Thơ » Nga » Veronika Tushnova
Đăng bởi Tung Cuong vào 15/08/2011 01:27, đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Hoa Xuyên Tuyết vào 15/08/2011 15:54
Не пришёл ты.
Я ждала напрасно.
Ночь проходит…День на рубеже…
В окна смотрит пристально и ясно
Небо, розоватое уже.
Кошки бродят у пожарных лестниц,
птица сонно голос подаёт.
На антенне спит усербный месяц
с краешка обтаявший, как лёд.
Ты назавтра скажешь мне при встрече:
-Милая, пожалуйста, прости
Я зашёл с товаришем на вечер
Ты не очень сердишься?
-Не очень-
И уйду, попреков не любя
...Всё-таки мне жалко этой ночи,
что её ты отнял у себя.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Tung Cuong ngày 15/08/2011 01:27
Anh không tới.
Làm em đợi uổng công.
Đêm trôi đi… Ngày đang đến…
Nhìn chăm chăm vào ô cửa của phòng
là bầu trời phơn phớt ánh hồng.
Lũ mèo đang chạy nhông trên cầu thang cứu hoả,
tiếng chim ngân, giọng ngái ngủ vang xa.
Vầng trăng khuyết đậu trên giàn ăng ten đang ngủ,
viền ngoài mờ dần, như băng đá đang tan.
Mai gặp lại, chắc chắn anh sẽ hỏi:
-Em yêu ơi, em tha lỗi cho anh!
Anh với bạn phải đi dạ hội,
Vậy nên em có bực bội lắm không?
-Vừa vừa thôi-
Em đi thẳng, vì chẳng ưa trò trách móc.
…Nhưng dù sao, em thấy tiếc đêm qua,
anh tước mất của anh đêm bên em kì diệu.