Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Xuân Diệu » Gửi hương cho gió (1945)
Khách ngồi lại cùng em trong chốc nữa;
Vội vàng chi, trăng sáng quá, khách ơi.
Đêm nay rằm: yến tiệc sáng trên trời;
Khách không ở, lòng em cô độc quá.
Khách ngồi lại cùng em! đây gối lả,
Tay em đây, mời khách ngả đầu say;
Đây rượu nồng. Và hồn của em đây,
Em cung kính đặt dưới chân hoàng tử.
Chớ đạp hồn em!
Trăng về viễn xứ
Đi khoan thai trên ngự đỉnh trời tròn;
Gió theo trăng từ biển thổi qua non;
Buồn theo gió lan xa từng thoáng rợn.
Lòng kỹ nữ cũng sầu như biển lớn,
Chớ để riêng em phải gặp lòng em;
Tay ái ân du khách hãy làm rèm,
Tóc xanh tốt em xin nguyền dệt võng.
Đẩy hộ hồn em triền miên trên sóng,
Trôi phiêu lưu không vọng bến hay gành;
Vì mình em không được quấn chân anh,
Tóc không phải những dây tình vướng víu.
Em sợ lắm. Giá băng tràn mọi nẻo.
Trời đầy trăng lạnh lẽo suốt xương da.
Người giai nhân: bến đợi dưới cây già;
Tình du khách: thuyền qua không buộc chặt.
Lời kỹ nữ đã vỡ vì nước mắt.
Cuộc yêu đương gay gắt vì làng chơi.
Người viễn du lòng bận nhớ xa khơi,
Gỡ tay vướng để theo lời gió nước.
Xao xác tiếng gà. Trăng ngà lạnh buốt.
Mắt run mờ, kỹ nữ thấy sông trôi.
Du khách đi.
- Du khách đã đi rồi.
Trang trong tổng số 1 trang (6 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi kikyou_412 ngày 17/02/2008 05:32
mot bai tho cam dong long nguoi, the hien duoc tu tuong tien bo va lng nhan ai cua nha tho
Gửi bởi Nguyên Thánh ngày 20/02/2008 09:41
Nên thêm từ khoá "trăng".
Gửi bởi Hoa cúc xanh ngày 20/02/2008 12:02
Lần đầu tiên mình đọc bài thơ này mà thấy như một cảm xúc thật lạ len vào. Tình cảm chân thành của nàng kỹ nữ làm cho người đọc như muốn rơi lệ. Xuân Diệu thật là TUYỆT DIỆU.
Gửi bởi Phương ANINO ngày 02/09/2008 10:07
Đêm đã khuya sao nàng chưa đi ngủ
Phải chăng lòng đang nhắn nhũ người thương
Nghĩ làm gì cho nỗi nhớ sầu vương
Rồi thầm khóc trách mình thân kỹ nữ.
Gửi bởi ánh trăng cô đơn ngày 18/05/2010 09:18
ôi!!! cảm thương thay lòng người Kỹ nữ!!!
thương thay một đoá hồng trần
đùa hoa ghẹo nguyệt cũng đầy tình thâm!!!
trong lòng tôi khi đọc bài này có một cảm xúc !! rất khó tả!!
Gửi bởi Yến Phương ngày 10/11/2022 08:37
Tác giả khắc hoạ tâm trạng cô đơn sự cô độc tuyệt đối, chính sự cô độc làm cho đời kỹ nữ khổ đau, bi kịch.