Dù cho nàng lẩn trốn trong nước biếc
Dưới con sóng tái nhợt khi trăng tàn
Nhân loại của muôn đời sau sẽ biết
Biết bao lần ta quăng lưới bắt nắng

Biết bao lần nàng vùng thoát nhảy qua
Tấm lưới bạc quá mong manh của ta
Thiên hạ sẽ nghĩ rằng nàng sắt đá
Và buông lời cay đắng trách móc nàng


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)