Thơ » Anh » William Shakespeare » Sonnet
Đăng bởi Vanachi vào 13/06/2007 10:03
As fast as thou shalt wane, so fast thou grow’st
In one of thine, from that which thou departest;
And that fresh blood which youngly thou bestow’st,
Thou mayst call thine when thou from youth convertest.
Herein lives wisdom, beauty, and increase;
Without this folly, age, and cold decay:
If all were minded so, the times should cease
And threescore year would make the world away.
Let those whom nature hath not made for store,
Harsh, featureless, and rude, barrenly perish:
Look whom she best endow’d, she gave the more;
Which bounteous gift thou shouldst in bounty cherish:
She carv’d thee for her seal, and meant thereby,
Thou shouldst print more, not let that copy die.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi ngo_ai_nee ngày 13/06/2007 10:03
Ta già mau như khi ta lớn vậy
Nên giống nòi để lại trước khi xa
Dòng máu nóng thời xuân xanh gửi lại
Ta gọi của ta khi đã về già.
Đấy là khôn, là trẻ trung, là đẹp
Còn nếu không- là già cỗi, dở người
Và cuộc đời này sẽ là chấm hết
Khi con người bước sang tuổi sáu mươi.
Thà cứ để cho những người đần độn
Thô lỗ, tục tằn thì chết là thôi
Nhưng mà anh được ông trời hào phóng
Cho bao nhiêu nên phải giữ cho đời.
Trời cho anh những nét cắt như in
Nhớ để đời sau dấu vết của mình.