Thơ » Nga » Veronika Tushnova
Đăng bởi Tung Cuong vào 23/09/2011 01:40
Биенье сердца моего
тепло доверчивого тела.
Как мало взял ты из того,
что я отдать тебе хотела.
А есть тоска, как мёд сладка,
и вянущих черемух горечь,
и ликованье птичьих сборищ,
и тающие облака..
Есть шорох трав неутомимый,
и говор гальки у реки,
картавый,
непереводимый
ни на какие яхыки.
Есть медный медленный закат
и светлый ливень листопада…
Как ты, наверное, богат,
что ничего тебе не надо!
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Tung Cuong ngày 23/09/2011 01:40
Có 1 người thích
Con tim em đang đập,
tấm thân đầy tin tưởng ấm nồng…
Vậy mà anh nhận về quá ít
từ những gì em muốn hiến dâng anh.
Có nỗi buồn như mật ngọt,
Có nỗi đau anh đào dại héo khô,
cả vui sướng của bày chim rạo rực
cả áng mây lãng đãng tan ra…
Tiếng cây cỏ rì rào không mỏi mệt
dưới sông nghe ngọng nghịu tiếng sỏi lăn,
không dịch được sang ngôn từ nào khác.
Có hoàng hôn chậm rãi màu đồng,
tiếng lá rụng như mưa rào rực sáng…
Có lẽ là anh quá giàu rồi
đến mức anh không cần gì nữa!
Gửi bởi Decembrina Nguyễn ngày 22/06/2023 15:08
Nhịp đập trái tim em thổn thức
Và hơi ấm chân thành ngọt ngào...
Anh chỉ nhận một phần ít ỏi
Từ những gì em luôn sẵn sàng trao.
Vẫn còn đây nỗi buồn như mật ngọt,
Còn đây nữa vị đắng dã anh đào,
Còn hân hoan tiếng bầy chim gọi họp,
Còn êm đềm mây tan trên trời cao,
Không biết mệt cỏ đồng khe khẽ hát,
Và bên sông bờ sỏi rì rào,
Những thanh âm vang lên ngọng nghịu
Không thể dịch sang bất kỳ thứ tiếng nào.
Ráng mỡ gà chậm rãi ánh trong veo,
Và cơn mưa lá vàng trút mỗi chiều...
Hẳn là anh đã giàu có lắm,
Nên chẳng cần gì thêm nữa hay sao...