Đăng bởi hongha83 vào 12/10/2018 17:34
Под ухом
самым
лестница
ступенек на двести,-
несут
минуты-вестницы
по лестнице
вести.
Дни пришли
и топали:
-Дожили,
вот вам,-
нету
топлив
брюхам
заводным.
Дымом
небесный
лак помутив,
до самой трубы,
до носа
локомотив
стоит
в заносах.
Положив
на валенки
цветные заплаты,
из ворот,
из железного зёва,
снова
шли,
ухватясь за лопаты,
все,
кто мобилизован.
Вышли
за лес,
вместе
взялись.
Я ли,
вы ли,
откопали,
вырыли.
И снова
поезд
катит
за снежную
скатерть.
Слабеет
тело
без ед
и питья,
носилки сделали,
руки сплетя.
Теперь
запевай,
и домой можно-
да на руки
положено
пять
обмороженных.
Сегодня
на лестнице,
грязной и тусклой,
копались
обывательские
слухи-свиньи.
Деникин
подходит
к самой,
к тульской,
к пороховой
сердцевине.
Обулись обыватели,
по пыли печатают
шепотоголосые
кухарочьи хоры.
-Будет...
крупичатая!..
пуды непочатые...
ручьи-чаи,
сухари,
сахары.
Бли-и-и-зко беленькие,
береги керенки!-
Но город
проснулся,
в плакаты кадрованный,-
это
партия звала:
“Пролетарий, на коня!”
И красные
скачут
на юг
эскадроны-
Мамонтова
нагонять.
Сегодня
день
вбежал второпях,
криком
тишь
порвав,
простреленным
легким
часто хрипя,
упал
и кончился,
кровав.
Кровь
по ступенькам
стекала на пол,
стыла
с пылью пополам
и снова
на пол
каплями
капала
из-под пули
Каплан.
Четверолапые
зашагали,
визг
шел
шакалий.
Салоп
говорит
чуйке,
чуйка
салопу:
-Заёрзали
длинноносые щуки!
Скоро
всех
слопают!-
А потом
топырили
глаза-тарелины
в длинную
фамилий
и званий тропу.
Ветер
сдирает
списки расстрелянных,
рвет,
закручивает
и пускает в трубу.
Лапа
класса
лежит на хищнике-
Лубянская
лапа
Че-ка.
-Замрите, враги!
Отойдите, лишненькие!
Обыватели!
Смирно!
У очага!-
Миллионный
класс
вставал за Ильича
против
белого
чудовища клыкастого,
и вливалось
в Ленина,
леча,
этой воли
лучшее лекарство.
Хоронились
обыватели
за кухни,
за пеленки.
-Нас не трогайте-
мы
цыпленки.
Мы только мошки,
мы ждем кормежки.
Закройте,
время,
вашу пасть!
Мы обыватели-
нас обувайте вы,
и мы
уже
за вашу власть.-
А утром
небо-
веча звонница!
Вчерашний
день
виня во лжи,
расколоколивали
птицы и солнце:
жив,
жив,
жив,
жив!
И снова дни
чередой заводной
сбегались
и просили.
- Идем
за нами -
“еще одно
усилье”.
От боя к труду-
от труда до атак,-
в голоде,
в холоде
и наготе
держали
взятое,
да так,
что кровь
выступала из-под ногтей.
Я видел
места,
где инжир с айвой
росли
без труда
у рта моего,-
к таким
относишься иначе.
Но землю,
которую
завоевал
и полуживую
вынянчил,
где с пулей встань,
с винтовкой ложись,
где каплей
льешься с массами,-
с такою
землею
пойдешь
на жизнь,
на труд,
на праздник
и на смерть!
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 13/10/2018 17:34
Sát
bên tai
chiếc cầu thang
dài hai trăm bực
vội vàng đưa tin tức
những chú phút - thông tin
lên xuống cầu thang
Những ông ngày thốc đến
hối hả giậm chân:
- Hết kiếp rồi
các cụ ơi
bụng
nhà máy
cóc còn
nhiên liệu
Tuyết lớp lớp
ngập
toa đầu máy
ngập tận mũi
ngập ống khói dài
và khói nhả
vẩn
màn trời bóng láng
Lệnh động viên chớp nhoáng
từ họng sắt
chui ra cổng ngoài
Họ
lại ra đi
mang cuốc xẻng trên tay
mụn đủ màu
đem vá chằng
lên ủng
Ra đến rừng
cùng bắt tay lao động
Tôi đào
anh bới
tôi xới
anh san
Và đoàn tàu
lại chuyển bánh lăn
chạy mất hút
sau làn tuyết trắng
Sức
kiệt quệ
thiếu cái ăn
thức uống
ngoằng tay nhau
ta làm cáng tải thương
Về được rồi
nào ta hát lên đường
và trên tay
khiêng
năm người cóng rét
Hôm nay
trên cầu thang
tối om, nhơ nhớp
những con lợn huyên truyền
phàm tục
bới hì hục tin đồn
Đênikin
đương tiến
sát gần
miền Tula
hạt nhân thuốc nổ
Đóng giày vào, dân phàm tục
xì xào to nhỏ
in lên bụi
bản đồng ca xó bếp huyên truyền:
- Sẽ có...
