay. Và rất cần, đúng vậy
Thuyền trưởng được nghỉ ngơi một chút, lúc này
Nhưng có lẽ, anh đi xuống bến
Mong gặp người thiếu phụ khoé mắt có nếp nhăn
Vì điều đó, dù có phần vất vả
Nhưng tối rồi. Những bếp lửa đã nhen
Chỉ có những tiếng thở dài của các cô gái trong áo vét
Họ cũng chờ những người anh hùng của riêng mình
Nhưng người anh hùng này thì chẳng ai cần
Anh không thể nghĩ về, không thể
Nghĩ về người thiếu nữ với cái liếc rụt rè
Và giọng nói người Moskva dễ thương biết mấy
Tuyết xuống dày hơn. Sương càng mù mịt
Hàng bậc thang băng đóng cũng dày hơn
Những cô gái nẫu lòng chờ thuyền trưởng
Còn chính người thuyền trưởng lại không về