Thơ » Nga » Veronika Tushnova
Đăng bởi hảo liễu vào 30/04/2015 21:59
Улыбаюсь, а сердце плачет
в одинокие вечера.
Я люблю тебя.
Это значит –
я желаю тебе добра.
Это значит, моя отрада,
слов не надо и встреч не надо,
и не надо моей печали,
и не надо моей тревоги,
и не надо, чтобы в дороге
мы рассветы с тобой встречали.
Вот и старость вдали маячит,
и о многом забыть пора…
Я люблю тебя.
Это значит –
я желаю тебе добра.
Значит, как мне тебя покинуть,
как мне память из сердца вынуть,
как не греть твоих рук озябших,
непосильную ношу взявших?
Кто же скажет, моя отрада,
что нам надо,
а что не надо,
посоветует, как же быть?
Нам никто об этом не скажет,
и никто пути не укажет,
и никто узла не развяжет…
Кто сказал, что легко любить.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hảo liễu ngày 30/04/2015 21:59
Em mỉm cười mà trái tim lệ đổ
Trong những chiều cô đơn
Em yêu anh
Có nghĩa là –
Cầu cho anh mọi sự tốt lành
Có nghĩa là, anh yêu duy nhất
Không cần nói ra lời, không cần gặp mặt
Và không cần buồn thương.
Không cần lo lắng
Và không cần chung đường
Khi đón những bình minh
Tuổi già đến rồi kìa
Đến lúc ta cần quên đi nhiều thứ...
Em yêu anh
Có nghĩa là –
Cầu cho anh mọi sự tốt lành.
Có nghĩa là phải quên anh nhanh nhất
Xoá đi ký ức trong tim
Nhưng làm sao để sưởi ấm đôi tay anh cóng lạnh
Đã từng làm những việc quá sức mình?
Ai sẽ nói với em, anh thương ơi
Ai người khuyên nhủ
Việc gì cần, và việc gì không
Mình em, em biết sao đây
Không ai có thể cho ta biết
Đường ta đi chẳng ai có thể chỉ ra
Mối lương duyên nào ai gỡ giúp ta...
Ai dám bảo rằng yêu là dễ nhỉ?
Em mỉm cười, mà trái tim em khóc
Những buổi chiều cô đơn.
Em yêu anh.
Điều đó nghĩa là –
Em mong muốn cho anh điều tốt đẹp.
Điều đó nghĩa là niềm vui của em,
Không cần nói lời nào và không cần gặp gỡ,
Cũng không cần vương vấn, u buồn,
Cũng không cần em lo lắng,
Cũng không cần lúc nào đó trên đường,
Anh và em cũng đón bình minh hé rọi.
Nhìn tuổi già thấp thoáng xa xa,
Đã đến lúc quên đi nhiều điều …
Em yêu anh.
Điều đó nghĩa là –
Em mong muốn cho anh điều tốt đẹp.
Có nghĩa là, làm sao em từ bỏ anh,
Làm sao đưa ký ức ra khỏi trái tim ấp ủ,
Làm sao không sưởi ấm đôi tay anh lạnh giá,
Khi không còn sức mang theo điều nhận lãnh trong lòng?
Ai sẽ nói được đây, niềm vui của em,
Chúng ta cần gì,
Và không cần gì,
Ai khuyên nhủ, phải làm sao sống tiếp?
Sẽ chẳng ai có thể bày cho bạn,
Sẽ chẳng ai chỉ ra được con đường,
Sẽ chẳng ai gỡ tơ vò trăm mối,
Có ai người dám nói dễ yêu thương?