bột hảo hạng!...
mới nguyên...
tha hồ chè
bánh khô
đường kính
Tiền Kêrenxki giữ kín
bạch quân gâ-ầ-n đây thôi!
Nhưng thành phố
đã vùng dậy
biểu ngữ rợp trời...
Đảng hô hào:
“Vô sản, lên yên gấp!”
Và kỵ binh
phi về Nam
lớp lớp
Mamôntôp
dập đầu!
Hôm nay
ngày chạy vào
hồng hộc
buột tiếng kêu
màn tĩnh mịch
toác đôi
đạn
trúng phổi
ngày khò khè thở dốc
hộc máu mồm
ngày ngã gụ
tắt hơi
theo bực thang
máu
rỉ vào sàn gác
bụi quyện vào
máu sền sệt nguội tanh
Và tiếp theo những viên đạn
Kaplan
máu lại nhỉ
xuống sàn
thánh thót
Lũ bốn cẳng
đã nhoài mình bước
văng vẳng nghe
tiếng rú
loài lang
Mụ Salôp
hỏi
gã Tchuika
và Tchuika
rỉ tai
Salôp
- Cá măng dài mũi
quẫy mạnh lắm rồi!
Chỉ nay mai
xơi gọn
chúng thôi!
Nhưng sau đó
mắt trợn tròn
thô lố
đọc chuỗi dài
những tên họ
tước hàm
Gió
xé rách
những tờ kê xử bắn
giựt đứt tung
vo cuộn
quẳng ống lò
Cẳng
giai cấp
đè lên con mãnh thú
Cẳng
Tsêka
ở phố Lubian
- Quân thù địch, cấm bay cựa quậy!
Cút đi thôi, những đứa sống thừa!
Lũ phàm tục!
ở đâu ngồi đấy!
Cấm ra khỏi xó nhà
Giai cấp
triệu triệu người
vùng dậy
theo Lênin
chống
bạch quỷ nhọn nanh
ý chí này
liều thuốc công hiệu nhất
truyền vào
Lênin
Người chóng phục lành
Lũ phàm tục
quấn tã rách
rúc vào xó bếp
- Chúng tôi
gà con
vạn nhất cốt yên thân
Chúng tôi chẳng qua một đàn muỗi nhép
Lũ chúng tôi chỉ cốt miếng ăn
Xin khép miệng lại
Ngài thời gian!
Chúng tôi là phàm tục
cho chúng tôi tí chút
và chúng tôi
ủng hộ
quý chính quyền
Và mỗi sáng
rộn gác chuông trời
của thời xưa Toàn dân Đại hội
Chim chóc và mặt trời
kết tội ngày hôm qua lừa dối
Còn
sống
còn
sống!
chuông gióng giả vang lên
Và tuần tự
như chạy theo dây cót
ngày lại ngày
chạy đến
van xin
- Theo
chúng tôi
“phen này nữa
gắng lên”
Chiến đấu xong liền bắt tay lao động
lại lên đường
đi truy kích, tấn công
mặc đói rét
mình trần như nhộng
tay siết chặt
máu trào lên
bật móng
Tôi đã sống
những miền
trái mộc qua, trái vả
cứ thế rụng vào mồm
chẳng phải làm vất vả
những miền này
cũng lưu luyến vậy thôi
Nhưng mảnh đất
ta đấu tranh giành được
sống chết vật vờ
vẫn hết lòng chăm chút
nơi đây, ta thức dậy đạn réo bên tai
nơi đây, nằm xuống tay vẫn ôm cây súng
nơi đây, làm giọt nước
ta hoà cùng quần chúng
mảnh đất
này
ta sống chết một lòng
khi lao động
khi mở hội vui mừng
khi đi vào cõi chết vẫn bên ta!