Народонаселение всей империи –
люди, птицы, сороконожки,
ощетинив щетину, выперев перья,
с отчаянным любопытством висят на окошке.
И солнце интересуется, и апрель еще,
даже заинтересовало трубочиста черного
удивительное, необыкновенное зрелище –
фигура знаменитого ученого.
Смотрят: и ни одного человеческого качества.
Не человек, а двуногое бессилие,
с головой, откусанной начисто
трактатом «О бородавках в Бразилии».
Вгрызлись в букву едящие глаза, –
ах, как букву жалко!
Так, должно быть, жевал вымирающий ихтиозавр
случайно попавшую в челюсти фиалку.
Искривился позвоночник, как оглоблей ударенный,
но ученому ли думать о пустяковом изъяне?
Он знает отлично написанное у Дарвина,
что мы – лишь потомки обезьяньи.
Просочится солнце в крохотную щелку,
как маленькая гноящаяся ранка,
и спрячется на пыльную полку,
где громоздится на банке банка.
Сердце девушки, вываренное в иоде.
Окаменелый обломок позапрошлого лета.
И еще на булавке что-то вроде
засушенного хвоста небольшой кометы.
Сидит все ночи. Солнце из-за домишки
опять осклабилось на людские безобразия,
и внизу по тротуарам опять приготовишки
деятельно ходят в гимназии.
Проходят красноухие, а ему не нудно,
что растет человек глуп и покорен;
ведь зато он может ежесекундно
извлекать квадратный корень.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 28/07/2008 10:31
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 11/10/2018 07:24
Bàn dân thiên hạ toàn đế quốc
nào người, nào rắn rết chim muông
con thì xù lông, con xù cánh
treo bên song cửa lạ vô cùng
Lù lù nhà học giả trứ danh
cảnh tương bày ra khá lạ lùng
mặt trời mới tháng tư muốn ngó
thợ soi ống khói muốn dòm ông
Trông ông: tính chất người mất sạch
Một loại ma bùn đứng hai chân
đầu thì dúi ngập vào tập sách
"Luận về nốt ruồi ở Brasil"
Ông ngoặm chữ, mắt dương nhìn hau háu
xót xa thay mớ chữ tội tình chi
Hẳn nhánh hoa tím cũng bị nhai nghiến ngấu
chẳng may rơi vào mõm quái vật bả trùng
Xương sống cong queo như bị càng xe dập
Khuyết điểm tí thôi nhà học giả lo gì?
Học thuyết Darwin ông tinh thông, thừa biết
chúng ta đây chẳng qua con cháu khỉ
Nắng nhỉ qua cánh cửa nhỏ xíu
một vết thương tí teo nhỉ mủ
nắng trốn vào giá gỗ bụi dày
trên giá này chai lọ chất đầy
Lọ trái tim thiếu nữ ngâm i-ốt
Đây mảnh xương hoá đá tự xửa xưa
Lại dầu kim băng găm gì đấy nhỉ
mẩu đuôi sao chổi tí ti khô
Đêm đêm ông ngồi mặt trời lại ló
nhăn răng nhìn hạ giới quá xấu xa
và dưới vỉa hè trẻ em hăm hở
lớp một, lớp hai cắp vở tới trường
Sưởi ăn đỏ mặt chúng
ông chẳng buồn phiền
khốn nỗi con người lớn lên, ngu đần nhẫn nhục
ông được cái tính thông số học
thoắt một giây rút gọn một số căn